Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh Lên Như Diều Gặp Gió

Chương 27: Bắt Thóp (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Tần Nghị! Như thế nào, muốn tìm tôi uống rượu?” Trong điện thoại Trần Vĩ Minh cười sang sảng nói.

Trần Vĩ Minh là bạn học đại học của Tần Nghị, còn là loại cực kỳ thân thiết đó, nhớ mang máng lúc trước đại học hai người vào tiệm net chơi game, đang chơi thằng nhãi này bỗng mắc viêm ruột thừa cấp tính, vẫn là Tần Nghị một hơi cõng hắn đến bệnh viện cắt ruột thừa.

Còn có thời điểm thằng nhãi này thất tình, vẫn là hắn uống với thằng nhãi này đến trời sáng.

Giao tình của hai người có thể nói là cực kỳ thân thiết!

Kiếp trước, hai người sau khi tốt nghiệp cũng thường liên hệ, bởi vì lại ở cùng thành phố, cho nên Tần Nghị thường xuyên chạy tới thành phố tìm hắn uống rượu.

Nhưng về sau Trần Vĩ Minh đi nơi khác ở rể, còn rời khỏi bộ máy chính quyền, làm ăn buôn bán, hai người cũng bởi vậy liên hệ ít đi.

Về sau nghe nói hắn cùng vợ hắn ly hôn, nguyên nhân là vợ hắn sinh ra đứa con không phải của hắn!

Nghĩ đến đây, Tần Nghị thầm nghĩ: “Xem ra phải nhắc nhở hắn một phen, đừng đi ở rể!”

“Không uống rượu thì không thể tìm cậu à!” Tần Nghị cười mắng.

“Có thể có thể!”

“Một lần này muốn cậu giúp tôi điều tra một tin tức.” Giọng điệu Tần Nghị trở nên nghiêm túc.

Trần Vĩ Minh trước mắt ở thành phố Giang Bắc làm cảnh sát hình sự.

“Cậu nói, tôi nghe.”

“Giúp tôi điều tra một chút, Trần Minh thủ trưởng cũ của tôi, hắn có bao nhiêu em trai họ! Bất động sản của những người em trai họ này đều ở nơi nào!” Tần Nghị trầm giọng nói.

Đầu kia điện thoại trầm mặc ba giây.

“Cậu cùng thủ trưởng cua cậu có mâu thuẫn?” Trần Vĩ Minh không ngốc, Tần Nghị muốn tin tức này, khẳng định không phải đơn giản như vậy.

“Xấp xỉ vậy, cậu cứ nói cậu có thể hỗ trợ hay không đi!”

“Mặc dù có chút không phù hợp quy củ, nhưng đã là cậu cần, tôi nói như thế nào cũng phải điều tra cho cậu! Chẳng qua, chuyện này chỉ có thể cậu biết tôi biết.” Trần Vĩ Minh hít vào một hơi, trịnh trọng nói.



“Tôi biết quan hệ lợi hại trong đó, đa tạ!” Thấy Trần Vĩ Minh đáp ứng rồi, Tần Nghị thở phào.

Nếu không hỗ trợ, hắn thật đúng là không biết nên tìm ai.

“Đúng rồi, cậu gần đây có bạn gái rồi?” Tần Nghị đột nhiên hỏi.

“Ồ, làm sao cậu biết? Cậu từ nơi nào nghe được!” Trần Vĩ Minh rất kinh ngạc, hắn mới có bạn gái một tháng, tạm thời còn chưa công bố ra.

Tần Nghị làm sao biết?

“Cậu đừng để ý, đúng rồi, bạn gái cậu là người ở nơi nào?” Tần Nghị hỏi.

“Tỉnh ngoài.”

Nghe đến đó, Tần Nghị biết, nhắm chừng chính là người phụ nữ này!

“Tỉnh ngoài, chẳng phải là gần thì ít mà xa thì nhiều?” Tần Nghị nói.

“Cô ấy làm tiếp viên hàng không, chuyến bay chính là tới thành phố Giang Bắc bên này, vẫn là thường xuyên có thể gặp được.” Trần Vĩ Minh cười hàm hậu nói.

“Được rồi.” Tần Nghị gật gật đầu.

Bây giờ Trần Vĩ Minh còn đang say trong tình yêu, hắn cũng xấu hổ nói bạn gái cậu ta có thể có vấn đề về nhân phẩm.

Xem ra, chỉ có thể chờ thời gian sau lại xem thời cơ nhắc nhở.

Lại hàn huyên một lúc, hai người mới cúp điện thoại.

Ngày hôm sau.

Văn phòng của Hoắc Bá Nho.

“Tần Nghị, tôi thăm dò giúp cậ rồi, là ý tứ của phòng tổ chức huyện bên kia, nghe nói còn là ý tứ của phó phòng tổ chức.” Hoắc Bá Nho nói.



“Bí thư, ngày hôm qua Trần Minh ở trước mặt tôi nói năng kỳ quái, nhắm chừng là hắn làm, có thể là tìm người này!” Tần Nghị nói.

“Vậy thì đúng rồi.” Hoắc Bá Nho gật đầu.

Đối với Chu Gia Vũ này, Tần Nghị tự nhiên từng nghe nói.

Thù này, hắn cũng nhớ kỹ.

“Tần Nghị, cậu lấy không được chức vụ cán bộ trung tầng, ngày sau đối với tấn thăng của cậu vẫn là có ảnh hưởng rất lớn, trước đó cậu làm chủ nhiệm văn phòng thôn trấn hơn hai năm, còn khoảng nửa năm cậu sẽ tròn ba năm, có một trong những điều kiện cơ sở tấn thăng phó khoa. Bây giờ tình huống này, tôi tạm thời cũng không giúp được cậu.” Hoắc Bá Nho mở miệng nói.

“Cậu quen biết với huyện trưởng Lý, nếu không cậu vận dụng một lần quan hệ này?” Hoắc Bá Nho nói.

“Cái này đến lúc đó nói sau, không vội.” Tần Nghị nói ba phải cái nào cũng được.

Huyện trưởng Lý nhân tình này, Tần Nghị khẳng định sẽ không dùng ở trên loại việc nhỏ này.

Nhân tình này, phải dùng ở trên lưỡi dao*.

* trích từ câu: thép tốt dùng trên lưỡi dao

Nếu đối mặt vẻn vẹn Trần Minh làm khó dễ hắn cũng không thể dẹp yên, sống lại một đời, hắn cũng không cần lăn lộn nữa.

“Cậu xác định nén giận?” Hoắc Bá Nho giờ phút này có chút hoài nghi, Tần Nghị thật sự có bối cảnh hay không.

Nếu thật sự có bối cảnh, loại vấn đề này, chuyện một câu nói thôi!

“Bí thư, tôi có khi nào từng nén giận?” Tần Nghị cười cười bí ẩn.

Lời này khiến Hoắc Bá Nho có chút kinh ngạc.

Hắn nhớ lại, Tần Nghị đối mặt Trần Minh, quả thật luôn cứng rắn chính diện!

Thậm chí công khai tranh cãi với Trần Minh, giờ này khắc này hắn ngược lại có chút chờ mong Tần Nghị kế tiếp sẽ làm như thế nào.

“Cái này trái lại đúng, trong lòng cậu đã có tính toán, vậy tôi cũng không lo lắng chuyện của cậu nữa.” Hoắc Bá Nho cười tủm tỉm nói.
« Chương TrướcChương Tiếp »