Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh May Mắn Gặp Được Anh

Chương 44

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hai gặp lần lượt đi đến tấm bảng trống không để ký tên, Ứng Dư viết xong nét cuối cùng, lúc sắp quay người, bên tai chợt nóng lên, nghe thấy một câu: ""Vẫn là nhìn dáng vẻ lúc sáng dễ chịu hơn.""

Người vừa sát gần đã tách ra, tốc độ rất nhanh, Ứng Dư chưa kịp phản ứng lại, cô cũng không nghe hiểu anh có ý gì. Đối phương đã rời khỏi khu vực ký tên, Bạc Thiếu Thừa cũng trả lại bút ký tên, tiến lấy ôm cô.

Váy tơ lục chuyển động theo bước đi, Ứng Dư bỗng nhiên hiểu ra, lễ phục trên người có cảm nhận và màu sắc giống áo ngủ sáng nay mặc, anh đang biến tướng nói bộ quần áo này không vừa mắt anh. Ứng Dư bực bội, cô mặc bộ quần áo này cũng không phải để cho anh nhìn, anh có tư cách gì mà bình luận lung tung, không có anh ta thì cũng không phải là không có người khác thưởng thức. Sau lần chiếm sân bãi sự kiện trước, cô bận rộn việc công ty, không rảnh đi chơi ngáng chân, lúc này cô cảm thấy cần phải bớt thời gian xem chừng anh.

Bạc Thiếu Thừa phát hiện ra điều bất thường, hỏi: ""Sao vậy?""

Ứng Dư cố gắng mở rộng tấm lòng ra rộng nhất, nói: ""Không có gì.""

Nghĩ đến khuôn mặt tươi cười kia, Bạc Thiếu Thừa lại hỏi: ""Vừa rồi là người quen sao?""

Lời lẽ thô tục giằng xé trong bụng, Ứng Dư ngầm ai oán ai thèm làm người quen với anh chứ. Cô bình tĩnh trả lời: ""Là nhϊếp ảnh gia Ứng Doãn kiên quyết muốn ký hợp đồng, anh ấy và chị em Bành gia là bạn tốt."" Nói xong cô lại oán thầm: Bạn bè gì chứ, là con rể của Bành gia.

Bạc Thiếu Thừa tìm được trọng điểm, bật thốt lên: ""Ứng Doãn kiên quyết muốn ký?""

Ứng Dư có chút im lặng, phiền tên vô lại mà nói điều không nên nói, lần này cô thật sự không phải là cố ý. Nhưng lời đã ra khỏi miệng, cô tùy tiện nói hai câu lấp liếʍ cho qua, nhân viên công tác lại đi tới dẫn đường một chút, Bạc Thiếu Thừa không nói gì, kéo người tiến vào đại sảnh yến hội.

Bắt đầu từ bàn đầu tiên khi vào cửa, Ứng Dư không ngừng chào hỏi, đại bộ phận là đối tác, còn chủ động tiến đến làm quen. Bạc Thiếu Thừa cũng không nhàn rỗi, đi một đường khách sáo đến chỗ ngồi. Ứng Dư nhìn sơ qua bố cục, người đàn bà thép ở bên kia, cô may mắn không phải ngồi cùng bàn với anh.

Người chủ trì khai mạc tầm nửa tiếng, bầu không khí sôi động hẳn lên, sau khi ca sĩ được mời đến biểu diễn xong là đến phiên đấu thầu theo thường lệ. Hôm nay Ứng Dư không chỉ đại biểu cho DEL.Y, mà còn đại biểu cho quỹ ngân sách Cẩm Dư, đấu giá tượng trưng là tất nhiên, nhưng đấu giá cái gì cũng được

Hai vòng đầu kết thúc tương đối nhanh, Bành Lam đấu giá được máy ảnh cổ và bình Mai Bình Toàn, kết thúc nhanh là bởi vì không ai giật đồ với cô ta, những người giơ bảng đều là lấy lòng, đảm bảo không bị tẻ ngắt. Ứng Dư không có hứng thú với những thứ kia, quan trọng nhất là cô phá hỏng chuyện tốt của nhà người ta, đấu giá để đưa cho ai, trong lòng người đó hiểu rõ.

Vòng thứ ba bắt đầu, trên sân khấu bày một bức tranh thêu Bách Điểu Triều Phượng, được thực hiện bởi nghệ nhân nổi tiếng, kỹ thuật vô cùng tinh xảo, được quyên góp miễn phí cho hoạt động lần này, Ứng Dư cho dự định riêng. Mẹ Chung thích thủ công mỹ nghệ truyền thông, thêu thùa là niềm yêu thích số một, cô dự định mua lại để làm quà sinh nhật.

Người chủ trì gõ búa xuống, Ứng Dư lập tức giơ bảng lên, cũng có mấy người giơ bảng tăng giá, đều bị cô ép xuống, căn bản là tình thế bắt buộc. Bỗng nhiên người chủ trì hô một cái giá, cao hơn giá của Ứng Dư một khoảng lớn, tất cả mọi người nhìn về phía người giơ bảng, Ứng Dư bỗng chốc cảm thấy đau đầu, là Dịch Trạc ra giá.

Dịch Trạc bình tĩnh tự nhiên giơ bảng trả giá, Bành Lam nhìn anh mà có chút kinh ngạc.

Ứng Dư lấy lại bình tĩnh, búa của chủ trì vẫn chưa rơi xuống, cô lại giơ bảng hiệu lên, bên kia cũng không cam lòng yếu thế, không ngừng tăng giá. Giá hai người bọn họ đưa ra vượt xa giá trị vốn có của bức tranh thêu, những người còn lại đều từ bỏ tranh giành, chỉ nghe thấy hai số được nhắc tới trong miệng chủ trì.

Tiếp tục không dứt như vậy, giá cả cũng vượt xa dự đoán của Ứng Dư, nhưng bên kia rõ ràng chính là muốn đối đầu với cô, cô không có ý định cứ như thế mà bỏ qua, đang chuẩn bị nói ra một cái giá cao khác, chủ trì lại đọc lên một dãy số mới, cả khán phòng đều ngạc nhiên.

Trong đại sảnh yến hội im ắng, chủ trì hô ba tiếng, cuối cùng gõ búa, bức tranh thêu được Bạc Thiếu Thừa mua lại.

Ứng Dư buông bảng xuống, nhìn sang bên cạnh, Bạc Thiếu Thừa dịu dàng cười một tiếng, ôn nhu nói: ""Để anh tặng bác gái.""

Bên này, Bành Lam buông ly rượu xuống bàn, hỏi người vừa nãy còn đang vui vẻ: ""Cậu còn thích những thứ này?""

""Không thích."" Dịch Trạc buông thõng mắt, giọng nói trầm thấp, nghe ra là anh thật sự không thích. Người bên cạnh còn đang nhìn chăm chú, anh chợt cười lên một tiếng rồi nói: ""Vợ tương lai của Bành Lãng thích.""

Bành Lam không trả lời, vòng thứ tư lại bắt đầu, bầu không khí trong sảnh tăng vọt, cô giương mắt lơ đãng nhìn lướt qua một hướng nào đó, ánh mắt âm trầm.

...

Buổi đấu giá qua đi, tiết mục ""Hỏi han ân cần"" thật sự sắp tới, Ứng Dư đi dặm lại lớp trang điểm, khi trở về đi nhầm cửa, đi ngang qua tổ công tác, đυ.ng phải Dương Phái. Tạp chí của Dương Phái là đối tác của yến hội, phụ trách đưa tin hiện trường, nên cô mới từ phía nhân viên công tác đi tới.
« Chương TrướcChương Tiếp »