Bạn nam giới?
Bạn trai?
Nhất thời, trong lòng Giang Dật Vân dâng lên một phần địch ý.
Ở trong mắt hắn, Liễu Tư Tư hắn bắt buộc phải giành được, nếu có thể cưới Liễu Tư Tư, đối với hắn, thậm chí đối với toàn bộ gia tộc của hắn mà nói, đều là trợ lực thật lớn.
Nhưng bây giờ bỗng nhiên xuất hiện một người đàn ông!
Liễu Tư Tư cùng một người đàn ông về huyện Tam Giang!
Điều này làm trong lòng hắn có chút không thể tiếp nhận.
“Cậu ta là bạn trai của em à?” Giang Dật Vân thốt ra.
“Không phải, bọn em là bạn bè, không phải người yêu.” Liễu Tư Tư khi nói câu này, khuôn mặt xinh đẹp hơi đỏ lên.
Tất cả vẻ mặt này đều rơi vào trong mắt Giang Dật Vân.
Bạn?
Vì sao khi cô nói câu này vẻ mặt có chút ngượng ngùng, xem ra, không phải người yêu, cũng sắp thành người yêu rồi nha!
Mẹ nó!
Cảm giác nguy cơ trong lòng Giang Dật Vân càng thêm mãnh liệt!
Nhưng công phu dưỡng khí của hắn vẫn là có, hắn miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: “Soái ca, cậu tên là gì, tôi là Giang Dật Vân, đồng nghiệp của Liễu Tư Tư.”
“Tần Nghị.” Tần Nghị mở miệng nói.
“Không biết người anh em cậu bây giờ công tác ở nơi nào?” Giang Dật Vân nhịn không được bắt đầu tìm hiểu.
Tần Nghị?
Cái tên này hắn cũng chưa từng nghe nói, trong đám con ông cháu cha thành phố Giang Bắc, tựa như không có một nhân vật này nha!
“Trấn Thanh Giang bên kia.”
“Ồ~” Trong lòng Giang Dật Vân bắt đầu nhanh chóng phân tích, công tác ở thị trấn bên kia, Liễu Tư Tư sao lại nhìn trúng?
Hay là nói, sau lưng Tần Nghị này cũng có quan hệ rất cứng, đi xuống thị trấn công tác, chỉ là đi xuống rèn luyện?
Tần Nghị đánh giá Giang Dật Vân trước mắt, trực giác làm đàn ông, hắn có thể cảm nhận được một tia địch ý của đối phương.
Hắn cũng có ý tứ đối với Liễu Tư Tư?
“Vậy bọn em đi trước.” Liễu Tư Tư nói.
“Được.” Giang Dật Vân thu liễm nụ cười.
“Đi thôi.” Tần Nghị gật gật đầu.
Giang Dật Vân nhìn bóng lưng hai người vừa nói vừa cười, sắc mặt nhanh chóng âm trầm xuống.
Hắn không biết hai người kia rốt cuộc đã đi tới một bước nào, nhưng đối với hắn mà nói, không thể nghi ngờ là một tin tức không ổn!
Vốn hắn luôn cho rằng Liễu Tư Tư tương đối cao ngạo lạnh lùng, nhưng hôm nay cô biểu hiện ở trước mặt Tần Nghị khiến hắn biết, không phải như vậy!
“Liễu Tư Tư, mình nhất định phải theo đuổi được!” Trong lòng Giang Dật Vân âm thầm thề.
Cha mình tuy là phó thị trưởng thành phố Giang Bắc, nhưng nói đến cùng cũng chỉ là một cấp phó phòng, đặt ở trên tỉnh lỵ, thì cực kỳ không đủ lọt vào mắt. Ở tỉnh lỵ, trong một cục cấp phó phòng cũng có bảy tám người.
Cha hắn năm nay mới 51 tuổi, tự nhiên là muốn tiến thêm một bước!
Nếu hắn có thể cưới được Liễu Tư Tư, mợn lực lượng gia tộc Liễu Tư Tư, cha hắn nói không chừng còn có thể có cơ hội leo lên trên.
Nghĩ đến đây, hắn lập tức gọi một cuộc điện thoại.
“Alo, giúp tôi điều tra một người, đúng, hắn tên Tần Nghị, trước mắt công tác ở trấn Thanh Giang!”
Hai người trở lại khách sạn, thu thập đồ đạc một phen, liền ngồi xe trở về, về phần kết quả thi vòng đầu một lần này, ở thứ Ba mới có thể công bố.
Khi trở lại huyện lỵ Tam Giang, đã là buổi chiều.
Sau khi tạm biệt Liễu Tư Tư, Tần Nghị liền trực tiếp ngồi xe về trấn Thanh Giang.
Ngồi trên xe, Tần Nghị thầm nghĩ: “Xem ra nếu có rảnh, phải mua một chiếc xe con rồi.”
Dù sao mỗi lần đi tới đi lui ở giữa trấn cùng huyện lỵ cũng quá phiền toái rồi, nếu mình có xe như vậy thuận tiện hơn rất nhiều.
Hơn nữa bởi vì nhà hắn ở một trấn của huyện Tam Giang, đi xe cũng hai giờ, bình thường hắn cực ít về nhà.
Bây giờ hắn có tài chính hơn một triệu, mua xe đối với hắn mà nói, vẫn là chuyện rất nhẹ nhàng.
“Chẳng qua đến lúc đó mua xe, vẫn là đừng chọn cái quá đắt tiền, hơn trăm ngàn là được.” Làm nhân viên công vụ, mua xe khẳng định không cần quá đắt, quá phô trương, có thể dùng là được.
Không thấy xe của huyện trưởng Lý cũng chỉ là một chiếc Passat sao.
Thời buổi này, ở huyện lỵ nhỏ, người có xe vẫn là tương đối ít, thật ra bạn có được một chiếc xe hơi nhỏ hơn một trăm ngàn, đã là rất có mặt mũi rồi.
Kiếp trước, đến sau năm 2015, làn sóng mua xe mới bắt đầu thịnh hành ở loại thành thị, huyện lỵ nhỏ tuyến 4-5* này.
* các thành thị cỡ nhỏ và trung bình của Trung Quốc
Ba ngày sau.
Cũng chính là thứ Ba.
Trấn Thanh Giang.
Trong phòng làm việc của văn phòng đảng ủy.
“Chúc mừng chủ nhiệm Mai, thế mà ở đấu vòng loại thi đua văn thư một lần này đạt được thứ hạng trong top 30, thuận lợi thăng cấp vòng chung kết!” Một đồng nghiệp nịnh bợ đối với Mai Văn Kiệt.
Người còn lại cũng đều nhao nhao phụ họa theo.
Mai Văn Kiệt tuy là bí thư của Hoắc thư ký, nhưng còn kiêm chức chủ nhiệm văn phòng đảng ủy.
“May mắn, may mắn.” Trên mặt Mai Văn Kiệt tràn đầy nụ cười.
Thành tích đấu vòng loại một lần này, hắn là rất hài lòng, xếp hạng 29, thuận lợi thăng cấp vòng chung kết.