Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh Mạt Thế, Boss Muốn Từ Từ Thu Lãi

Chương 74: Thu Lưới

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lô cốt được xây dựng bên ngoài phim trường thành phố E. Ngoại trừ mấy người đã đi theo Kha Hùng từ lâu thì những dị năng giả mới gia nhập căn cứ sau này đều là lần đầu tiên nhìn thấy vị thủ lĩnh trong truyền thuyết. Họ vừa kích động, vừa sợ hãi. Hai chân đứng trên mặt đất nhưng cứ như đạp trên mây.

Kha Hùng dưới thỉnh cầu phô bày thực lực của mọi người, lại nhìn thấy Lão Hắc khẽ gật đầu liền bước ra khoảng trống. Hắn lắc người một cái, phi ma cánh vàng rực hiện ra sau lưng.

Kha Hùng đạp gió bay lên. Dung nhan của hắn mất đi Súc Cốt Công điều chỉnh liền hiện ra chân diện thật.

Vô số tiếng hít khí vang lên. Trần Tiểu An nhìn Kha Hùng, đáy mắt đầy tự hào.

Kha Hùng phất tay, xung quanh của hắn từng tia lôi điện màu tím xuất hiện. Lôi điện chia ra, vờn xung quanh mỗi dị năng giả mới gia nhập căn cứ sau này.

Tử Kiếp Diệt hồn lôi sau khi thăng cấp thì có tác dụng uy hϊếp rất lớn đối với linh hồn. Một đám người bị lôi điện vây lấy liền có cảm giác tử thần đòi mạng. Không kiên trì nổi quá vài phút đã có ba người tuyên bố đầu hàng.

Kha Hùng thu lại lôi điện. Lão Hắc hạ lệnh cho người mang ba kẻ đầu hàng lôi xuống.

Hoàng Ly mặt mày tái nhợt, hai đầu gối quỳ sụp xuống, thở ra từng ngụm từng ngụm. Còn may, hắn kiên trì được tới bây giờ.

Kha Hùng lẳng lặng nhìn một đám người đang run rẩy trước mặt mình. Một phút sau. Ngón tay của hắn nâng lên, bắn ra một luồng sáng màu tím vào cơ thể một người trong số đó. Tên này đứng sát bên A Ngưu.

Nháy mắt, một người đàn ông khỏe mạnh đang sống sờ sờ ra đó đã bị cháy đến tro cũng không tồn tại.

“Sao cậu phát hiện ra được?”

“Linh hồn của hắn quá dơ bẩn. Hơn nữa, hắn có sát khí với tôi”.

“Mấy người này ẩn giấu quá sâu. Tôi đã không làm tròn trách nhiệm”

Lão Hắc cười khổ. Hắn đã giám sát căn cứ ngoại môn vô cùng chặt chẽ nhưng vẫn để sót những cái đinh được các căn cứ khác ghim vào.

Kha Hùng tùy ý phô bày chút thực lực liền khiến cho các dị năng giả mới gia nhập căn cứ sợ hãi. Mọi suy nghĩ không nên có đều bị thiêu đốt chẳng còn sót lại một chút gì.

— QUẢNG CÁO —

Kha Hùng nhìn một vòng các gương mặt quen thuộc, từ tốn nói:

“Mọi người đã làm rất tốt. Đặc biệt thời gian tôi bế quan khiến mọi người phải vất vả nhiều hơn.”

“Xì. Khách sáo làm gì. Đợi sau nhiệm vụ lần này, khao thưởng cho chúng tôi thêm vài thùng rượu là được” - Tề Lâm nói. Hắn còn nhớ mãi mấy thùng vang ngoại mà Kha Hùng thu được từ Nguyệt Đầu Trấn. Nhắc tới lại thấy nôn nao.

“Nhất định”



Kha Hùng sảng khoái gật đầu. Sau đó hắn ôm lấy Trần Tiểu An. Hai người đi một vòng, kiểm tra toàn bộ các kiến trúc mà đám người Tề Lâm xây dựng. Hắn hỏi Trần Tiểu An:

“Muốn xem lại nơi anh từng đóng phim trước đây không?”

“Tốt”

Trần Tiểu An cười rộ lên. Tiếp theo, cơ thể mềm mại của cô được Kha Hùng xiết lấy rồi bay lên giữa không trung. Thân ảnh hai người nhanh chóng biến mất.

Dưới tầng trời, Kha Hùng mở ra kim nhãn và kim nhĩ, thu lấy toàn bộ quang cảnh phim trường thành phố E. Nhìn thấy khắp nơi là cảnh đổ nát, tang hoang, trong lòng lại không tránh khỏi một phen cảm khái.

Cảnh cũ người xưa giờ chỉ còn trong ký ức. Không biết còn có thể gặp lại đạo diễn Quách cùng các anh chị em đồng nghiệp lúc trước hay không?

Tiểu An thấy hắn trầm mặc, cả người toát ra một tầng thương cảm, cũng không biết an ủi thế nào. Chỉ có thể khiến cho vòng tay ôm lấy thân thể của hắn chặt thêm một chút. Đầu tựa sát hơn một chút. Tuy nhiên, một động tác nhỏ lại khiến cho bộ ngực mềm mại vì thế cũng áp sát vào thân thể nóng rực của đối phương. Kha Hùng cúi đầu xuống, nói khẽ:

“Nhanh thăng cấp dị năng.”

“Sao cơ?”

“Anh nói em nhanh cấp dị năng. Chúng ta động phòng.”

Trần Tiểu An: “…”

Đúng là, không thể tin loài động vật có tên gọi “đàn ông”. Vừa mới bày ra bộ dáng thương tiếc chúng sinh, thoắt cái đã nham nhở, dâʍ ɖu͙© lòi ra mặt. — QUẢNG CÁO —

Kha Hùng đang vui vẻ, định tiếp tục thả thính thêm vài câu mờ ám. Bỗng nhiên, mày kiếm khẽ nhếch. Hắn lập tức mang theo Tiểu An bay xuống. Kha Hùng báo động với đám người Lão Hắc, Tề Lâm.

“Chuẩn bị đi, đám chim biến dị sắp tới rồi.”

“Móa. Sao lại là lúc này? Còn chưa tới năm ngày.”

“Xem ra lũ này bị đám giòi biến dị làm cho nghiện. Mọi người theo kế hoạch hành động.” - Tề Lâm hạ lệnh.

Mọi người lập tức tản ra. Hoàng Ly xuất ra một ít thịt chim biến dị trong không gian để đám dị năng giả quăng vào phim trường thu hút lũ giòi biến dị.

“Dị năng giả hệ lôi lên tháp. Quách Ngữ, A Ngưu., hai người tranh thủ thời gian xây dựng đệm thực vật bên dưới mấy cái chân tháp để đề phòng.”

Lão Hắc kết hợp cùng Tề Lâm chỉ huy mọi người. Kha Hùng nhìn thấy bọn họ phối hợp với nhau hợp lý liền an tâm.



Kha Hùng dặn dò Trần Tiểu An vài câu rồi mở ra Phi Ma Cánh, bay tới chỗ sâu bên trong phim trường. Dọc theo đường bay của hắn, các tảng thịt lớn từ không gian Phật Ngọc rơi xuống, quãng cách rất đều nhau.

Lũ giòi trắng phát hiện có thịt thì vô cùng hưng phấn, vội vã từ nơi ẩn náu trong phim trường bò ra. Thậm chí những con đang ẩn nấp bên dưới mặt đất cũng chui lên. Từng ngọn núi trắng nho nhỏ đùn đùn xuất hiện.

Các dị năng giả làm xong nhiệm vụ thì vội vàng tìm nơi mai phục. Chứng vài phút sau, một đàn mấy trăm con chim sẽ biến dị đáp xuống. Cuộc đại đi săn của bọn chúng bắt đầu.

Lũ giòi trốn chạy không kịp.

Chim sẻ biến dị vừa đáp xuống đã bắt đầu tranh nhau càn quét. Chúng ăn xong đám giòi trên mặt đất thì điên cuồng dùng vuốt, dùng mỏ mang mặt đất gồ ghề, bề bộn của phim trường xới tung. Gạch đá xi măng gì gì đó trước sức mạnh khủng khϊếp của đàn chim đều trở thành đậu hủ.

Trong biển chim đen nghịt, những đám thịt trắng lúc nhúc đang dùng tốc độ chóng mặt giảm xuống. Những con chim sẽ biến dị có thực lực mạnh hơn thì bay vào khu vực chính của phim trường bên trong.

Đợi toàn thể chim sẻ biến dị đều đáp xuống. Tề Lâm liền ra hiệu cho các dị năng giả. Thiên la địa võng lập tức được bố trí.

Kha Hùng không can thiệp tới quá trình điều binh của Tề Lâm cùng Lão Hắc. Hắn bay tới một gốc đại thụ cao nhất gần phim trường rồi từ trên cao nhìn xuống. Trần Tiểu An cũng im lặng xuất hiện bên cạnh tòa tháp mà mấy dị năng giả dựng gần cổng lớn. Hai bàn tay xinh đẹp có một làn nước mỏng bao phủ. Dị năng hệ thủy tùy thời phát động.

Lão Hắc thấy tốc độ đào đất bắt mồi của mấy con chim sẻ này chậm quá nên quyết định hỗ trợ một chút. Hắn kéo theo đám dị năng giả hệ hỏa đi tới phụ cận cửa vào căn cứ. Từng bông hoa lửa được phóng ra. — QUẢNG CÁO —

Chim sẻ mãi mê săn mồi không hay nguy hiểm đang đến gần. Bất ngờ bị ngọn lửa không biết từ nơi nào xuất hiện đốt cháy bộ lông rập rạp trên người, chúng thảm thiết kêu lên.

Mấy con chim bị đốt lông, không có cách khác dập lửa nên chỉ có thể theo bản năng trên mặt đất gồ ghề lăn lộn.

Lũ giòi chỉ đợi có như thế. Chúng lập tức phản công.

Mỗi nơi có chim săn mồi “ngã xuống”, đám giòi lại ào ào kéo tới, bao trùm lên. Bọn chúng đây là đang phục thù.

Có dị năng hệ Hỏa của lão hắc làm chất xúc tác, chiến tranh của chim và giòi khẩn cấp leo thang. Mức độ thảm thiết không thua kém nhiều so với chiến tranh của nhân loại.

Tầm ba mươi phút sau. Tấm lưới lớn dệt bằng lôi điện trên không trung của phim trường thành phố E được dệt tốt. Tề Lâm tuyên bố thu lưới.

Liền lúc này. Quách Ngữ và A Ngưu thả ra dây Bìm Bôi cùng dây Hồ Đằng gia nhập cuộc chiến. Họ hạ lệnh cho bọn chúng tùy ý phát huy nhưng chỉ được ăn giòi trắng, không thể ăn chim sẻ biến dị.

Dây Mây biến dị nhảy ra khỏi ba lô của Quách Ngữ, rơi xuống đất và hóa thành một con thoi đủ cho một người đứng lên. Sau đó nó dùng tốc độ nhanh nhất để mang theo Quách Ngữ xuyên thủng chiến trường của chim sẻ và giòi biến dị tiến sâu vào khu vực thật sâu của phim trường.

Hành động của Quách Ngữ khiến cho tất cả mọi người đều bất ngờ. Lão Hắc muốn đuổi theo thì bị Trần Tiểu An ngăn cản.

“Có Kha Hùng ở đó, con bé sẽ không sao.”

Lão Hắc nghe vậy mới an lòng xuống.
« Chương TrướcChương Tiếp »