Chương 594: Rời đi

Chương 594: Rời đi

Tay Cổ Thành hơi run rẩy, thiếu niên này biết, cậu ta biết bí mật của mình!

Qua hơn nửa ngày, Cổ Thành mới khiến cho bản thân bình tĩnh lại, khống chế xúc động muốn động thủ của mình.

Ông ta thở ra một hơi thật sâu, thiếu niên này tuy biết bí mật của mình, nhưng không vạch trần mình.

Nghĩ thông suốt, Cổ Thành điều tiết tốt tâm tình, mở cửa từ đường ra, bên trong một mảnh đen như mực.

Ông ta đi thắp sáng ngọn nến trước, chỉ chốc lát, một bóng dáng nho nhỏ thật nhanh chạy về phía ông ta.

Trên mặt Cổ Thành tràn đầy từ ái, nhẹ nhàng ôm lấy hình bóng nho nhỏ. Người đến là một đứa trẻ bốn năm tuổi, thế nhưng đứa trẻ này không giống với đứa trẻ khác, làn da lộ ra là màu xanh, răng nanh thật dài, rõ ràng là một con Zombie.

"Tiểu Từ, xem ông nội mang tới cho cháu cái gì này, đều là tinh hạch cháu thích ăn đấy." Giọng nói của Cổ Thành ôn nhu tích thủy, mở ra cái túi trong tay, bên trong tất cả đều là tinh hạch.

Ánh mắt của Zombie nhỏ sáng lên, tay nhỏ cầm lấy một viên tinh hạch liền nhét vào trong miệng: "Ăn, ăn."

Thanh âm phát ra từ cổ họng của tiểu Zombie giống như là tiếng quạ đen, mơ hồ không rõ, nhưng Cổ Thành có thể nghe hiểu được.

"Ông nội không ăn, tiểu Từ ngoan, đây đều là của tiểu Từ." Bàn tay to thô ráp của Cổ Thành dịu dàng vuốt ve đỉnh đầu nhỏ của tiểu Zombie.

"Tiểu Từ, ông nội vì báo thù, mấy năm qua, những người hại cháu cuối cùng cũng chết rồi, cháu có vui không? Ông nội ngược lại không hề vui vẻ. Bọn hắn chết thì có ích gì, cho dù chết, cũng không thể đổi cháu về cho ông."

Giọng nói già nua của Cổ Thành tràn đầy bi thương, ông ta vĩnh viễn nhớ kỹ ngày đó, ngày Tiểu Từ toàn thân lạnh lẽo nằm trong l*иg ngực ông ta, trên người tất cả đều là máu, mặc kệ ông ta gọi cô bé thế nào, cô bé đều không tỉnh.

Tiểu Từ đáng yêu hay làm nũng ông đã đi rồi.

Ông ta giấu diếm tất cả mọi người, lén ôm Tiểu Từ trở về. Ông ta nghĩ, Tiểu Từ biến thành Zombie cũng tốt, ít nhất con bé vẫn còn sống, chỉ là bằng một phương thức khác mà thôi.

Quả nhiên, Tiểu Từ cuối cùng biến thành Zombie, trong lòng ông ta rất vui mừng.

Ngày tháng sau đó, ông ta len lén đút tinh hạch cho Tiểu Từ, một khoảng thời gian trôi qua, Tiểu Từ dần dần nhu thuận, có ý thức của mình.

Mấy năm thấm thoát trôi qua, ông ta cũng từng nghe về Zombie Vương trong truyền thuyết, ông ta nghĩ cứ cho tiểu Từ ăn như vậy, để con bé cũng có thể biến thành Zombie Vương, có thể lấy một thân phận khác tiếp tục sống.

Cùng lúc đó, ông ta cũng vụиɠ ŧяộʍ lập mưu báo thù, cuối cùng, trước đó không lâu ông ta đã thành công.

Chỉ là không nghĩ tới Tiểu Từ sẽ bị Dương Kim Đệ phát hiện, ông ta vốn muốn mượn tay Tần Nhất xử lý Dương Kim Đệ, ai ngờ người này tự tìm đường chết, cuối cùng chết trong miệng của kiến biến dị.

Hiện tại ông ta có thể an tâm ở cùng một chỗ với Tiểu Từ rồi.

Tần Nhất ngồi trên nóc nhà, hai chân thon dài thẳng tắp khẽ đung đưa, trên bầu trời cao là vầng trăng sáng tỏ, bên tai thấp thoáng truyền đến thanh âm như tiếng quạ kêu của Zombie.

"Ông..."

Còn có giọng nói ôn hòa của Cổ Thành.

Tận thế, chuyện như này nhiều vô số kể, thói đời vô cùng tàn nhẫn, điều này lật đổ tất cả quan niệm thời đại của nhân loại. Con người trở thành thần hay trở thành kẻ gϊếŧ người hàng loạt, đều quyết định bởi tín ngưỡng trong lòng chính bản thân họ.

"Hey, Tiểu Nhất Nhất, tiếp theo chúng ta đi đâu?" Phượng Khuynh Ca ưu nhã ngáp một cái, mềm mại không xương dựa vào người Tần Nhất.

"Chưa nghĩ ra, mọi người có nơi nào muốn đi không?" Tần Nhất nhìn về phía mấy người Trạch Ninh.

Bánh Trôi nhỏ lôi kéo tay Hoàng Oanh, đôi mắt lớn rất có thần: "Em muốn đi căn cứ Đế Đô, muốn thấy thần tượng của em."

Chương 595: Thần tượng Đế thiếu