Chương 612: Cao NghiênGiọng điệu của ông lão mặt quỷ không thể nói là nhiệt tình, nhưng tóm lại cũng có thể coi là ôn hòa.
Nhóm người Tần Nhất đi theo sau Quỷ Diện, trong lúc mơ hồ, cô nghe thấy một đoạn đối thoại phía sau, là lão Hàn và con gái của hắn.
"Ba ơi, ba ơi con đói, lúc nào mới có thể ăn cơm."
"Bảo Nhi ngoan, đợi chút nữa là có thể bắt đầu ăn cơm rồi."
Quỷ Diện tìm cho nhóm người Tần Nhất một căn phòng khá lớn, bên trong mặc dù đã lâu không có người ở nhưng lại rất sạch sẽ.
"Các cậu hôm nay ở đây đi, ngày trước có khách tới cũng đều ở lại nơi này." Quỷ Diện đặt đèn trên tay xuống, mở cửa cho mấy người Tần Nhất.
"Lão đầu xấu xí, đêm nay lại có người tới hả." Tần Nhất đang chuẩn bị bước vào thì nghe thấy một giọng nữ có phần phách lối vang lên.
Ngay sau đó, một bóng người đỏ choét xuất hiện, là một thiếu nữ xinh đẹp.
"Đúng vậy, hôm nay lại có người tới ở nhờ." Bị mắng là xấu, Quỷ Diện cũng không tức giận, vẫn giữ dáng vẻ không buồn không vui như cũ, mặt quỷ bình thản.
"Để tôi nhìn xem, ngoại trừ tôi ra, còn có quỷ xui xẻo nào lựa chọn nơi này." Thiếu nữ phách lối vừa nói vừa đẩy Quỷ Diện chắn trước mặt ra, tuyệt không khách khí chút nào.
Quỷ Diện là người có tuổi, bị đẩy một cái như thế, chân loạng choạng vài bước, cũng may không té ngã. Đợi sau khi đã đứng vững, nhàn nhạt mở miệng nói với thiếu nữ.
"Cao Nghiên, nơi này hiện tại là của khách nhân, nếu cô muốn thăm hỏi, hẳn là nên xin phép sự đồng ý của người ta."
Quỷ Diện vẫn dáng vẻ không vui không buồn như cũ, nhàn nhạt nhìn Cao Nghiên.
"Ông quản được chắc, tôi cho ông nhiều tinh hạch như vậy, cũng thừa để mua đứt cái thôn này rồi, giờ đừng có ở chỗ này nói nhảm nhiều với tôi, thật phiền."
Cao Nghiên rất không vui, cô ta không muốn nghe Quỷ Diện lải nhải, trực tiếp đi vòng qua xem nhóm người Tần Nhất.
Chờ khi nhìn thấy Tần Nhất, trong mắt thiếu nữ phách lối tràn đầy kinh diễm, cô ta trước giờ chưa từng gặp qua thiếu niên tuấn lãng như vậy, so với anh trai cô ta còn muốn đẹp hơn, quan trọng nhất là phù hợp với khẩu vị của cô ta.
"Hey, anh đẹp trai, tôi tên Cao Nghiên, anh tên gì, chúng ta có thể kết bạn làm quen không?"
Cao Nghiên cười tủm tỉm hướng Tần Nhất chào hỏi, cố gắng duy trì nụ cười ưu nhã đoan trang nhất.
Nhưng nào đâu hay, dáng vẻ giương nanh múa vuốt vừa rồi của cô ta đều đã rơi vào trong mắt Tần Nhất.
"Tần Nhất." Tần Nhất khẽ gật đầu tỏ ý chào hỏi, thiếu niên tuấn tú đáng yêu rụt rè.
Điều này khiến Cao Nghiên càng thêm vui mừng.
"Này, lão Quỷ, nơi này không có chuyện của ông, ông đi trước đi." Cao Nghiên chợt nhớ tới nơi này còn có một ông lão mặt quỷ làm người ta ghét.
"Vậy tôi đi trước, các cô cậu nghỉ ngơi đi." Quỷ Diện tạm biệt Tần Nhất, sau đó xách theo đèn, từng bước từng bước rời đi.
Ánh mắt Tần Nhất lấp lóe, không biết đang suy nghĩ gì.
"Nè, Tần Nhất, các anh từ đâu tới? Tôi đến từ thành phố B, chuẩn bị đi thành phố G." Cao Nghiên bắt đầu tự giới thiệu gia cảnh.
Thành phố B, một căn cứ đứng ngay sau căn cứ thành phố Z, căn cứ trưởng Cao Phong Quý, dị năng giả hệ hỏa cấp bảy.
Thông tin liên quan đến thành phố B nhanh chóng lướt qua trong đầu Tần Nhất, thiếu nữ trước mặt này hẳn là con gái nhỏ của Cao Phong Quý, dị năng giả hệ thổ cấp bốn.
"Hóa ra là thiên kim của căn cứ trưởng Cao, hạnh ngộ hạnh ngộ."
Đối với việc Tần Nhất liếc mắt một cái liền biết thân phận của mình, Cao Nghiên không hề thấy kinh ngạc, ngược lại, cái cô ta muốn chính là như vậy. Nếu không, cô ta cũng sẽ không chủ động nói cho Tần Nhất biết cô ta từ đâu đến.
Cô ta rất tự tin, thành phố B, chắc chắn rất nhiều người đều biết.
Mà cô ta, tiểu công chúa của thành phố B, cũng có rất nhiều người biết tới.
"Đâu có đâu có, ra cửa, tất cả mọi người đều như nhau. Đúng rồi, anh còn chưa nói cho tôi biết anh từ đâu tới đây đó." Cao Nghiên cười đáng yêu, trên mặt bày ra dáng vẻ tò mò.
Chương 613: Ngầm đấu đá