Ứng Doãn gỡ kính râm xuống rồi ném qua một bên, vẻ bực bội hiển hiện ra: "Gọi điện thoại cho Ứng Dư, cô ta không xử lý được, thì ngày mai tôi sẽ không trở về đoàn làm phim nữa!"
"Đừng đừng, để tôi gọi điện thoại." Lưu Thành gấp gáp. Đại tiểu thư từ trước đến nay nói được thì làm được, không trở về đoàn làm phim thì tội lỗi quá lớn, anh ta không đảm đương nổi, lập tức gọi điện thoại.
Điện thoại ở trong túi sách từ hôm trước đã bắt đầu không vang lên tiếng chuông được cài đặt đặc biệt kia nữa, Ứng Doãn mặt ngoài coi như bình tĩnh, thực ra đã sớm đứng ngồi không yên, cô ta chưa từng gấp gáp vì những tin scandal như vậy bao giờ, dù biết rằng tin tức đều là giả thì cũng không nhịn được mà hoảng sợ. Cân nhắc liên túc, cô ta lại lấy điện thoại ra gửi tin nhắn ngắn, trượt lên trượt xuống tất cả đều là dòng tin màu xanh, không có một lời đáp lại, cô ta giống như đang nói một mình với điện thoại, từ tức giận đến khẩn trương không hiểu vì sao.
Đợi một hồi, điện thoại vẫn không có động tĩnh gì, Ứng Doãn không giữ được bình tĩnh.
"Tới Tinh Dạ."
"Tới chỗ đó làm gì?" Lưu Thành không biết cô ta lại muốn làm gì, trở về để quay chương trình, thời gian vô cùng gấp gáp.
"Bảo anh đi thì đi đi, tại sao lại nói nhảm nhiều như vậy!"
Đó, tính tình lại gắt lên, Lưu Thành ngoan ngoãn tuân mệnh, sơ ý một chút đã khiến đại tiểu thư cáu lên, người xui xẻo còn không phải là anh ta sao.
"Đại tiểu thư gọi điện thoại tới, nói không giải quyết thì sẽ không trở về đoàn là phim, thật sự thua cô ta rồi."
Triệu Tiểu Huệ không ngừng vò đầu: "Bận bịu chết mất bận bịu chết mất. Mỗi ngày đều phải bận rộn những chuyện này, cô ta mới đi mấy tuần, đã xảy ra vấn đề này. Chúng ta để cô ta phiền chết mới đúng."
"Cũng không hoàn toàn là vấn đề của cô ta, là đám phóng viên viết bài nữa." Tiền Ngữ khó có được lúc nói giúp một câu.
"Ai bảo cô ta cho người ta ấn tượng như vậy chứ."
"Vừa giải quyết một tòa soạn, tôi cũng muốn ngất rồi." Tiền Ngữ mệt mỏi ngồi phịch ở trên bàn: "Không muốn ở cùng đoàn đội với cô ta."
"Ai ở cùng đoàn đội với cô ta là người ta không may mắn rồi."
"Thật hâm mộ tổ khác, Tiểu Nhạn nói Tưởng Nam Nam thường xuyên khao bọn họ, động một chút là gà rán đồ uống lạnh. Tôi cái gì cũng không có còn phải bán mạng."
"Tôi đừng nói nữa, so sánh chỉ tổ tức chết người." Triệu Tiểu Huệ càng nói càng không có tí sức lực nào.
Tiền Ngữ vực tinh thần, nói: "Thứ sáu tuần trước nhãn hiệu của người ta vừa tới đàm phán đại ngôn, vừa qua tuần đã xảy ra chuyện này. Nhãn hiệu này rất chú trọng danh dự của người phát ngôn, có thể hủy hay không nhỉ."
"Cũng không chắc chắn, hình như giám đốc thiết kế đó coi trọng ngoại hình của đại tiểu thư." Triệu Tiểu Huệ thở dài một tiếng: "Tuyệt đối đừng thất bại, lộ ra không phải chuyện gì tốt, lại khiến cho những công ty quảng cáo khác không tìm đến cửa thì phải làm sao bây giờ."
"Haizz..."
"Đi làm là để các người than thở sao?"
Hai người lười biếng nằm sấp trên bàn buồn bã ỉu xìu ngồi dậy, Tiền Ngữ mệt mỏi nói: "Chúng tôi cũng không muốn, tình thế quá mãnh liệt, không chống đỡ được."
Hai tờ giấy ghi chép rơi lên bàn, Chu Châu chỉ vào một tờ nói với Triệu Tiểu Huệ: "Gửi tin tức này cho các tòa soạn báo và trang web biên tập." Cô lại chỉ vào một tờ khác nói với Tiền Ngữ: "Cô gọi điện thoại cho mấy người này, nói là Ứng tổng bảo gọi, bọn họ sẽ hiểu."
"Hả!? Lâm Bội Du sắp sinh con! Còn là người có chồng!?" Triệu Tiểu Huệ hô to một tiếng, vô cùng kinh ngạc, vây tới xem, mọi người lao nhao có vẻ mặt giống hệt cô ta.
"Gào cái gì, nhanh chóng gửi ra ngoài đi." Chu Châu xụ mặt nói với những người khác: "Nên làm cái gì thì làm đi, còn chưa đủ bận rộn sao?"
"Mặt rau trộn" phát uy, tất cả mọi người xám mặt rời đi, trở lại ghế ngồi còn đang bàn luận tin tức giật gân này.
"Nữ thần của tôi!" Triệu Tiểu Huệ lại đổi giọng: "Không đúng, là nữ thần của mọi người! Không phải nói ra nước ngoài bồi dưỡng sao, không ngờ lại là lừa gạt tình cảm của chúng ta!"
"Đừng cảm thán nữa, đây là muốn dời đi lực chú ý, nhanh gửi đi." Tiền Ngữ cười ha ha với Chu Châu, Chu Châu quay người trở về.
Ứng Dư mang theo túi xách ra khỏi văn phòng, giống như là muốn đi.
"Chị muốn đi ra ngoài sao?"
"Đúng, hôm nay có thể kết thúc sớm một chút, mọi người tự sắp xếp." Ứng Dư bỏ lại một câu rồi vội vàng đi ra khỏi văn phòng, phía sau là một cảnh tượng vui mừng, chỉ có Triệu Tiểu Huệ còn đang đắm chìm trong tin tức nữ thần có con riêng không thể nào kiềm chế được.
Bãi đậu xe dưới đất không sáng sủa, chỉ có khu vực chính và khu vực xe mở đèn, mặt đất có chút ẩm, trong không khí cũng tràn ngập hương vị mốc meo, Ứng Dư không thích cảm giác không tươi mát này, nhanh chóng lên xe mở khóa.
Kết nối tai nghe với điện thoại di động, Ứng Dư mở miệng nói: "Tối nay có rảnh rỗi không, em đã đặt trước chỗ rồi, chỗ cũ." Tiếng xe khởi động cũng không che được tiếng thở dốc yếu ớt, có lẽ là do mang tai nghe, nên nghe vô cùng rõ ràng.
"Em không ở công ty sao?" Hô hấp hồi phục rất nhanh, Bạc Thiếu Thừa nói chuyện như thường.
"Phải đi ra ngoài bàn bạc công việc, một lúc nữa em sẽ trực tiếp qua đó." Quay xe, lấy xe lên đường, Ứng Dư làm đâu ra đấy.