Ứng Dư ngẩng đầu nhìn cô một chút, đưa văn kiện đã ký xong trở lại.
""Gần đây cô ta thay đổi không ít, biết nói chuyện.""
Ứng Dư vui mừng cười cười, không trả lời.
Có thể không biết nói chuyện sao, cũng không nhìn xem là ai dạy.
Chu Châu ôm chồng văn kiện, báo cáo: ""Trong khoảng thời gian này cô ta không hay đi ra ngoài, ít nghe được những tin tiêu cực. Bên này có bộ phim điện ảnh sắp khai máy, lại tung ra một số ảnh chụp của chương trình, cuối cùng là xóa hết những chuyện trước đây.""
""Không tệ, tiếp tục giữ vững. Cuối tuần này quảng bá chương trình, sớm tăng thêm nhiệt, xào bài một chút. Nhưng nhất định phải tung chủ đề chính diện, không cần để ý hình tượng trên đó, chỉ cần là hình ảnh có thể đạt tới hiệu quả thì tung nhiều một chút."" Ứng Dư gõ con chuột mấy lần rồi nói: ""Tháng sau phim cũng sẽ khai máy, nhất định phải giữ vững độ hot.""
Chu Châu gật đầu lại báo cáo: ""Có truyền thông còn tích cực hơn chúng ta, tung không ít tin tức trên mạng.""
""Ồ?"" Ứng Dư hứng thú: ""Là những nhà nào?""
""UO, Vân Văn, Quảng Gia, còn có một hai tòa soạn báo khác, không rõ là ai cho tư liệu.""
Ứng Dư nâng cằm suy nghĩ một chút, trả lời: ""Tôi biết rồi."" Chu Châu sắp đi ra ngoài, cô gọi lại hỏi một câu: ""Người mới mà lần trước cô nói đã đi ra nước ngoài, giờ trở về rồi?""
""Ngày mai mới có thể tới, đã thông báo cho cô ấy."" Chu Châu lật sổ, đề nghị: ""Xế chiều ngày mai chị có thời gian một tiếng, để cô ấy tới lúc 4 giờ được chứ?""
""3 giờ đi, buổi tối tôi có chút chuyện.""
""Được."" Chu Châu lại ghi một chút lên sổ, rồi đi ra ngoài.
Ứng Dư mở ngăn kéo ở cạnh chân, ở trong có một túi hồ sơ, mấy tấm ảnh chụp bung ra. Mỗi tấm đều là ảnh một đôi nam nữ trẻ ở chung với nhau, hoặc là cùng đi ăn tối, hoặc là dắt tay đi dạo, hoặc là thân mật chào tạm biệt, thời gian khác nhau, khung cảnh khác nhau đều được ghi lại. Cô nhìn một chút rồi đóng ngăn kéo lại.
Quảng Gia là công ty con của Tinh Dạ, tổng giám đốc UO và Bạc Thiếu Thừa là bạn học cũ, còn lại ít nhiều đều có thể có liên quan tới Tinh Dạ. Nhìn qua giống như không có gì, che giấu càng nhiều, thì chuyện ẩn ở bên trong lại càng nhiều.
Trên TV chiếu lại hoạt động quảng cáo và cũng quay lại phần phỏng vấn, Ứng Dư đi đến trước nhìn xem.
""Những bộ phim gần đây đồng thời trên tạp chí thể hiện cô thích đàn ông lớn tuổi, có phải khi kén vợ tuyển chồng cũng sẽ chọn người lớn tuổi hơn một chút không?""
Trợ lý Tiểu Vương xuất hiện ở trước ống kính: ""Thật ngại quá, những câu hỏi không liên quan tới công việc chúng tôi không tiện trả lời.""
""Không sao."" Ứng Doãn ngăn cản trợ lý, tâm tình rất tốt, phóng khoáng đáp: ""Đúng là tôi thích đàn ông lớn tuổi.""
Phóng viên nắm lấy cơ hội: ""Hiện tại rất nổi tiếng kiểu tình yêu chú cháu, cô cũng thích tình yêu chú cháu sao?""
""Tôi thích kiểu người thành thục ổn trọng."" Ứng Doãn ngừng lại, cường điệu nói: ""Cũng không phải là chú, chỉ là tuổi hơi lớn một chút.""
""Kiểu người cụ thể như vậy, là có bạn trai rồi sao?""
Ứng Doãn cười ngọt ngào: ""Có thì nhất định sẽ thông báo với mọi người...""
TV đột nhiên tắt đi.
Ứng Dư quơ điều khiển từ xa nói: ""Thích người lớn tuổi? Ok, sẽ thỏa mãn cô."" Điện thoại sau lưng vang lên, cô ngồi trở lại vị trí nghe điện thoại.
""Ứng tổng, có người tìm chị.""
""Ai?""
""Là nhϊếp ảnh gia, tên là Dịch Trạc.""
Ứng Dư nghe xong tên lập tức bực mình, đáp lại hai chữ: ""Không gặp.""
""Anh ấy nói là tới công ty làm việc."" Nhân viên lễ tân không chắc chắn.
""Cái gì?"" Ứng Dư giống như nghe thấy chuyện cười, giọng nói vô thức biến đổi.
""Anh muốn làm gì...""
Ở đầu dây bên kia rất ồn ào, sau đó âm thanh ồn ào truyền tới: ""Người đẹp, công ty của chúng ta đối đãi với nhân viên mới như vậy sao? Thật là không đúng mực.""
Trên bàn công tác trải một mảng lớn ánh nắng ấm áp, Ứng Dư ngồi đưa lưng về phía cửa sổ sát đất, vẻ mặt không quá rõ ràng.
""Ứng Doãn bảo anh tới?""
Dịch Trạc bắt chéo chân xem xét tường tận văn phòng, chậm rãi ung dung nói: ""Đúng, bảo hôm nay tôi tới nhậm chức.""
Bộ dạng này của anh nhìn đã thấy chán ghét, Ứng Dư giữ bình tĩnh, cầm điện thoại lên gọi điện thoại.
""Không cần nói, một lúc nữa cô ta sẽ tới."" Dịch Trạc đang nói, người đã đến.
Ứng Doãn bỗng nhiên mở cửa: ""Tới đúng lúc rồi, đám người kia đều chụp những thứ vớ vẩn gì vậy, mau chóng thay người đi."" Cô ta vừa nói vừa muốn đi ra ngoài.
""Đợi một chút."" Ứng Dư cúp điện thoại đứng lên: ""Cô bảo anh ta tới?""
Ứng Doãn làm bộ đương nhiên: ""Cha đã đồng ý. Hợp đồng vừa rồi đã ký xong rồi chứ?"" Câu nói đằng sau là nói với Dịch Trạc.
Dịch Trạc rút từ trong túi ra mấy tờ giấy rồi bỏ lên trên bàn, làm động tác mời.
Ứng Dư cầm mấy tờ giấy lên nhìn một chút, nghi ngờ hỏi: ""Dịch đại sư không phải vừa thành lập phòng làm việc sao?""
""Trên hợp đồng đã ghi rõ, làm việc ở đây không có ảnh hưởng tới phòng làm việc là điều kiện tiên quyết, đồng thời tôi chỉ chụp cho cô ta."" Dịch Trạc thuần thục nói, giống như đã học thuộc lòng.
""Anh chắc chắn?"" Ứng Dư vẫn không tin. Một tên nhϊếp ảnh gia lang thang xuất chúng, vì chụp cho một người mà chịu thiệt ở trong công ty của người khác, có thể sao? Muốn nói ra lý do có thể tin được, đó chính là... Cô vừa nhìn về phía Ứng Doãn.