Kha Hùng vào không gian, sắp xếp lại phần thảo dược và vũ khí đã bỏ vào. Bận rộn cả ngày, hắn dường như quên mất một chuyện gì đó rất quan trọng.
Hôm sau.
Kha Hùng đến phim trường từ sớm. Tới khoảng mười giờ thì nhận được một cuộc điện thoại của Trần Phúc - Chủ tịch ủy ban nhân dân thành phố E. Lãnh đạo thành phố này đã quyết định cho hắn thuê toàn bộ vùng đất dưới chân núi và cả ba ngọn núi đá vôi trong 20 năm với giá năm trăm nghìn đô. Kha Hùng thoải mái đáp lời, hẹn trong thời gian cùng luật sư đến thành phố E ký hợp đồng, hoàn thành thủ tục.
Việc đất đai đã giải quyết xong. Kế tiếp chỉ cần tập trung xây dựng căn cứ và thu thập vật tư. Kha Hùng cảm thấy, bản thân cần nhất lúc này chính là nhân lực.
Hắn gọi điện cho Chu Phong.
“Chuyện Quách Vũ thế nào?”
“Quách Vũ đang sống cùng em gái tại một khu chung cư cũ. Hôm qua, sau khi ra viện, hắn nhất quyết về đó”
“Cậu đón hắn tới phim trường”
“Hiện tại?”
“Đúng”
Chu Phong nhận lệnh, cúp máy. Vốn dĩ hắn đang cùng Trần Tiểu An lang thang khắp nơi gom thảo dược, giờ có việc, đành phải nhảy dù.
Kể cũng lạ. Dù tiếp xúc với Quách Vũ vài lần nhưng trợ lý Chu đối với tên tiểu tử họ Quách đó rất có hảo cảm. Cùng là cô nhi như nhau nhưng tình cảm anh em của Quách Vũ thật khiến người khác hâm mộ.
Lại nói. Quách Vũ sau khi biết người cứu hắn hôm qua là Kha ảnh đế thì có chút thụ sủng nhược kinh. Ngày hôm qua, nếu không phải được Kha Hùng và Nguyễn thiếu tướng cứu, hắn thật không dám tưởng tượng kết cục của bản thân và em gái sẽ thế nào.
Đến lúc được Chu Phong đưa vào phòng nghỉ chuyên dụng của Kha Hùng tại phim trường, tâm trạng của Quách Vũ vẫn còn bồng bềnh như trên mây.
“Kha ảnh đế. Cảm ơn sự giúp đỡ của anh”
“Tinh thần sáng láng. Không tệ! Gọi Hùng ca được rồi”
“Vâng. Hùng Ca”
“Có dự định gì trong tương lai không” - Kha Hùng hỏi hắn.
“Trước đó thì làm phục vụ ở Hoàng Đình. Giờ vũ trường này đã đóng cửa. Cũng chưa biết thế nào.”
“Có sợ bị trả thù không?”
Quách Vũ đắn đo một hồi, xấu hổ nói: “Sợ” — QUẢNG CÁO —
“Nếu cho cậu cơ hội một lần nữa lựa chọn, cậu có tiếp tục đối phó với vũ trường Hoàng Đình không?”
“Hùng ca. Em sẽ vẫn thu thập bằng chứng, tố cáo bọn họ. Nhưng chắc chắn, em sẽ lên kế hoạch cẩn thận, không chủ quan, nóng vội như hôm qua”
“Tốt”
Kha Hùng hài lòng. Tuổi trẻ nhiệt huyết là tốt. Hắn sống hai kiếp, mắt nhìn người vẫn tương đối chuẩn. Quách Vũ này, xứng đáng được bồi dưỡng.
Kha Hùng chợt nhớ Quách Vũ còn có em gái, liền hỏi.
“Em gái cậu mấy tuổi rồi, hiện đang làm gì?”
“Quách Ngữ năm nay mười lăm tuổi. Đang làm phụ bếp cho quầy bán thức ăn nhanh ngay dưới chung cư”.
Kha Hùng chưa từng nghe về cái tên Quách Ngữ ở kiếp trước. Không khó đoán, lúc mạt thế xảy ra, đứa trẻ này kém may mắn hơn anh mình.
“Quách Vũ. Tôi nói thế này. Cậu và em gái đang lo sợ bị trả thù. Tôi thì đang thiếu người làm việc. Nếu cậu muốn, cậu và em gái có thể làm việc cho tôi. Chỉ cần anh em cậu tuyệt đối trung thành và chăm chỉ làm việc, tôi có thể đảm bảo cho tương lai của hai người”.
“...”
Quách Vũ im lặng. Hắn đây là không tin tưởng vào những gì mình nghe được. Hắn là giẫm phải vận c*t chó gì mà bị cái bánh lớn đập trúng đầu thế này.
Kha Hùng đợi một hồi không thấy Quách Vũ trả lời liền nhíu mày, đặt tay lên miệng, khù khụ vài tiếng.
Quách Vũ hồi thần, gương mặt thoáng qua chút ngượng ngùng. Sau đó, hắn lấy đủ mười phần nhiệt tình, nói:
“Hùng ca. Cái mạng nhỏ này của em là được anh và Nguyễn đại ca cứu. Nay anh lại tạo cơ hội cho em với tiểu Ngữ. Em nhất định sẽ cố gắng, không khiến anh thất vọng”
“Không cần hỏi ý kiến em gái cậu?”
“Không cần. Quách Ngữ vốn là fan hâm mộ của anh.Con bé mà biết được làm việc cho anh. Vui còn không kịp”
Kha Hùng nghe nói liền bật cười. Sau đó, hắn để Chu Phong đưa Quách Vũ về chung cư thu dọn. Đợi sắp xếp xong mọi việc, có thể chuyển đến biệt thự của hắn trong khu Thiên Thảo.
Chu Phong ganh tị đến hai mắt nổ đom đóm. Hắn theo Kha Hùng bao lâu nay còn không được dọn đến chỗ của đại boss đâu.Vậy mà hết Trần Tiểu An rồi đến anh em Quách Vũ, ai cũng có thể.
Kha Hùng nhìn thấy trợ lý Chu bày ra bộ dáng oán phụ bị vứt bỏ, khóe môi giật giật. Sau đó, hắn không thể không nói thêm một câu.
“Chu Phong à. Thời gian này công việc quá nhiều. Cậu cũng dọn đến nhà tôi ở đi” — QUẢNG CÁO —
“Lão đại. Anh là cha mẹ tái thế của em. Em cảm động quá. Hu hu” - Chu Phong cảm động thiếu điều muốn lấy thân báo đáp.
………………………………………………………………….
Thời gian tiếp theo, Kha Hùng loay hoay với việc đóng phim và bay qua bay lại thành phố E để hoàn thành thành thủ tục chuyển giao vùng đất đá vôi dùng để xây căn cứ.
Có hai anh em Quách Ngữ gia nhập, lượng công việc của Chu Phong cùng Trần Tiểu An được chia bớt. Kha Hùng không tin tưởng Cao Thắng nên có nhiều việc, vẫn phải là Chu Phong thay hắn xử lý.
Chu Phong được thăng lên chức Đại Thái Giám Tổng Quản. Dù bận sấp mặt nhưng tinh thần lúc nào cũng sáng láng, người không biết còn tưởng hắn đang yêu.
Có được số tiền mà La Bân tặng lúc trước, về mặt kinh phí, Kha Hùng đúng thật không lo.
Thủ tục thuê đất hoàn thành rất nhanh. Sau buổi tiệc ăn mừng hợp tác thành công, Phương Thúc Mạnh và Kha Hùng hẹn riêng.
“Kha ảnh đế. Về kế hoạch xây phim trường, anh dự định ra sao?”
“Trước hết, tôi cần một bức tường thật kiên cố bằng bê tông cốt thép, toàn bộ mang khu đất trống vây quanh. Chiều cao phải năm mét, cổng bằng sắt không gỉ, có mái che và chốt bảo vệ hai bên.
Phương Thúc Mạnh giật mình.
“Kha ảnh đế, cái này là xây dựng căn cứ quân sự đó”
“Tôi xây phim trường chuyên quay chụp các thể loại có liên quan đến chiến tranh. Không giống sao được?”
“Ra vậy”. – Phương Thúc Mạnh nhẹ nhõm thở phào.
Kha Hùng tiếp theo nói cụ thể về yêu cầu của mình. Vì muốn căn cứ sớm đi vào hoạt động, cho nên, Kha Hùng chỉ yêu cầu bên phía Phương Thúc Mạnh hoàn tất tường rào và vài tòa kiến trúc bên trong. Còn lại, hắn sẽ cho người từ từ kiến tạo.
Sau khi ký hợp đồng và chuyển khoản. Kha Hùng quay trở lại thành phố A. Vừa lúc đám người Tiểu An cũng thu thập hoàn tất một trăm lẻ tám loại thảo dược trong danh sách đề ra, hắn quyết định, tập trung vào tu luyện.
……………………………………………………………………..
Ba mươi ngày trôi qua.
Trong không gian Phật Ngọc.
Kha Hùng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ngồi trong một thùng gỗ siêu lớn. Xung quanh hắn là dược thủy được pha chế theo công thức được ghi trong Kim Thân hỗn độn quyết. Hắn vừa ngâm mình, vừa đọc khẩu quyết công pháp. Khống chế hô hấp, dẫn khí lưu chuyển khắp kỳ kinh bát mạch trong cơ thể, đã đạt được chín mươi chu thiên.
“Cố gắng lên. Chỉ cần mười chu thiên nữa, có thể đột phá được cực hạn, đạt thành Kim Thủ”
— QUẢNG CÁO —
Khí lưu di chuyển tới chu thiên thứ chín mươi lăm, dường như có chút trở ngại. Kha Hùng cảm thấy tầng tầng đau nhức, tựa như da thịt bị xé rách, gân cốt bị gãy đôi.
Hắn nhịn xuống đau đớn toàn thân. Tiếp tục tập trung toàn bộ tế bào thần kinh, dẫn dắt khí lưu tiếp tục hoán chuyển.
Chu thiên thứ chín mươi sáu.
Chu thiên thứ chín mươi bảy.
Chu thiên thứ chín mươi tám.
Chu thiên thứ chín mươi chín.
Sắc mặt Kha Hùng càng ngày càng tái nhợt. Gân xanh hai bên thái dương oằn lên như con giun. Hắn vẫn cố gắng kiên trì.
Chu thiên thứ một trăm.
Bồn dược thủy vốn có màu xanh đậm đặc, sau khi hắn ngâm người, nước từ xanh biến thành trắng, cuối cùng lại chuyển thành màu đen.
Ầm….
Trong thân thể có một tiếng nổ lớn vang lên. Kha Hùng bị đau đớn làm cho phun huyết.
Đau đớn dần rút lui. Kha Hùng từ từ mở mắt ra. Một mảnh quang mang lóe lên rồi biết mất.
“Thành công, rốt cuộc ta cũng thành công rồi. Ha ha ha…”
Kha Hùng kích động hét lớn.
Kha Hùng nhảy ra khỏi bồn nước, nhìn hai cánh tay đều biến thành màu vàng kim thì cười không khép miệng lại được. Hắn khom người. Ôm thùng nước tắm, nhẹ nhàng giơ lêи đỉиɦ đầu.
Kim Thủ thật lợi hại.
Kha Hùng hớn hở cười. Bỏ thùng nước xuống. Sau đó, lại thử nhấc thùng gỗ đựng ngàn viên đạn của súng AK, ung dung chạy một vòng. Có điều, đang chạy thì ngừng lại, quan sát căn nhà bằng đá tự nhiên xuất hiện trong không gian phật ngọc.
“Cái quỷ gì thế này?”