Chương 781: Bán thú nhân và Zombie (3)

Chương 781: Bán thú nhân và Zombie (3)

Vân Hiên chán ghét quay đầu, trong giọng nói thanh nhã lộ ra ý lạnh âm u: "A Sâm!"

Chỉ chốc lát, A Sâm mặt chữ quốc đi tới, anh ta nhìn đầu Zombie đang lăn trên mặt đất, Hiên thiếu gia càng ngày tính tình càng bất định.

"Tiến sĩ, sao thế ạ?"

Vân Hiên nhìn chằm chằm A Sâm, cũng không nói chuyện, mắt phượng âm trầm khiến trong lòng A Sâm hơi hồi hộp.

A Sâm suy nghĩ một hồi, thử lên tiếng: "Tiến sĩ Lâm?"

Khóe môi Vân Hiên cong lên quỷ dị: "A Sâm, cậu làm việc không tệ, không lâu nữa, ta liền có thể...."

Vân Hiên còn chưa nói xong, con ngươi đen nhánh bỗng nhiên hiện lên từng tia mê mang.

Mày kiếm của Vân Hiên nhíu lại, đợi khi nhìn thấy A Sâm, hoa Bỉ Ngạn trong tay đã bị bẻ gãy.

"A Sâm, cô ta đã tới rồi, dựa theo kế hoạch mà làm."

A Sâm cúi đầu xuống, che giấu hỗn loạn trong mắt: "Rõ, tiến sĩ."

Vân Hiên lại ngẩng đầu nhìn mặt trăng trên trời, mắt phượng lạnh thấu xương: "A Sâm, ngươi nói xem Hoa Cửu đi đến đâu rồi?"

"Hẳn là đã đến căn cứ Đế Đô, thế nhưng tiến sĩ, tôi nghe tin tức Lăng Không truyền đến thì không nhìn thấy bóng dáng Vân Hoán, xem ra anh ta đã quay về căn cứ Đế Đô."

A Sâm bẩm báo.

"Hừ, Vân Hoán lại không ngốc, làm sao có thể không quay về." Vân Hiên châm chọc cười, hoa Bỉ Ngạn tiên diễm bị cậu nghiền nát dưới chân.

"Vậy tại sao tiến sĩ lại làm như vậy?" A Sâm bỗng nhiên có chút không hiểu.

Hoa Cửu căn bản không phải đối thủ của Vân Hoán, nếu Vân Hoán chạy về kịp, Hoa Cửu hoàn toàn không có cơ hội ra tay với căn cứ Đế Đô.

Vân Hiên quay đầu lại, sáng chói trong mắt phượng là hận ý tận xương: "Mục tiêu của tôi trước giờ không phải Vân Hoán, mà là người phụ nữ lang tâm cẩu phế kia."

Mặt mày A Sâm hơi động, vừa định nói thì bị Vân Hiên cắt đứt.

"Lui xuống đi, tôi tự có chủ trương!"

A Sâm nhìn Vân Hiên đầy người lệ khí, dung mạo tiêu sái tùy ý ngày xưa bây giờ bị hận ý cùng gϊếŧ chóc bao phủ, cuối cùng anh ta không nói gì cả, yên lặng rời đi.

"Tần Nhất a Tần Nhất, lần này cô trốn không thoát đâu!" Trong làn gió hơi lạnh mang theo tiếng lẩm bẩm như quỷ mị.

Lúc này Tần Nhất đang làm gì, cô đang lặng lẽ tới gần chỗ Zombie đóng quân.

Zombie không cần ngủ, nhưng Tần Nhất có dị năng tinh thần, cô cứ như vậy nghênh ngang tiến vào.

"Tiến sĩ ở nơi nào, hắn muốn ta đến báo cáo tin tức của căn cứ C." Tần Nhất giữ chặt một con Zombie, lớn tiếng nói.

Zombie bị Tần Nhất tóm chặt dừng lại, đang chuẩn bị nói cho Zombie (TN) trước mắt biết, kết quả nghênh đón là một quyền mạnh mẽ của Tần Nhất.

"Nhìn cái gì, ngươi đây là xem thường ta đúng không, ta là người bên cạnh tiến sĩ, bán thú nhân chúng ta cũng không phải mấy cái thứ không phải người không phải quỷ các ngươi có thể đắc tội."

Tần Nhất giương nanh múa vuốt, châm chọc khinh thường nhìn Zombie.

Nháy mắt, hơi thở bán thú nhân trên người cô vô cùng nồng đậm, khiến toàn bộ Zombie ở đây rục rịch ngóc đầu dậy.

Zombie bị đánh trực tiếp ngớ người, hắn chẳng qua là Zombie trung cấp, thần trí chả phải rất cao, lúc này bị đánh chỉ có thể gào lên bổ nhào về phía Tần Nhất.

Móng vuốt bén nhọn, răng nanh thật dài, hung tợn trừng mắt với Tần Nhất.

"Sao, ngươi còn muốn đánh ta, đúng là không có thiên lý, ngươi thật sự coi bán thú nhân chúng ta dễ bắt nạt đúng không? Các anh em bán thú nhân đâu, mau ra đây nhìn xem, có Zombie bắt nạt thú!"

Động tĩnh của Tần Nhất cũng không nhỏ, cuống họng hô lên có thể nói long trời lở đất, đem tất cả bán thú nhân đang ẩn nấp đều gọi ra tới.

"Ai, kẻ nào bắt nạt bán thú nhân chúng ta!"