"Muốn gia chủ chiếm được vị trí đại trưởng lão, tuyệt đối không thể để Diệp Khanh Đường sống tạm nơi hậu thế.
Nghĩ đến điều này, Diệp Huân lập tức chạy đến gặp đại trưởng lão.
Giờ phút này, đại trưởng lão đang ngồi trong thư phòng, nhìn Diệp Huân đứng trước mặt mình, trên gương mặt không hề lộ ra bất kỳ cảm xúc nào."
“Không biết gia gia trở về từ sớm, Huân Nhi không kịp nghênh đón, thật là lỗi của Huân Nhi.” Diệp Huân nhẹ nhàng cúi đầu, hướng về đại trưởng lão thỉnh tội.
“Đứng lên đi, ta cũng không ngờ sẽ trở về sớm như vậy, không trách ngươi.” Đại trưởng lão khẽ giơ tay, miễn lễ cho Diệp Huân.
Diệp Huân ngoan ngoãn nói: “Gia gia đã một đường mệt nhọc, Du tỷ tỷ nay đã vào Vân Tiêu Tông, tương lai nhất định tiền đồ như gấm, không thể đo lường.”
Diệp Huân nói xong, làm đại trưởng lão cảm thấy rất hài lòng. “Ta không ở đây trong khoảng thời gian này, Diệp Khanh Đường vẫn còn ngoan ngoãn chứ?”
“Cũng tạm coi là ngoan ngoãn, nàng vẫn chưa dám nói với Diệp Lăng về chuyện linh căn bị đoạt.” Diệp Huân không dám nói sai trước mặt đại trưởng lão, chỉ đành thuật lại tình hình thực tế.
Đại trưởng lão khẽ gật đầu, nhưng giọng nói đột nhiên trở nên lạnh lẽo, “Xem ra nàng còn biết điều. Nếu nàng không giữ được cái miệng của mình, thì cũng đừng trách ta vô tình.”
Diệp Huân nhìn khuôn mặt lạnh lẽo của đại trưởng lão, đắn đo một lúc rồi mở miệng: “Về phương diện linh căn, Diệp Khanh Đường quả thật rất thành thật, nhưng mà… hôm nay, trong lúc tế thiên, thực lực của Diệp Khanh Đường lại có chút kỳ quái.”
“Kỳ quái?” Đại trưởng lão khẽ nhíu mày.
Diệp Huân lập tức đem mọi biểu hiện của Diệp Khanh Đường trong nghi thức tế thiên từng chi tiết báo cáo lại cho đại trưởng lão.
Nghe xong, sắc mặt đại trưởng lão trầm xuống.
“Bẩm sinh thất giai.”
Diệp Khanh Đường đã mất linh căn, làm sao vẫn có thể duy trì thực lực bẩm sinh thất giai?
Tuy nhiên, đại trưởng lão cũng không quá bận tâm. Dù Diệp Khanh Đường hiện giờ vẫn còn ở bậc bẩm sinh thất giai, nàng cũng không thể sánh được với thực lực của hắn. Trước mắt, điều hắn thực sự lo lắng là việc nhị trưởng lão sắp xuất quan trong vài ngày tới.
Nhìn khắp Diệp gia, chỉ có nhị trưởng lão là người có thực lực vượt qua hắn, hơn nữa lại hết lòng ủng hộ Diệp Lăng.
Nếu nhị trưởng lão xuất quan, chắc chắn sẽ gây ảnh hưởng đến kế hoạch đoạt quyền của đại trưởng lão.
“Ta đã biết, ngươi lui xuống trước đi.” Đại trưởng lão thản nhiên nói.
“Vâng.” Diệp Huân ngoan ngoãn lui ra.
Đại trưởng lão ngồi một mình trong thư phòng, đôi mắt khẽ nheo lại.
Chỉ còn hai ngày nữa, nhị trưởng lão sẽ xuất quan. Khi khoảnh khắc đó đến, Diệp gia sẽ hoàn toàn rơi vào tay hắn.
Khóe miệng đại trưởng lão khẽ nhếch, hiện lên một nụ cười lạnh, liền gọi tâm phúc của mình đến.
“Ngươi hãy đi một chuyến đến thành Đông, ghé qua Tần La Các cho ta…” Ngay sau đó, đại trưởng lão viết một phong thư, giao vào tay tâm phúc. Kẻ tâm phúc hiểu ý, lập tức rời đi.
Đại trưởng lão ngồi tựa lưng vào ghế, khóe miệng lại nhếch lên nụ cười lạnh lẽo.
Tần La Các bề ngoài thoạt nhìn chỉ là một trà quán bình thường, nhưng thực chất lại ẩn chứa bên trong một tổ chức sát thủ bí mật. Thủ lĩnh Tần Lạc có thực lực cao cường, dưới trướng là nhiều thuộc hạ tinh anh. Hễ Tần Lạc nhận nhiệm vụ, thì không có việc gì không hoàn thành.
Hôm nay, đại trưởng lão sai người đến Tần La Các chính là để chuẩn bị cho bước kế tiếp, hoàn thành kế hoạch của mình.
……
Vào đêm thứ hai, giữa đêm dài tĩnh mịch, trong Diệp gia đình viện, ngọn đèn dầu phần lớn đã tắt.
Diệp Lăng một mình ngồi trong thư phòng, mày kiếm nhíu lại. Hắn nhìn thấy rượu ngon mà mình vừa sai người chuẩn bị, khóe miệng lộ ra chút gượng gạo, lúc này mới cảm thấy một chút thư thái.
Sáng mai, nhị trưởng lão sẽ xuất quan. Chỉ cần nhị trưởng lão trở lại Diệp gia, thì mọi việc trong Diệp gia sẽ ổn định lại.
Nhìn vào vò rượu trên bàn, Diệp Lăng chậm rãi thở ra một hơi, thổi tắt đèn, chuẩn bị trở về phòng ngủ nghỉ ngơi.
.............
P/s : Mong mọi người sẽ đề cử truyện để mình có thêm động lực ra chương nhaaa