“Năm ngoái đều là Diệp Du hoặc Diệp Huân lên tế thiên đài, hôm nay Diệp Du không có mặt, e rằng phải phái Diệp Huân lên đài.”
“Diệp Huân tuy là dưỡng nữ của Diệp gia, nhưng tư chất cũng không tồi, lại là người dịu dàng, dung mạo xuất chúng. Việc nàng lên tế thiên đài cũng thật thích hợp.”
Một người trong số họ lén lút thì thầm, mọi người xung quanh bàn tán sôi nổi. Nghi thức tế thiên sắp bắt đầu, các nhân sĩ của ba đại thế gia đã có mặt trên tế thiên đài.
Tiếng trống trên đài vang dậy, nghi thức tế thiên chính thức bắt đầu.
Tư Dạ là người đầu tiên lên tế thiên đài, đứng trước chuyển thiên luân. Hắn cất tiếng đọc một đoạn cầu phúc, ngay sau đó, hắn giơ tay vận đủ khí lực, đột ngột xoay chuyển chiếc chuyển thiên luân nặng mấy ngàn cân.
Âm thanh rồng ngâm vang dậy khi chuyển thiên luân lăn lộn, dưới đài, bá tánh toàn thành đều kính cẩn cầu phúc, ánh mắt họ đều dồn chặt vào chuyển động của chiếc chuyển thiên luân.
Chiếc chuyển thiên luân to lớn ấy, sau khi xoay được hai vòng thì dừng lại.
Chiếc chuyển thiên luân này, ngoài trọng lượng ra, còn có nhiều chỗ rất tối nghĩa. Truyền thừa hàng trăm năm, muốn chuyển động nó thật sự rất khó khăn. Tầm thường tu luyện giả, chỉ cần chuyển động một vòng cũng đã vô cùng cố sức. Tư Dạ có thể xoay chuyển hai vòng, tất nhiên đã thu hút không ít người tán thưởng.
“Không hổ là Tư gia đại thiếu gia, thực lực của hắn quả nhiên lợi hại,” Đoạn Thiên Nhiêu đứng dưới đài tế thiên, nhìn Tư Dạ từ trên đài đi xuống, trên mặt không có chút biểu cảm nào. Nhưng bên cạnh hắn, Đoạn Thiên Thụy lại tươi cười, nhỏ giọng nói với Đoạn Thiên Nhiêu:
“Nhị ca, ta thấy Tư Dạ cũng không có gì ghê gớm, nhiều nhất cũng chỉ là bẩm sinh ngũ giai thực lực. Nhị ca, ngươi vừa mới đột phá bẩm sinh lục giai, áp hắn căn bản không cần tốn nhiều sức.”
Đoạn Thiên Nhiêu khẽ mỉm cười, ánh mắt lại lướt qua Tư Dạ, hướng về phía Tư Bạch đang đứng dưới đó với khuôn mặt tuấn mỹ.
Tư gia chân chính thiên tài không phải là Tư Dạ, mà là Tư Bạch. Tư Bạch tuy rằng chưa bao giờ hiển lộ thực lực, nhưng nếu nói về thiên phú, hắn căn bản không phải là người mà Tư Dạ có thể so sánh. Đoạn Thiên Nhiêu chân chính muốn áp chế, từ đầu đến cuối chỉ có Tư Bạch một người mà thôi.
Chỉ tiếc, Tư Bạch dường như vẫn chưa có ý định động thủ.
Tư Dạ hạ xuống tế thiên đài, kế tiếp là Đoạn gia lên đài cầu phúc. Đoạn Thiên Nhiêu lập tức nhảy lên, phi thân đến tế thiên đài phía trên.
Đương khi Đoạn Thiên Nhiêu cao lớn thân ảnh xuất hiện trên tế thiên đài, dưới đài không ít nữ tử ánh mắt đều khuynh mộ dừng lại trên người hắn.
Trong Lẫm Thành, nam tử của các thế gia, Tư gia Tư Bạch mặc dù dung mạo xuất chúng, nhưng lại thể nhược, rất ít ra ngoài. Ngược lại, Đoạn Thiên Nhiêu với thân hình cao lớn, đĩnh bạt và dung mạo tuấn lãng, đã thu hút không ít nữ tử trong thành vì sự khuynh mộ của hắn.
Đoạn Thiên Nhiêu đứng bên chuyển thiên luân, ánh mắt hơi ngưng, đột nhiên hít sâu, dùng sức chuyển động chuyển thiên luân.
Trong phút chốc, chuyển thiên luân bắt đầu lăn lộn, khi nó chuyển động, bá tánh dưới đài không khỏi bừng tỉnh, mở to mắt nhìn.
Chuyển thiên luân khổng lồ dưới sức mạnh của Đoạn Thiên Nhiêu, thế nhưng lại trực tiếp chuyển động đến ba vòng!
Số vòng này, so với Tư Dạ chỉ chuyển được hai vòng, quả thật đã vượt trội hơn một bậc!
Đây đã là số vòng cao nhất trong năm gần đây. Khán giả không khỏi xôn xao, tiếng vỗ tay và tiếng reo hò vang lên không ngớt, cảm thán trước thực lực vượt trội của Đoạn Thiên Nhiêu.
“Đoạn nhị thiếu thực lực lại tinh tiến!”
“Đoạn nhị thiếu quả nhiên không hổ là người thừa kế của Đoạn gia hạ nhậm, thực lực của hắn thật sự phi thường có khả năng so sánh.”
Trong một mảnh kinh ngạc và cảm thán, Đoạn Thiên Nhiêu sắc mặt như thường, đáy mắt lại lướt qua một mạt đắc ý, ngay sau đó hắn xoay người, mặt hướng xuống đài mọi người, hơi chắp tay thi lễ, “Hôm nay, vì Lẫm Thành cầu phúc, đây là vinh hạnh của ta. Tại đây, trong ngày tháng này, ta cũng có hai việc muốn tuyên bố.”
..............
P/s : Mong mọi người đề cử truyện để mình có thêm động lực ra chương nhaaa