Tế thiên dưới đài, Diệp Lăng đứng giữa đám người, sắc mặt trầm xuống. Hắn theo bản năng đưa mắt nhìn về phía Diệp Khanh Đường đang đứng bên cạnh, trong đáy mắt lộ rõ vẻ lo lắng.
Mọi người vẫn đang chờ Đoạn Thiên Nhiêu mở lời. Ánh mắt của Đoạn Thiên Nhiêu lướt qua từng người, không nhiều lời, chỉ thẳng thắn nói:
“Hôm nay, xin chư vị làm chứng. Ta, Đoạn Thiên Nhiêu, từ đây chính thức chấm dứt hôn ước với Diệp Khanh Đường. Từ nay về sau, chuyện kết hôn và nghênh thú giữa đôi ta không còn liên quan nữa.”
"Đoạn Thiên Nhiêu lại muốn giải trừ hôn ước với Diệp Khanh Đường? Chuyện gì xảy ra thế?"
"Chẳng phải hắn đang làm mất mặt Diệp gia trước mặt bao nhiêu người sao?"
Đám đông không khỏi chấn động trước lời nói kinh thiên ấy. Đoạn gia và Diệp gia đều là hai trong ba đại thế gia nổi danh, hôn ước giữa hai nhà đã từ lâu trở thành đề tài được bàn tán khắp nơi. Không ai ngờ rằng, Đoạn Thiên Nhiêu lại chọn hôm nay để tuyên bố giải trừ hôn ước với Diệp Khanh Đường.
"Đôi khi, sự thay đổi lớn nhất đến từ những điều không ngờ nhất, như cơn gió làm thay đổi cả bầu trời."
Sắc mặt Diệp Lăng lập tức trở nên khó coi đến cực điểm, nhưng hắn hiểu rằng lúc này nếu làm lớn chuyện, người chịu khổ trước tiên sẽ là Diệp Khanh Đường. Vì vậy, hắn chỉ có thể tạm thời nén giận.
Đoạn Thiên Nhiêu nhìn phản ứng của đám đông, dường như không mảy may bận tâm, tiếp tục nói: “Đây là chuyện thứ nhất. Còn chuyện thứ hai, chính là ta và tiểu thư Diệp Huân của Diệp gia đã tâm đầu ý hợp, hai bên đã định chung thân.”
Nói rồi, Đoạn Thiên Nhiêu quay đầu nhìn xuống dưới tế thiên đài, nơi Diệp Huân đang đứng bên cạnh Đoạn Thiên Thụy. Ánh mắt của mọi người lập tức dồn về phía nàng theo tầm nhìn của Đoạn Thiên Nhiêu, không khỏi khiến bầu không khí thêm phần căng thẳng và ngột ngạt.
Người mặc một thân bạch y, Diệp Huân mỹ lệ động lòng người, khuôn mặt tinh xảo ấy thoáng hiện lên nét cười dịu dàng, làm lòng người xao xuyến.
"Huân Nhi, lên đây." Đoạn Thiên Nhiêu nhìn Diệp Huân càng thêm quyến rũ sau khi được tỉ mỉ trang điểm, mỉm cười đưa tay ra đón.
Diệp Huân khẽ nở nụ cười ngượng ngùng, trong ánh mắt của bao người, nàng bước lên tế thiên đài, đứng bên cạnh Đoạn Thiên Nhiêu. Bàn tay trắng nõn của nàng nhẹ nhàng đặt vào tay hắn, như một lời khẳng định cho sự kết nối định mệnh giữa hai người.
"Huân Nhi, ngươi đã là vị hôn thê của ta, tương lai cũng sẽ là người của Đoạn gia. Hôm nay tế thiên, với tư cách là người của Đoạn gia, ngươi sẽ cầu phúc cho bá tánh trong thành như thế nào?" Đoạn Thiên Nhiêu nhìn Diệp Huân trước mắt, đáy mắt tràn đầy sự ôn nhu và sủng ái.
Diệp Huân khẽ gật đầu thuận theo, dáng vẻ dịu dàng khiến lòng người rung động, vẻ đẹp kinh diễm ấy thực sự thu hút không ít ánh mắt.
Mọi người trong Lẫm Thành đều biết, đệ nhất mỹ nhân của thành này là Diệp Du của Diệp gia. Không ngờ, Diệp Huân cũng có dung mạo khuynh thành như vậy. Diệp Huân trong bộ y phục trắng tinh khôi, đứng bên cạnh Đoạn Thiên Nhiêu, cả hai giống như kim đồng ngọc nữ, đẹp tựa một bức tranh sống động, khiến ai nấy đều phải trầm trồ khen ngợi.
“Diệp Huân tiểu thư quả thật sinh ra một dung mạo tuyệt đẹp, cùng Đoạn nhị thiếu thật đúng là xứng đôi vừa lứa.”
Mọi người đều không khỏi ngạc nhiên trước những tuyên bố liên tiếp của Đoạn Thiên Nhiêu. Vừa mới giây trước, hắn đã giải trừ hôn ước với Diệp Khanh Đường của Diệp gia, không ngờ ngay sau đó, lại trước mặt bao người, tuyên bố mối hôn sự với Diệp Huân, dưỡng nữ của Diệp gia.
Tuy hành động của Đoạn Thiên Nhiêu có phần đột ngột, nhưng khi nhìn lên tế thiên đài, nơi hai người đẹp tựa kim đồng ngọc nữ đứng cạnh nhau, ai nấy đều cảm thấy họ thật sự xứng hợp, không khỏi càng thêm tâm phục khẩu phục.
Tuy Diệp Huân là dưỡng nữ của Diệp gia, nhưng nàng sở hữu nhan sắc khuynh thành, lại thêm tính cách khiêm nhường, xử thế khéo léo khiến ai nấy đều ngợi khen. Với phẩm chất như vậy, không ít nam tử đều xem nàng là người vợ lý tưởng trong lòng.
"Đã là ý của Đoạn lang, vậy ta sẽ thử xem," Diệp Huân khiêm tốn đáp, trên môi nở nụ cười rạng rỡ, khiến nhiều nam nhân trong đám đông không khỏi ngẩn ngơ ngắm nhìn.
Đoạn Thiên Nhiêu khẽ gật đầu, lùi một bước về phía sau để nhường chỗ cho nàng.
Diệp Huân âm thầm vận khí, hướng về chiếc chuyển thiên luân trước mặt. Đáy mắt nàng lóe lên một tia sắc bén. Giờ khắc này, nàng không còn là dưỡng nữ của Diệp gia nữa. Nàng là vị hôn thê của Đoạn Thiên Nhiêu, và tương lai sẽ là chủ mẫu của Đoạn gia.
..............P/S : Mong mọi người sẽ đề cử truyện để mình có thêm động lực ra chương nhaa !