Ứng Doãn vô cùng bất mãn với hành vi tùy tiện ra lệnh cho mình như vậy, nhưng cô ta lại không thể làm gì được, ai bảo mọi chuyện của cô đều bị Ứng Dư nắm trong lòng bàn tay cơ chứ, không nghe cũng phải nghe, chỉ có thể cùng đi theo vào.
""Woa woa, lại là một trận đối chiến."" Tiền Ngữ đưa mắt nhìn theo hình bóng yểu điệu kia mà cảm thán: ""Từ khi Ứng tổng tiếp nhận mọi chuyện của đại tiểu thư thì chưa từng ngừng lại.""
""Cũng không hiếm gì, yêu cầu của Ứng tổng đối với đại tiểu thư quá cao, đại tiểu thư được nuông chiều từ bé lại không có năng lực gì, đối chiến là hiện tượng bình thường.""
""Lại nói, người không biết chuyện nhất định sẽ cho rằng Ứng tổng là bởi vì đố kỵ nên cố ý gây khó dễ cho cô ta đó, có điều Ứng tổng của tôi không phải là loại người như vậy.""
""Đồ đần mới có thể nghĩ như vậy đó. Ứng tổng của chúng ta luôn luôn nổi tiếng có đạo đức tốt, chưa từng chú trọng đến ăn uống, thường xuyên ngồi ở khoang phổ thông, không mặc hàng hiệu xa xỉ, ngay cả nhà cũng chỉ là căn hộ loft đơn giản một trăm mét vuông, còn tích cực làm từ thiện, có người nào ở cùng cấp bậc với cô ấy mà giống vậy không?"" Triệu Tiểu Huệ càng nói càng kích động, cuối cùng bày ra vẻ mặt si mê: ""Ai da, Ứng tổng quả nhiên là thần tượng của tôi.""
Tiền Ngữ giễu cợt: ""Nếu như Ứng tổng là nam, tôi thấy cô có thể tưởng tượng đến cảnh gả cho cô ấy luôn rồi.""
Triệu Tiểu Huệ có chút tiếc nuối nói: ""Haizz, đáng tiếc khuynh hướng giới tính của tôi là bình thường. Người có thể lấy được Ứng tổng tuyệt đối là đã tích không ít đức.""
""Là tổng giám đốc của công ty truyền thông Tinh Dạ sao?""
""Đúng, hình như yêu rất nhiều năm rồi, người biết nội tình cũng không có mấy người."" Triệu Tiểu Huệ có chút đắc ý nói: ""Nhưng vẫn là bị tôi khai quật được. Tôi đã từng gặp được người thật rồi, còn đẹp trai hơn cả trong ảnh đó.""
""Vậy cũng có thể không chỉ dừng ở tướng mạo."" Tiền Ngữ cũng chìm vào si mê: ""Haizz, nếu như tôi có thể tìm được người đàn ông như vậy thì thật tốt.""
Bong bóng của Triệu Tiểu Huệ bị đâm trúng, nghiêm túc đả kích: ""Đi làm việc của cô đi, ảo tưởng linh tinh.""
"Tại sao lại để cho tôi tham gia chương trình truyền hình thực tế như vậy, vừa mệt lại vừa mất hình tượng." Ứng Doãn rất khó chịu, giống như còn chưa tham gia chương trình đã phải chịu bẩn mệt rồi. Ngẩng đầu tưởng tượng, cô ta nhìn chằm chằm người đang ngồi bên bàn làm việc, hỏi: "Cô cố ý để tôi bị xấu mặt phải không?"
Ứng Dư đang xem lịch trình, đầu không ngẩng lên nói: "Cô đoán đúng rồi đó, là tôi cố ý."
"Cuối cùng cũng nói thật." Ứng Doãn cười lạnh, giống như đã nằm trong dự đoán của cô ta: "Tôi đã biết cô không có suy nghĩ tốt đẹp gì mà, đột nhiên trở về từ nước ngoài còn nhất định phải vào công ty của nhà tôi, không phải là muốn tìm được chỗ tốt từ cha sao. Sao vậy, người cha ngoại quốc của cô không chuẩn bị của hồi môn cho cô, hay là mẹ cô để cô trở về tranh gia sản hả?" Cô ta bỗng nhiên bừng tỉnh ngộ, đáy mắt hiện lên vẻ trêu tức: "À, tôi quên mất, ở nước ngoài không có chuyện của hồi môn. Có điều, người cha ngoại quốc của cô cũng không có nghĩa vụ chuẩn bị cho cô, chỉ có thể quay lại đây đòi." Nói xong, cô ta còn tỏ vẻ đồng cảm, đương nhiên còn có ý chế nhạo mơ hồ.
Lời này lọt vào tai Ứng Dư cũng không chói tai, suy nghĩ của Ứng Doãn chính là suy nghĩ của mẹ cô ta. Ứng Dư phác họa lại bản lịch trình, khép lại nói: "Cô cảm thấy tôi cần người khác chuẩn bị của hồi môn cho sao? Đến lúc mà bản lĩnh tự biện minh của cô có thể sử dụng trong việc đối phó với phóng viên, thì công ty cũng không cần phải lau mông cho cô rồi."
Hai chữ "Lau mông" này tất nhiên không vào nổi tai Ứng Doãn, cô ta đáp: "Nếu như đã tiếp nhận chuyện của tôi thì làm cho đẹp một chút, nếu không tôi sẽ nghi ngờ cô có xứng đáng ngồi ở vị trí này hay không đó."
"Công ty có rất nhiều nghệ sĩ, cô cũng chỉ là một trong số đó, còn không phải là sao hạng A, tại sao chúng tôi phải xoay quanh cô chứ?" Ứng Dư dựa về phía sau, nhướng mắt nói: "Huống hồ dù tôi có nhanh như thế nào thì cũng không thể đuổi kịp tốc độ tìm đường chết của cô."
Ứng Doãn đột nhiên xù lông, phủi đất đứng lên nói: "Không di chuyển xung quanh tôi thì di chuyển xung quanh ai chứ, công ty này là vì tôi mới..."
"Công ty chỉ dựa vào một mình cô thì đã sớm chết rồi, cái chuyện còn không hẳn là đạo lý này còn cần phải để tôi nói cho cô biết sao?" Ứng Dư thu hồi tầm mắt, trực tiếp hạ lệnh: "Đi chuẩn bị cho chương trình đi."
Ứng Doãn phản nghịch, nhướng lông mày nói: "Tôi không đi đấy."
Ứng Dư khảng khái mà tỏ vẻ: "Không đi cũng được, tạm dừng tất cả hoạt động mà ở nhà tỉnh táo lại."
"Dựa vào cái gì!" Ứng Doãn không tự giác mà cất cao giọng: "Phim truyền hình tôi vừa quay xong còn đang phát sóng đó, cô lại để cho tôi ở nhà đợi!?"
"Vậy thì cô muốn làm gì? Tiếp tục ở bên ngoài tạo những tin tức hành lang cho tôi sao?" Giọng điệu của Ứng Dư đột nhiên trở nên nghiêm khắc, cầm lấy một chồng báo cùng hai quyển tạp chí quăng ra phía trước, nói: "Đã giúp cô không lộ ra những phần sau trong tối hôm qua cũng đã không tệ rồi, cô ở bên ngoài còn có hình tượng gì nữa, tất cả đều là đây này."
Ứng Doãn cúi đầu nhìn xuống, đập vào mắt là đủ loại tiêu đề "Nữ minh tinh mới nổi gặp may, cậy vào gia đình đùa giỡn nhãn hàng", "Nữ minh tinh mới nổi không hợp với nhiều người, sau lưng có người cha tỷ đô làm chỗ dựa", "Nữ minh tinh phim truyền hình truyền ra nhiều chuyện xấu, ở lại hộp đêm cả đêm không về", "Tiểu hoa đán mới nổi trên đài dưới đài trong ngoài không đồng nhất".