Chương 8: Chu NgọcTrong cửa hàng chỉ có hai ba con Zombie, có lẽ là nhân viên bán hàng. Tần Nhất tới gần Zombie, quả nhiên Zombie không hề công kích cô, cô lập tức giơ lên đại đao chặt đứt đầu bọn nó.
Dị năng tinh thần không ngờ lại dùng tốt như vậy, đặc biệt là khi gặp phải bầy Zombie, Tần Nhất nghĩ thầm trong lòng.
Trong cửa hàng có khá nhiều xe, Tần Nhất thu một vài chiếc dùng tương đối bền và chắc chắn vào không gian. Xem ra cô còn phải đi một chuyến đến trạm xăng dầu, xăng là thứ tiêu hao rất nhanh, cô phải kiếm nhiều một chút mới được.
Sau khi rời khỏi cửa hàng ô tô, mỗi cửa hàng bên đường mà Tần Nhất đi qua thì đều bị cô ghé vào càn quét một phen. Quần áo, thu; giày, thu; đồ ăn, phải thu. Nhưng cô cũng không quá tham lam, mỗi cửa hàng chỉ lấy khoảng một phần ba, còn đâu lưu lại cho những người đến sau.
Tần Nhất rất nhanh đã đi tới trước cổng của khu bách hóa lớn nhất thành phố S. Cô mới vừa tiến vào đải sảnh thì nghe được một tiếng hét chói tai: "Quái vật!"
Chu Ngọc cảm thấy bản thân rất đen đủi. Đêm qua cô ta và bạn tốt Triệu Thanh cùng nhau đi dạo phố, ai biết người trong khu bách hóa lại đột nhiên biến thành quái vật. Những quái vật này vậy mà còn ăn thịt người! Cô ta tận mắt nhìn thấy những con quái vật này cầm tứ chi dính đầy máu của người cho vào trong miệng ăn tươi nuốt sống, mà người bị bọn nó cắn phải chỉ trong chốc lát cũng biến thành quái vật.
Cô ta và những người còn lại chỉ có thể lui đến một góc sát cửa đại sảnh chờ cứu viện. Vừa trốn đi thì thấy có bóng người tiến vào, nội tâm của cô ta bỗng nhiên hoàn toàn sụp đổ, nhịn không được kêu lên.
Tần Nhất cau mày, nhìn về phía nữ sinh đang không ngừng hét chói tai, quát khẽ: "Câm miệng, không biết lớn tiếng như vậy sẽ hấp dẫn Zombie tới sao."
Nữ sinh tóc ngắn bên cạnh Chu Ngọc nghe thấy lời Tần Nhất nói nhanh tay che miệng cô ta lại. May mắn khoảng cách khá xa, Zombie vẫn chưa qua đây.
Tần Nhất quét một vòng nhìn đám người trong này, phát hiện có khoảng ba mươi người, trong đó đàn ông chiếm đa số, hơn nữa phần lớn đều là người trẻ tuổi thân thể vẫn còn khoẻ mạnh không có vết thương.
Tần Nhất bỏ qua bọn họ đi tới cửa vào khu bách hóa, khi nhìn thấy xích sắt trên cửa không khỏi cau mày. Cô vung đại đao, xích sắt trong nháy mắt bị chém đứt.
Chân mày cô giãn ra, cảm thấy khá hài lòng. Cây đao này dùng rất tốt, không uổng công cô ra giá cao như vậy để mua nó.
Tần Nhất ra tay rất có kỹ xảo, lúc xích sắt bị chém đứt chỉ phát ra một tiếng vang nhỏ.
Bây giờ là ban ngày nhưng thời tiết bên ngoài khá âm u, hành động của Zombie cũng vì vậy mà bị ảnh hưởng không ít, độ nhạy giảm xuống rất nhiều. Cho nên chút tiếng vang nhỏ này hoàn toàn không hề hấp dẫn Zombie đến đây.
Bản thân Tần Nhất hiểu rõ, nhưng không có nghĩa là những người khác cũng có thể hiểu được. Chu Ngọc đứng mũi chịu sào đề cao giọng nói: "Cậu làm cái gì vậy? Cậu sẽ hấp dẫn đám quái vật kia tới đó."
Chu Ngọc từ khi bị nhốt ở đây vẫn luôn như lạc vào sương mù, nhưng vừa rồi bị Tần Nhất quát đã khiến cô ta thanh tỉnh lại.
Chu Ngọc đối với Tần Nhất không có chút thiện cảm nào. Ở trong nhà cô ta chính là tiểu công chúa, từ nhỏ đến lớn chưa có ai lớn tiếng với cô ta, nam sinh này dựa vào cái gì mà dám quát cô ta?
Có Chu Ngọc dẫn đầu, không ít người cũng chĩa mũi nhọn về phía Tần Nhất.
"Đúng thế, quái vật tới đây thì làm sao bây giờ, chúng ta sẽ chết chắc."
"Nhìn cậu tuổi còn nhỏ mà sao tâm tư lại độc ác như vậy?"
Tần Nhất cười lạnh: "Làm sao, bây giờ không sợ dẫn Zombie tới? Giọng của mấy người cũng không nhỏ đâu."
Những người trước mặt còn muốn mở miệng mắng, nhưng nghe Tần Nhất nói vậy lập tức ngậm miệng lại.
Tần Nhất từ chỗ tối đi ra, mặc dù trời âm u nhưng vẫn là có thể thấy rõ diện mạo đối phương. Cô vừa xuất hiện, trong nháy mắt trong mắt Chu Ngọc hiện lên sự kinh diễm cùng si mê.
Khuôn mặt của Tần Nhất đẹp tinh xảo, nhưng đôi mắt phượng lạnh lùng và khí thế bén nhọn quanh thân khiến cho người khác không nhìn ra được chút nữ tính nào từ trên người cô.
Lúc Tần Nhất tiến vào khu bách hóa, Chu Ngọc còn đang đắm chìm trong thế giới của bản thân. Vì vậy, cô ta vẫn chưa thấy được diện mạo của Tần Nhất, bây giờ nhìn chính diện, cô ta cảm giác được trái tim mình đang đập gia tốc thình thịch thình thịch trong l*иg ngực.
Chương 9: Khâu Sơ Tuyết