Phùng Đình Đình không ngừng gật đầu đồng ý, tò mò hỏi: "Chị chọn trúng tôi ở trong tài liệu về người mới sao?"
"Không phải." Ứng Dư ngẩng đầu nhớ lại, nói: "Trước đây cô từng làm người mẫu cho cửa hàng online đúng không?"
"Đúng đúng." Phùng Đình Đình cảm giác tìm được tri âm, bật thốt lên: "Ứng tổng cũng thích mua hàng qua internet sao?" Vừa mới nói xong cô lại cảm thấy thật ngu ngốc, Ứng Dư làm sao có thể đi mua hàng ở cửa hàng cô từng làm việc được chứ, cô không khỏi đỏ mặt.
Ứng Dư trả lời cô: "Tôi từng thấy cô quay chụp trước cửa Edgar, vừa hay nhìn thấy cô ở trong đống tư liệu kia."
Phùng Đình Đình hiểu rõ, càng ngại ngùng.
Edgar là công ty bách hóa cao cấp đã phát triển nhanh chóng ở Trung Quốc trong những năm gần đây, trụ sở chính ở Pháp, nơi đây trưng bày tất cả thương hiệu quốc tế lớn, giá cả cũng không cần nói. Những cửa hàng online mà Phùng Đình Đình từng làm việc vì muốn tạo ra một cảm giác cao cấp, mà thường xuyên quay chụp xung quanh Edgar, cấp bậc hàng hóa không thể nói là bằng nhau, mỗi lần đi tới Edgar cô chỉ có nhìn chằm chằm vào tủ kính mà nhìn xem.
Ứng Dư đưa ra một tấm danh thϊếp: "Tôi đã sắp xếp người đại diện xong xuôi, dù sao cô cũng là người mới, trước hết để người đại diện của nghệ sĩ khác mang theo."
Phùng Đình Đình đưa hai tay nhận lấy, hiểu rất rõ nói: "Tôi hiểu, một người đại diện quản lý mấy nghệ sĩ là bình thường."
"Nếu như cô phát triển tốt, tôi có thể cân nhắc dẫn dắt cô."
"Thật sao!?" Phùng Đình Đình vô cùng kích động, vừa rồi cô còn đang phát sầu vì bữa tối, không nghĩ tới đùng một cái đã có một đĩa bánh ở trước mặt. Từ khi Ứng Dư trở thành giám đốc thì chỉ dẫn dắt một người, không phải chính là tiểu hoa đán Ứng Doãn nổi tiếng nhất hiện nay sao, nếu như cô có thể được Ứng Dư dẫn dắt, thì chẳng phải cùng cấp bậc với Ứng Doãn? Nghĩ đến đã thấy nhiệt huyết sôi trào, nhưng cô cũng có nghi vấn: "Ứng tổng cũng dẫn dắt nghệ sĩ khác?"
Vẻ mặt phong phú đều biểu hiện hết lên trên gương mặt non nớt, Ứng Dư buồn cười: "Cái này phải xem trình độ cố gắng của cô."
Phùng Đình Đình ra vẻ quyết tâm: "Tôi nhất định sẽ cố gắng thật tốt!"
"Cố gắng là được." Ứng Dư cười cười cổ vũ: "Đi ra bên ngoài tìm Chu Châu lấy hợp đồng, mang về xem một chút." Cô đứng dậy đi về phía bàn làm việc, rồi quay đầu nói: "Còn có một chuyện, bắt đầu từ hôm nay cô tên là Phùng Quân Phạm."
Phùng Đình Đình lẩm nhẩm tên mới một lần, vô cùng vui vẻ nói cảm ơn. Cô chào tạm biệt: "Ứng tổng chị còn bận rộn, tôi đi ra ngoài trước."
Ứng Dư gật gật đầu, người vừa thay tên Phùng Quân Phạm hoảng hoảng hốt hốt rời đi.
Bên trên sổ ghi chép viết rất nhiều từ ngữ, nhưng cũng không ghép được dù chỉ một câu, Ứng Dư gạch bỏ từ bên trong sổ ghi chép, khép lại sổ.
...
Bên ngoài của bên của công ty truyền thông Tinh Dạ, chiếc xe trắng chạy đến rồi dừng lại ven đường, Ứng Dư chuẩn bị xuống xe lại ngồi trở lại.
Cách cửa bên của Tinh Dạ vài mét có một đôi người yêu đang tay nắm tay, Ứng Doãn tươi cười đi phía trước, bất ngờ xoay người một cái nhào vào trong ngực Bạc Thiếu Thừa, vẻ mặt lưu luyến không rời thật khiến người ta yêu thương.
Ai da, một bất ngờ siêu lớn nha. Ứng Dư không nghĩ tới hôm nay có thể đến hiện trường bắt gian, có điều giờ này không phải là Ứng Doãn nên quay chương trình phỏng vấn sao?
Ứng Doãn che môi mỏng nói cái gì đó, Bạc Thiếu Thừa cười nhẹ hôn xuống, bộ dạng nồng tình mật ý này Ứng Dư không thể quen thuộc hơn được nữa. Đàn ông chính là như vậy, nếu như gỗ phân đực cái, thì bọn họ cũng sẽ không chút do dự ôm lấy khúc gỗ cái kia mà ôm hôn thắm thiết thâm tình.
Hôn kéo dài một lúc lâu, Ứng Doãn ngậm lấy dáng vẻ nữ sinh ngại ngùng lôi kéo Bạc Thiếu Thừa đi dạo ven đường, thỉnh thoảng chú ý đến tình huống xung quanh, đại khái là đang nhìn xem có phóng viên hay không. Tính cảnh giác của Bạc Thiếu Thừa ngược lại không cao, bên miệng hắn mang theo ý cười cực nhẹ, theo Ứng Doãn đi khắp nơi, giống như đang cưng chiều một đứa bé.
Ứng Dư không thường xuyên tới Tinh Dạ, tình cờ là mấy lần đều đi vào từ cửa bên, bởi vì vị trí nơi này rất lệch, cơ bản không có người nào đi qua, cho nên Bạc Thiếu Thừa không khẩn trương. Người mới thay người cũ, tác động của việc ở ngay hiện trường và nhìn ảnh chụp đương nhiên là không giống nhau. Ứng Dư không hề chớp mắt nhìn chằm chằm hai người quấn quýt, thuận tiện gọi điện thoại cho Lưu Thành, vừa cúp máy, bên kia lập tức truyền đến tiếng chuông.
Ứng Doãn nhận điện thoại không lâu đã đổi sắc mặt, tính tình đại tiểu thư lập tức bùng lên, nhắm vào điện thoại oán trách vài câu. Bạc Thiếu Thừa ôm cô ta an ủi vài câu, đại tiểu thư mới thoáng vui vẻ một chút. Không bao lâu sau xe bảo mẫu lái xe qua, Ứng Doãn mất hứng chào tạm biệt, mãi cho đến khi xe đi xa, Bạc Thiếu Thừa mời quay lại tòa nhà.
"Tôi mới phát hiện ra anh còn có tố chất làm "Hòn vọng thê", đúng là chân ái sẽ khác biệt." Ứng Dư lạnh lùng chế giễu một câu, lái xe rời đi.