Chương 643: Thành phố B (9)Bà Cao cũng tán đồng: "Mẹ cũng sẽ không đồng ý, Nghiên Nghiên, con chết tâm đi, Tần Nhất không thích hợp với con."
Cao Nghi Tĩnh dịu dàng nhìn Cao Nghiên: "Em gái, cha với mẹ nói rất đúng, Tần Nhất dù tốt như thế nào cũng không thích hợp với em, em vẫn nên bỏ cái ý niệm này đi."
Cao Nghi Tĩnh ôn nhu khuyên Cao Nghiên.
Thế nhưng Cao Nghiên lại không cảm kích, ngược lại cảm thấy cả nhà đều đang nhằm vào cô ta, mỗi người đều hi vọng cô ta nhận được hạnh phúc, nhưng không ai hiểu cô ta.
"Tiểu tam? Hừ, mẹ, không phải mẹ là từ tiểu tam lên tới sao? Chỉ cần có thể sống vui vẻ, tiểu tam thì làm sao? Còn có chị, chị dựa vào cái gì mà bảo em hết hy vọng? Chị yêu đơn phương Vân Hoán nhiều năm như vậy, anh ta ngay cả chị là ai cũng không biết, chị vẫn nguyện đợi nhiều năm như vậy, vậy dựa vào cái gì để bảo em từ bỏ?"
Cao Nghiên vẻ mặt trào phúng nhìn từng người trong nhà cô ta, giờ khắc này, bọn họ không phải người nhà của cô ta, mà là ma quỷ trở ngại hạnh phúc của cô ta.
Thật ra Cao Nghiên không quan tâm chuyện phải làm tiểu tam, chỉ cần Tần Nhất yêu cô ta, cô ta nắm chắc có thể đuổi cổ Phượng Khuynh Ca đi.
Tiểu tam? Tiểu tam thì thế nào, mẹ của cô ta năm đó không phải cũng là tiểu tam à. Bây giờ không chỉ đuổi vợ cũ giành lấy thân phận bà Cao, thậm chí ngay cả người chị cùng cha khác mẹ mà cô ta chưa từng gặp cũng bị mẹ vứt bỏ.
"Con, con..." Bà Cao bị tức tới mức sắc mặt trắng bệch, tiểu tam là vết nhơ lớn nhất đời này của bà ta, cũng là chuyện bà ta không muốn nhắc tới nhất
Ngay cả Cao Nghi Tĩnh sắc mặt cũng rất khó nhìn, mỗi một câu nói của Cao Nghiên đều đâm trúng trái tim cô ta. Còn không phải ư, cô ta yêu Vân Hoán, yêu đến chết đi sống lại, song người ta căn bản không biết cô ta là ai.
Mà Cao Nghiên ít nhất có thể gặp được Tần Nhất, cô ta, ngay cả mặt anh cũng không gặp được.
Trong mắt Cao Phong Quý là thất vọng khó nén, đứa con gái xa lạ trước mắt, đứa muốn đi làm tiểu tam cho kẻ khác là cô con gái ông ta luôn yêu thương sủng ái ư?
"Điên rồi, điên rồi, tao thấy mày là điên thật rồi! Trong khoảng thời gian này mày ở im trong nhà cho tao, không được đi đâu hết."
Sắc mặt Cao Phong Quý nguội lạnh, nói xong cũng mặc kệ Cao Nghiên ầm ĩ, chỉ muốn nhanh chóng tiễn Tần Nhất đi.
Cao gia bởi vì một lời nói của Phượng Khuynh Ca mà nháo loạn cả lên, thế nhưng người trong cuộc lại cùng Tần Nhất làm đồ nướng đến vui quên cả trời đất.
Đúng vậy, đồ nướng.
Cái này là Tần Nhất đề nghị, buổi tối ngày hè làm bữa đồ nướng đúng là không thể tuyệt hơn.
Mấy người Vương Ổn Ổn đều tán thành. Cao Nghi Cẩn vì muốn lấy lòng Tần Nhất nên sắp xếp chỗ ở cũng rất tốt, mặc dù không phải biệt thự, nhưng đằng trước lại có cái sân nhỏ, vừa vặn thích hợp làm đồ nướng.
Nhóm người Vương Ổn Ổn đang bận bịu trước sau xâu đồ nướng, Tiểu Lam và Phi Hồng nhìn thấy rất hứng thú, cũng đi theo hỗ trợ.
Tần Nhất nhấp môi đồ uống trên tay: "Tôi chắc chắn bà Cao ngày mai sẽ tìm cậu, hôm nay quậy một trận như thế, Cao gia sợ là hận không thể lập tức đuổi chúng ta đi."
Phượng Khuynh Ca cắn một miếng cánh gà trong tay, dạo gần đây không biết tại sao khẩu vị của cô rất tốt, hơn nữa đặc biệt thích ăn thịt, cái cánh gà nướng vàng giòn trong mềm này rất ngon miệng.
"Cậu không hiểu rõ Sở Hương, người đàn bà đó lòng dạ độc ác, thế nhưng không thể không thừa nhận bà ta đối xử với con mình rất tốt. Với lại, thực lực cậu cao như vậy, vì chồng mình, bà ta cũng sẽ tới tìm tôi, bảo tôi rời khỏi cậu."
"Có lý, nhưng dù sao ngày mai mọi việc cậu đều phải cẩn thận." Tần Nhất nhắc nhở Phượng Khuynh Ca.
Có thể đi đến ngày hôm nay, bà Cao cũng không phải kẻ ăn chay.
"Xùy, sợ gì chứ, tất cả âm mưu quỷ kế ở trước mặt thực lực chân chính đều là hổ giấy." Nếu không phải không muốn Cao Phong Quý sinh nghi, cô sớm đã dùng nắm đấm đoạt đồ đi.