Chương 658: Tương ngộ (8)"Chuyện này..." Bà Cao nhất thời nghẹn lời, bà ta không nghĩ tới giữa Tần Nhất và Vân Hoán, lại là Tần Nhất làm chủ.
"Với lại, cho dù tôi tìm bồ nhí cho Vân Hoán, ít nhất cũng phải tìm người sạch sẽ. Vân Hoán và tôi đều có bệnh thích sạch sẽ nghiêm trọng, cái người kia bẩn như vậy, sẽ chỉ khiến chúng tôi cảm thấy ghê tởm buồn nôn mà thôi." Tần Nhất chậm rãi ung dung bổ thêm một đao.
Quả nhiên, lời cô vừa dứt, sắc mặt Cao Nghi Tĩnh vô cùng khó coi, chỉ thiếu chút chưa khóc oà lên thôi.
"Ừ, tôi rất ghét đồ bẩn." Vân Hoán thuận miệng tiếp lời một câu, nhưng lại giống như một con dao găm hung hăng đâm vào trái tim Cao Nghi Tĩnh, máu me đầm đìa.
Người sáng mắt đều nhìn ra, Vân Hoán đang vì Tần Nhất mà xả giận.
"Vốn còn có chút do dự, thế nhưng làm sao giờ, hiện tại bà Cao và Cao Nghi Tĩnh đã hoàn toàn chọc giận tôi, vậy, tôi liền không khách khí nữa."
Tần Nhất cười khẽ một tiếng, rõ ràng là khuôn mặt tuấn tú cảnh đẹp ý vui, thế nhưng đám người lại cảm thấy rùng mình ớn lạnh.
Cố tình, Đế thiếu còn ở bên cạnh cưng chiều cổ vũ: "Ừm, em vui là được."
Không hiểu sao lại có chút ê răng, làm gì bây giờ?
"Cậu đã làm gì?" Cao Phong Quý có dự cảm bất an, ông ta vội vàng nói: "Cậu đừng quên, cậu và Nghiên Nghiên là vợ chồng sắp cưới, không đúng, là đã từng."
Cao Phong Quý nói xong lời cuối có chút niềm tin không đủ, thế nhưng vẫn muốn thử nắm lấy một chút hi vọng.
Không nhắc tới, Vân Hoán còn chưa có cảm giác gì, nhắc tới, Vân Hoán liền tức giận gần chết. Nếu không phải anh tới kịp, có phải cô vợ nhỏ của anh liền muốn biến thành chú rể của người khác?
"Hừ." Vân Hoán không nói, ngược lại chỉ hừ khẽ một tiếng.
"Tần Nhất, anh căn bản không muốn cưới em đúng không?" Làm cô dâu, rốt cuộc Cao Nghiên cũng lên tiếng, cánh môi run run, vành mắt đỏ hồng, giống như không nguyện ý tin tưởng.
"Đúng, tôi đã nói rồi, tôi không thích cô." Tần Nhất không phủ nhận, trên thực tế, thái độ của Tần Nhất rất rõ ràng, ngay chính Cao Nghiên cũng biết, nhưng lại không chịu tin tưởng, chỉ muốn đắm chìm trong tưởng tượng của chính cô ta.
Tưởng tượng Tần Nhất yêu cô ta, rất yêu cô ta.
"Cậu ngay từ đầu đã có mục đích, cậu là ai?" Cao Phong Quý rốt cuộc kịp phản ứng, Tần Nhất đồng ý buổi hôn lễ là có mục đích.
Đáng trách chính là bản thân ông ta đến bây giờ mới phát hiện.
"Mục đích gì ư? Cũng không có gì đặc biệt, chỉ là tôi có một người bạn họ Cao, vừa vặn các người đắc tội cậu ấy, tôi chỉ là vì bạn bè bênh vực kẻ yếu mà thôi. Người muốn rời đi thì nhanh chóng đi đi, bằng không lát nữa xảy ra chuyện gì, tôi sẽ không chịu trách nhiệm."
Tần Nhất nhẹ nhàng cười, rõ ràng tuấn mỹ như vậy, nhưng lại cực kỳ giống ác ma.
"Đi mau, đi mau." Không biết ai kêu lên, sau đó toàn bộ khách mời có mặt ở hiện trường nhao nhao rời đi.
Trong nháy mắt chỉ còn lại Tần Nhất, Vân Hoán cùng người nhà họ Cao.
Cao Phong Quý có phần đứng không vững, ông ta không dám tin, giọng nói cũng run run rẩy rẩy theo: "Cậu nói, là Văn Văn à?"
Biểu hiện của Cao Phong Quý khiến Tần Nhất hơi có chút kinh ngạc, chuyện gì xảy ra? Dáng vẻ hiện tại của Cao Phong Quý không giống như là không quan tâm tới Khuynh Ca, thế nhưng Khuynh Ca nói Cao Phong Quý căn bản một chút cũng không quan tâm tới cô ấy.
Nghĩ như vậy, ánh mắt của Tần Nhất nhìn về phía bà Cao. Trong kịch bản phim truyền hình hay có tình tiết mẹ kế độc ác với một bụng âm mưu quỷ kế hại chết con của vợ cả...
"Phải." Tần Nhất nhàn nhạt đáp, cô chính là muốn Cao Phong Quý hối hận, mặc kệ có phải ông ta thật lòng đối tốt với Khuynh Ca hay không, chuyện ông ta vứt bỏ Khuynh Ca là thật, cô muốn trả thù thay Khuynh Ca cũng là thật.
"Văn Văn, Văn Văn ở đâu?" Cao Phong Quý run rẩy hỏi, ánh mắt mang theo một loại hy vọng nào đó, thậm chí là khát vọng.
Edit by Thanh tỷ
Chương 659: Thành phố G (1)