Chương 784: Dung hợp nguyên tố (2)

Chương 784: Dung hợp nguyên tố (2)

Bước chân của Tịch ưu nhã, cái lưỡi phấn nộn liếʍ liếʍ móng vuốt tuyết trắng: "Chủ nhân, có chuyện gì vậy?"

Nhiều ngày không gặp, Tiểu Lam lại lớn lên không ít, gương mặt tiểu chính thái kéo căng chặt, nhìn mà có đến mấy phần tương tự Phi Hồng.

"Nữ nhân ngu xuẩn, gọi em làm gì?"

Chẳng qua vừa mở miệng liền lộ tẩy.

Khi Vân Hiên nhìn thấy mặt Tiểu Lam rất kinh ngạc, chỉ vì mặt mũi đó tương tự Tần Nhất và Vân Hoán.

Nhưng cậu không có nghe nói Tần Nhất và Vân Hoán đã có con, hơn nữa, bọn chúng là từ đâu xuất hiện?

Lăng Không cũng kinh ngạc, nhưng lập tức liền khôi phục bình thường, cũng có người nuôi thú biến dị, để bọn chúng trở thành lực chiến đấu, chẳng qua tương đối ít mà thôi.

Không nghĩ tới nhân loại Tần Nhất này cũng là một trong số đó.

"Ba đánh một chơi không hay." Tần Nhất cười khẽ, mặt mày như họa xinh đẹp dị thường, càng nhiều hơn chính là tùy ý.

Cô như vậy khiến Vân Hiên không khỏi hoảng hốt trong giây lát, luôn cảm thấy dáng vẻ của cô như vậy có chút quen thuộc.

Chỉ có A Sâm biết, Tần Nhất tùy ý rực rỡ như thế, theo một ý nghĩa nào đó, cùng Hiên thiếu gia giống nhau như đúc.

"Vậy hai người kia giao cho các em." Tần Nhất khẽ vuốt cằm, sau đó liền ra tay với Lăng Không.

Tịch hét lớn một tiếng, cơ thể nhỏ mini bỗng nhiên biến lớn, mắt hổ màu cam kích động nhìn A Sâm, trong thân thể nhân loại này có huyết dịch dã thú.

A Sâm mặt không biểu tình hóa thú thành Lang Thú, tru lên nhìn Tịch.

Một hổ một sói, đối lập tranh phong.

Giống vậy còn có Tiểu Lam và Vân Hiên.

Chuyện về Vân Hiên, Tiểu Lam có biết, thế nhưng nói như thế nào đây, nó vẫn không hiểu sao không thích người nam nhân này.

Tiểu Lam không thích Vân Hiên, Vân Hiên cũng nhìn nó không thuận mắt, đậu đinh nho nhỏ lại kiêu ngạo lợi hại, mấu chốt nhất vẫn là cái mặt được kết hợp giữa Vân Hoán cùng Tần Nhất, khiến trong lòng cậu không hiểu sao rất không thoải mái.

Mũi tên màu băng lam lóe hàn quang, hướng thẳng Lăng Không bay tới.

Lăng Không thản nhiên nhìn, ngọn lửa màu đỏ lóe lên, băng tiễn trong nháy mắt biến mất không thấy nữa.

"Vô dụng, lửa khắc băng, ngươi đánh không lại ta." Lăng Không hào hoa phong nhã cười rộ lên.

"Vậy sao?" Tần Nhất nhướn mày, trong con ngươi đen nhánh nhìn không ra một chút hoảng hốt: "Trước đó cũng có người nói lời giống vậy với tôi, thế nhưng á, hắn cuối cùng lại bị băng của tôi làm cho chết cóng. Lời nói, cũng không thể nói trước như thế, ai thua ai thắng, còn chưa định đâu."

Tần Nhất một bên ngưng tụ băng tiễn, một bên dùng dao găm tấn công.

Tuy rằng cô nói như vậy, thế nhưng không thể không thừa nhận, Zombie Vương quả nhiên rất lợi hại.

Cô mặc dù là dị năng giả cấp mười, nhưng đối phó với Lăng Không cũng rất phí sức, từng bước đều phải cẩn thận, nếu không liền bị ngọn lửa kia đốt xương cốt cũng không còn.

Lăng Không trở tay ngưng tụ ra một đầu hỏa long, ngọn lửa nóng bỏng mãnh thú gào thét hướng Tần Nhất rít gào bay tới, giống như muốn nuốt cô vào trong bụng.

Hỏa diễm của Lăng Không không phải ngọn lửa phổ thông, hỏa diễm của hắn đã sớm biến dị, có thể thiêu cháy tất cả.

Hỏa long bay múa đang không ngừng biến lớn, Lăng Không không có kiên nhẫn, hắn không phải loại người thích trêu chọc sủng vật, hắn muốn là một kích mất mạng, tốc chiến tốc thắng.

Tần Nhất tự nhiên cũng nhìn ra, ngay từ đầu song phương đều bảo tồn thực lực, nhưng bây giờ Lăng Không đã xuất toàn lực.

Khí tức nóng bỏng đập vào mặt, Tần Nhất ngưng tụ vòng bảo hộ, ngăn cản hỏa long công kích.

Lăng Không nở nụ cười, cao ngạo khinh thường: "Vô dụng thôi, thứ đó của ngươi cản không nổi hỏa diễm của ta."

Tần Nhất cười khẽ, đôi mắt đẹp tà khí lưu chuyển: "Không nhất định."

Phượng Hoàng màu băng lam được ngưng tụ ra, rít gào bay lên không trung, lông vũ xinh đẹp giống như là thật.