Chương 5

Vì lý do này, nhà họ Lục gần như cắt đứt quan hệ với người con trai út Lục Lâm Dung. Thời điểm đó, Thẩm Thiệu Quân tay trắng lập nghiệp, nhà họ Lục không những không giúp đỡ một xu mà còn liên tục chèn ép trên thương trường. Thứ nhất là để chứng minh quan điểm của họ là đúng, rằng Lục Lâm Dung lấy Thẩm Thiệu Quân sẽ không có tương lai. Thứ hai là mong muốn cuộc sống của họ rơi vào cảnh nghèo khó, để người con trai quen với cuộc sống sung túc như Lục Lâm Dung sẽ không chịu nổi, và một ngày nào đó sẽ đòi ly hôn.

Tuy nhiên, nhà họ Lục đã đánh giá thấp tình yêu của Lục Lâm Dung dành cho Thẩm Thiệu Quân, càng không nhìn thấu được năng lực của Thẩm Thiệu Quân. Chàng trai trẻ ấy, dưới áp lực lớn, đã kiên cường bứt phá trên thương trường, mở ra một con đường đẫm máu, trở thành người giàu có mới nổi ở thành phố Hạ Tuyền.

Dù vậy, nhà họ Lục vẫn cố chấp không chấp nhận Thẩm Thiệu Quân. Trong giới thượng lưu, nhà họ Thẩm bị gọi là "trọc phú", mọi người bề ngoài thì cười nói nhưng sau lưng không biết đã giễu cợt nhà họ Thẩm bao nhiêu lần.

Đây chính là hiệu ứng bài xích kẻ mới, giống như trong một khu rừng chỉ toàn là chim già, đột nhiên xuất hiện một con chim mới mạnh mẽ tranh giành miếng ăn với chúng. Đám chim già đương nhiên không vui, dù con chim mới này đã thể hiện năng lực không hề thua kém chúng, nhưng nó vẫn là một “kẻ ngoại lai”, là một “trọc phú”!

"Tiểu Yến, con đi đâu vậy?" Giọng nói đầy lo lắng của Lục Lâm Dung vang lên.

"Con ở đây, mẫu phụ." Thẩm Tu Yến bước ra từ phòng tắm.

Lục Lâm Dung nhìn thấy con trai út đi ra mới thở phào nhẹ nhõm: "Tiểu Yến, mẫu phụ còn tưởng con chạy ra ngoài rồi."

"Không đâu, mẫu phụ." Một lần nữa được gặp mẫu phụ, trong lòng Thẩm Tu Yến trào dâng sự xúc động. Anh vẫn còn nhớ rõ ký ức trước khi mẫu phụ qua đời ở kiếp trước, khi đó đầu của người đã bạc trắng, nắm chặt tay anh và liên tục nói: “Mẫu phụ không thể bảo vệ con nữa rồi, đứa con tội nghiệp của mẫu phụ…”

Mẫu phụ qua đời khi mới hơn sáu mươi tuổi! Trong thời đại liên sao này, con người có thể sống đến hai trăm tuổi, mẫu phụ vẫn còn rất trẻ. Nhưng vì lo lắng cho anh mà tóc người đã bạc trắng, vì anh mà người vất vả ngược xuôi, cuối cùng ra đi khi còn ở tuổi trung niên.

Dù vậy, mẫu phụ vẫn chưa bao giờ trách móc anh, trước lúc lâm chung, người vẫn luôn lo lắng rằng mình không thể bảo vệ anh được nữa.

Lục Lâm Dung nắm chặt tay Thẩm Tu Yến: "Vậy thì tốt, Tiểu Yến, mẫu phụ sẽ không ép con nữa. Nếu con không muốn đi xem mắt, mẫu phụ sẽ nói với bố con..."

Lúc này, công ty Thẩm gia đã gặp vấn đề, bí mật thương mại bị bán đứng, thiết bị mới mua bị người ta phá hoại, tổn thất nặng nề về chi phí mua sắm và nguyên liệu. Các công ty khác đang rình rập chờ cơ hội, nhân viên trong công ty thì liên tục từ chức, nội bộ rối ren. Tòa nhà cao chót vót mà Thẩm gia xây dựng bỗng chốc lung lay sắp đổ.