Chương 49: Dự cảm

Chương 49: Dự cảm

Lần này cả khuôn mặt Tần Nhất đều có chút co giật, Lâm Thanh và Sở Mặc Hòa trợn tròn mắt nói láo còn chưa tính, làm sao ngay cả Vân Hoán cũng như vậy? Giờ khắc này, suy nghĩ trong lòng Tần Nhất và Lâm Thanh lại trùng hợp giống nhau.

Không nghĩ tới anh lại là như vậy, Vân Hoán.

Vân Hoán cũng học theo Tần Nhất, khẽ nhướng lông mày.

Trước đó Dương Hạo đúng là không quá để ý đến vấn đề này, dù sao trong suy nghĩ của anh ta, bị lây nhiễm vi-rút Zombie là có thể có được dị năng, nhưng bây giờ nghe mấy người Lâm Thanh nói như thế, cả người đều cảm thấy có chút không ổn.

Anh ta cũng không muốn lúc mình đang ngủ say sẽ bị Zombie ăn tươi nuốt sống đâu.

Nghĩ như vậy, Dương Hạo cũng coi trọng chuyện này hơn, anh ta còn muồn toàn thây đi đến căn cứ nữa.

Giọng Lâm Bạch và Sở Mặc Hòa không nhỏ, bọn họ cũng không định che giấu, cho nên tiểu đội của Dương Hạo đứng cách đó không xa đều nghe thấy được.

Hạ Thái, Triệu Nhã vừa nghe Uông Nhiên bị lây nhiễm vi-rút Zombie thì lập tức cách xa Uông Nhiên, dường như gã ta là loại vi-rút gì đó rất đáng sợ vậy.

Dương Hạo cũng trầm giọng nói: "Uông Nhiên, ủy khuất cậu rồi, nhưng chuyện này cũng không có cách nào khác. Tôi không thể vì một mình cậu mà khiến cho toàn bộ thành viên trong đội đều rơi vào nguy hiểm. Cậu yên tâm, chỉ là tạm thời trói cậu lại, đợi nguy hiểm được loại bỏ tôi sẽ cởi trói cho cậu."

Trong lòng Uông Nhiên tràn đầy ủy khuất, nhưng thấy ánh mắt bất thiện của các thành viên trong đội nhìn mình, gã cũng biết bản thân trốn không thoát.

Uông Nhiên nhìn tay chân mình bị trói, trong lòng càng hận tiểu đội Vân Hoán.

Dương Hạo giải quyết xong chuyện của Uông Nhiên, trong lòng cũng thoáng buông lỏng. Anh ta quay đầu mỉm cười hỏi Vân Hoán: "Không biết Vân đội trưởng có tính toán gì không? Trời cũng sắp tối rồi, không biết Vân đội trưởng chuẩn bị đi nơi nào?"

Vân Hoán nhìn về phía Dương Hạo: "Làm sao?"

Dương Hạo đẩy kính mắt trên sống mũi, từ tốn nói rằng: "Vân đội trưởng, không bằng chúng ta cùng nhau lên đường. Thành phố A là nhà của tôi, tôi đối với nơi này khá quen thuộc. Vừa rồi chúng ta tiêu diệt chỉ là Zombie vòng ngoài, bên trong vẫn còn rất nhiều Zombie, người nhiều một chút tương đối an toàn."

Sợ đám người Vân Hoán không tin, Dương Hạo lại bổ sung: "Trong đội chúng tôi có một dị năng giả, cô ấy có dị năng dự cảm. Cô ấy dự cảm được thành phố A có mấy trăm Zombie, cho nên chúng ta đi cùng nhau có lẽ sẽ tốt hơn."

Tần Nhất cũng biết Zombie trong thành phố A không ít, những điều này đều là Tiểu Lam nói cho cô. Tiểu Lam là thượng cổ thần thú, tinh thần lực của nó đương nhiên rất kinh người. Chỉ có điều bây giờ vẫn còn đang ở kỳ ấu sinh, phạm vi cảm nhận được rất nhỏ, nhưng có thể cảm nhận được vị trí đại khái của Zombie trong thành phố này.

Đời trước cô cũng nghe nói qua về dị năng giả dự cảm, nhưng từ trước tới nay chưa từng gặp qua, chủ yếu là do loại dị năng giả này quá ít. Ở tận thế, dị năng giả hệ tinh thần cũng rất ít, hệ tinh thần biến dị thì càng ít hơn.

Tần Nhất thật không ngờ Dương Hạo này thế nhưng lại rất may mắn, vậy mà có được một dị năng tinh thần biến dị.

Vân Hoán gật đầu: "Được."

Vân Hoán sảng khoái đáp ứng khiến cho Dương Hạo đã chuẩn bị sẵn một đống lý do để thuyết phục nhất thời bị nghẹn.

Nhưng việc Vân Hoán có thể đồng ý đi cùng bọn họ khiến anh ta thực sự rất vui vẻ, thực lực đối phương không yếu, đại biểu chuyến đi này sẽ rất an toàn.

Dương Hạo suy nghĩ một chút, đề nghị: "Cách chỗ này không xa có một trạm xăng dầu, tối nay chúng ta qua đêm ở đó đi. Tôi thấy các anh lái xe đến, đúng lúc có thể bổ sung thêm xăng."

Nói đến chuyện này Dương Hạo có chút hâm mộ, đó là xe ô tô đó, mấy ngày nay bọn họ đều phải cuốc bộ! Trong lòng anh ta âm thầm thề, lát nữa nhất định phải đi tìm một chiếc xe tốt.

Tần Nhất không kén chọn chỗ, nhưng Dương Hạo nhắc đến trạm xăng dầu vừa vặn lại hợp ý cô. Ô tô dù tốt nhưng rất hao phí xăng dầu, cố ý xăng dầu ở tận thế lại là thứ tiêu hao nhanh chỉ dùng được một lần, dùng hết rồi sẽ không còn, cho nên bây giờ bọn họ rất cần dầu.