Chương 618: Mập?Bỗng dưng được một thùng đùi gà và cánh gà, Phượng Khuynh Ca mừng khấp khởi: "Nhất Nhất, cậu tốt nhất."
Tần Nhất nhẹ nhàng đáng giá Phượng Khuynh Ca một lượt: "Cậu ăn như thế, không có phát hiện gần đây mình lên cân chút chút à."
Dáng người, vĩnh viễn là vấn đề quan trọng mà phái nữ để tâm nhất.
Nghe Tần Nhất nói thế, Phượng Khuynh Ca cúi đầu nhìn bụng của mình, không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Này này này, bụng vốn bằng phẳng hình như hơi có chút lồi ra rồi đấy!
Má ơi, từ lúc nào mà cô có bụng nhỏ rồi? Đây, đây không phải bụng của cô!
Xong, xong rồi, bụng thon nhỏ của cô, cơ bụng số 11 của cô, cái gì cũng không còn nữa rồi...
Hu hu hu.
"Nhất Nhất~, cậu phải chịu trách nghiệm với tôi, bởi vì cậu, dáng người hoàn mỹ của tôi đã biến mất rồi." Phượng Khuynh Ca có chút bi phẫn.
Tần Nhất buồn cười không thôi, gia hỏa này chính là kẻ thích ăn hàng, không quản tốt được miệng mình, thời gian này đi theo cô, cân nặng đã tăng kha khá.
Hừm, nhưng mà, có phải mập lên có chút quá nhanh rồi không?
"Tại sao có thể như vậy chứ, rõ ràng trước kia tôi ăn như nào cũng ăn không mập, sao đến nơi này liền tích nhiều thịt như thế được." Phượng Khuynh Ca uể oải xoa bóp thịt trên bụng mình.
"Bỏ đi, đợi khi về Tinh Thần lại giảm béo là được." Phượng Khuynh Ca bỗng nhiên nghĩ thoáng, dù sao mập cũng mập rồi, lại mập thêm chút chắc cũng không sao nhỉ.
"Thật là." Tần Nhất vừa cưng chiều, vừa bất đắc dĩ.
"Nè nè nè, hai người có thể làm chính sự trước hay không." Cao Nghiên ở trên nóc nhà có chút phát điên, mẹ nó, hai người các người đều biết vượt nóc băng tường, thế nhưng cô ta không biết nhá.
Cô ta cũng không muốn ở trên nóc nhà cho bầy muỗi ăn no một đêm đâu.
Vậy nên Cao Nghiên không thể không lên tiếng nhắc nhở Tần Nhất, Tần Nhất ngồi xổm xuống, hỏi: "Nói cho tôi biết, các anh bắt người làm gì?"
Trong cổ họng anh Nghiêm phát ra thanh âm rầm rì, giống như tiếng quạt điện đang chuyển động bị hỏng, thế nhưng nửa ngày cũng không phun ra một chữ.
"A, sức chịu đựng của tên này cũng mạnh mẽ phết, thế mà có thể chống lại được dược tính." Phượng Khuynh Ca có phần kinh ngạc.
Phải biết, thuốc bột cô làm ra hiệu lực rất mạnh.
Tần Nhất không gấp, lại hỏi thêm mấy vấn đề, anh Nghiêm vẫn luôn phát ra âm thanh rì rì, nhưng lại cắn chặt răng, cái gì cũng không chịu nói.
Nhưng bởi vì như thế, sắc mặt của hắn càng ngày càng đỏ, giống như màu gan heo vậy.
Mắt thấy không sai biệt lắm, Tần Nhất lại hỏi: "Các người đưa những người bị bắt đi đâu?"
"Thôn...thôn... Đằng sau thôn...có...một sơn động."
Anh Nghiêm rốt cuộc nhịn không nổi, đứt quãng nói ra, thế nhưng vừa nói xong miệng liền trào máu tươi, trong nháy mắt hơi thở đã không còn.
Phượng Khuynh Ca có chút ngưng trọng: "Thôn làng này rốt cuộc có bí mật gì, người này vậy mà tình nguyện chết cũng không muốn nói ra."
Chỉ sợ chuyện không có đơn giản như vậy.
Tần Nhất lại đi hỏi mấy người còn dư lại, nhưng đều giống anh Nghiêm, gắt gao không chịu mở miệng, thậm chí một vấn đề nhỏ cũng đều không trả lời, toàn bộ lựa chọn chết.
"Đi, đi sơn động."
Phượng Khuynh Ca đi lên xách Cao Nghiên xuống, mặt lạnh nói với cô ta: "Kế tiếp cũng không phải đi đùa giỡn, chuyện bây giờ có chút nghiêm trọng, cô mà đi theo, gặp phải nguy hiểm chúng tôi sẽ không bảo vệ cô."
Phượng Khuynh Ca nói lời lạnh lùng, không thể không nói, lãnh mỹ nhân quả nhiên có chút đáng sợ.
Thế nhưng Cao Nghiên lại là người có tính cố chấp, không cho cô ta đi, cô ta càng phải theo tới.
"Tôi biết, tôi không cần hai người bảo hộ, cũng không cần hai người cứu." Cao Nghiên khăng khăng muốn đi theo.
"Tùy cô." Phượng Khuynh Ca lắc lắc ống tay áo, sắc mặt lạnh nhạt.
Tần Nhất và Phượng Khuynh Ca hướng đằng sau thôn lặng lẽ đi tới, ai cũng không để ý tới Cao Nghiên nữa.
Cao Nghiên khẽ cắn môi, cứng rắn bám đuôi.
Chương 619: Sơn động, Hoàng Hậu (1)