Lục Mạc Ninh cảm thấy cổ tay càng lúc càng bị siết chặt thì bất đắc dĩ giơ cái tay còn lại lên, phủ thẳng lên chuỗi hạt gỗ đàn. Gần như ngay tức khắc lòng bàn tay ấm áp đυ.ng phải cảm giác mát lạnh khiến trong lòng hắn giật thót, suýt chút nữa không nhịn được mà buông tay ra. Lục Mạc Ninh gắng gượng trùm tay lên, không biết có phải đã có tác dụng hay không mà chuỗi hạt gỗ đàn từ từ trở lại bình thường.
Lục Mạc Ninh thở phào nhẹ nhõm, bây giờ hắn đang đứng ở chính giữa ngự thư phòng, cúi đầu không dám nhìn thẳng long nhan. Lục Mạc Ninh hành lễ trước, sau khi Triệu đế cho phép hắn đứng dậy thì hắn thẳng người lên, lúc này hắn mới phát hiện Tân đại nhân vậy mà cũng có mặt.
Tân đại nhân thấy Lục Mạc Ninh thì nở nụ cười: "Lục đại nhân."
Lục Mạc Ninh chắp tay: "Tân đại nhân."
Triệu đế cũng cười, giọng nói ôn hòa trong trẻo: "Tân khanh gia, Lục khanh gia, hẳn các khanh cũng đã nghe nói lần này trẫm kêu người mời Lục khanh gia tới đây một chuyến là vì vụ án kia của Định Quốc công. Nghe ý của Tân khanh gia thì hôm qua Lục khanh gia đã giúp ông ấy không mắc phải sai lầm. Sau khi trẫm suy nghĩ một chút thì quyết định để Lục khanh gia tham gia vào vụ án này, không biết Lục khanh gia nghĩ thế nào?"
Lục Mạc Ninh buông mắt cung kính đáp: "Bẩm hoàng thượng, vi thần vốn chỉ dốc hết toàn lực, chẳng qua... Mấy ngày sau vi thần phải lên đường nhậm chức, sợ rằng không tiện nhúng tay vào chuyện của bộ Hình. Huống chi vi thần tin vào năng lực của Tân đại nhân..."
Triệu đế nói: "Haiz, Lục khanh gia không cần khiêm tốn, Tân đại nhân đã báo cáo kỹ càng chuyện hôm qua cho trẫm biết rồi. Trẫm vốn đã cực kỳ xem trọng Lục khanh gia, chỉ là suy cho cùng lý lịch của Lục khanh gia còn mỏng, nếu không trẫm đã ủy thác trách nhiệm luôn rồi. Vụ án của Định Quốc công lần này thật sự kéo dài quá lâu, lòng trẫm khó mà yên được. Thế này đi, trước khi Lục khanh gia lên đường đi nhậm chức có thể theo Tân khanh gia tới phủ Định Quốc công một chuyến, nếu giúp được thì giúp, không giúp được trẫm cũng sẽ không trách tội Lục khanh gia. Như vậy vừa hay rất tốt đúng không?"
Triệu đế vẫn còn trẻ, chỉ mới hai mươi lăm, giọng nói ôn hòa nhẹ nhàng truyền tới giống như gió xuân thổi vào mặt. Triệu đế đã nói tới nước này, tất nhiên Lục Mạc Ninh không tiện từ chối nữa, mặc dù hắn cũng không muốn tham gia vụ án này lắm, bởi vì dựa theo hiểu biết của hắn về vụ án thì e rằng nếu phá được thật sẽ đắc tội Định Quốc công.
Có điều cuối cùng Lục Mạc Ninh chỉ có thể thở dài, từ lúc hắn mở miệng nhắc nhở Tân đại nhân ở trước cửa tiệm cầm đồ Hứa thị thì nên nghĩ tới khả năng này rồi.
Thôi vậy.
Lục Mạc Ninh chắp tay: "Vâng, vi thần tuân chỉ."
Tiếng cười trong trẻo của Triệu đế truyền tới: "Lục khanh gia không cần cảm thấy áp lực, trẫm đã nghe nói tới chuyện của Lục gia rồi. Lương thị kia đúng là lòng dạ độc ác, ái khanh yên tâm, trẫm tuyệt đối sẽ không nhân nhượng loại độc phụ đó, nhất định sẽ trả lại công đạo cho khanh."
Sau khi Lục Mạc Ninh tạ ơn thì cùng Tân đại nhân ra ngoài, Tân đại nhân cực kỳ phấn khởi, ông hạ giọng nói: "Lục lão đệ à, đừng trách lão ca, vụ án Định Quốc công này thật sự rất khó phá, hôm qua lão ca quay về bộ Hình thẩm vấn Hỗ thị mới phát hiện tam thiếu phu nhân Biện thị của nhị phòng vậy mà thật sự có tư tình với vị thế tử gia đã chết kia. Chuyện này đúng là... Nhưng lão ca nghe phân tích hôm qua của ngươi xong thì cảm thấy vụ án này tuyệt đối không đơn giản như vậy. Ngươi giúp lão ca phân tích thử xem, có phải thủ phạm thật sự phía sau màn muốn mượn tay Hỗ thị này khiến lão ca định tội Biện thị hay không?"