Chương 62: Sủng phi

Rất nhanh

đã

đến mùa đông, trong Vĩnh hòa cung

đã

đốt lò sưởi, thái giám phụ trách hoa cỏ ngày ngày trông coi trong nhà kính. Mọi người đều

nói

nàng chuyên sủng, Dịch Thụy Cảnh lại bày ra bọ dáng ‘ Gia vui’. Dần dần Tử oánh cũng

không

có cốt khí mà phối hợp làm sủng phi.

hiện

tại nàng cũng

đã

suy nghĩ kỹ, trước kia nàng còn muốn lưu lại tiếng thơm đem Hoàng thượng đẩy ra bên ngoài, thậm chí còn nghĩ muốn đẩy cung nữ bên cạnh lên long sàng,

hiện

tại nàng chỉ cười trừ, dù

hắn

theo ấn lệ nghỉ ở chỗ hoàng hậu nàng cũng

sẽ

ăn dấm chua.

Cứ như vậy liền

không

có gì đấu đá. Cung tần mới tiến cung đứng ngồi

không

yên, mấy ngày nay nàng lại đóng cửa

không

tiếp khách, nên những cung tần muốn ôm đùi nàng đều bị chặn ở cửa, thất vọng ra về. Nhiều người

không

cam lòng còn ở trước cửa cung dập đầu mấy cái.

Mấy ngày như thế Dịch Thụy cảnh cũng biết nàng

đang

trốn bọn họ liền khéo léo hiểu lòng người ban xuống ý chỉ,

không

được làm phiền Ngọc phi. Yên tĩnh được mấy ngày

thì

nhận được bái thϊếp của lão phu nhân.

Nàng tưởng trong nhà xảy ra chuyện lớn gì, vội bẩm hoàng hậu. Từ lần Hứa thị vào cung, nàng sinh non, hoàng hậu bị hoàng thượng phạt sao chép kinh thư

một

tháng, nay người Thẩm phủ lại muốn vào cung liền đem chuyện này đè xuống. Thấy vài ngày mà hoàng hậu vẫn

không

trả lời, trong lúc thỉnh an Tử Oánh liền nhấc lên chuyện này, hoàng hậu tỏ vẻ khó xử “ Muội muội,

hiện

tại chuẩn bị đến lễ mừng năm mới, tỏng cung rất bận, muội xem..” những lời còn lại

không

nói

ra, để nàng tự nghĩ. Nàng cũng

không

muốn đối cứng với hoàng hậu, tốt xấu gì hoàng hậu cũng có đại hoàng tử,

nói

không

chừng sau này

sẽ

là thái tử, rồi hoàng đế.

hiện

tại đến

một

nữ nhi nàng cũng

không

có, điều trị thân mình

một

năm, Từ thái y

nói

nàng

đã

có thể mang thai, hoàng thượng thường xuyên ở lại chỗ nàng, Thái hậu lại hay gọi nàng đến Thọ Khang cung ngoài sáng trong tối

nói

nàng mau hoài con nối dòng,

không

được

thì

cũng phải để các cung tần khác có cơ hội.

nói

khó nghe chính là nàng đừng chặn mọi người. Sau đó bắt nàng đọc kinh dập đầu.

Vì thế nàng

không

chỉ được danh sủng phi mà còn được danh thái hậu

yêu

thích. Cửa Vĩnh hòa cung lại thêm

một

tốp đến dập đầu.

Chỉ là từ Thọ Khang cung ra nàng như lột

một

lớp da. Vừa

không

được dùng điểm tâm, vừa

không

được uống trà, còn bắt quỳ niệm kinh. Chuyện vòng tay nàng vẫn để ý. Mấy ngày Dịch Thụy Cảnh đen mặt nàng cũng để trong lòng, nhưng nàng coi như

không

biết chuyện hỏi

hắn

“ Hoàng thượng, có phải thái hậu hại thϊếp bị sanh non.

Hoàng Thượng thấy nàng mỗi lần đến Thọ Khang cung đều mệt mỏi, liền cáo ốm thay nàng. Dần dần trong cung có lời đồn, bát tự của Ngọc phi và thái hậu

không

hợp.

một

truyền mười, mười truyền trăm, Thái hậu cố kỵ nên

không

gọi nàng

đi

Thọ Khang cung niệm kinh nữa.

Tuy biết người tung tin đồn là

không

quen nhìn nàng được sủng ái, muốn nàng và thái hậu sinh khoảng cách, nhưng nàng rất cao hứng. Nàng nghĩ nếu có người tung lời đồn, bát tự của nàng và hoàng hậu

không

hợp, có phải nàng cũng

không

phải

đi

thỉnh an?

Hoàng hậu bác bỏ ý kiền muốn lão phu nhân vào cung nàng liền cho người tằng này nọ rồi hỏi thăm lão phu nhân có chuyện gì. Từ khi nàng tiến cung lão phu nhân chỉ truyền tin chứ

không

vào thăm nàng. Lần này lại muốn thăm nàng, làm nàng lo lắng

một

phen.

không

nghĩ tới Dịch Thụy cảnh biết tin liền chuẩn cho Lão phu nhân tiến cung, còn thưởng điểm tâm này nọ. Đấy như

một

cái tát

thật

mạnh vào mặt hoàng hậu. Đầu tiên lão phu nhân cảm động rớt nước mắt với hoàng thượng, mới ngồi xuống

nói

chuyện.

“ thấy nương nương tốt, thần phụ liền yên tâm” lão phu nhân vừa

nói

vừa lau nước mắt, nàng nhớ đến chuyện còn ở Thẩm phủ cũng rơi lệ, khi còn ở Thẩm phủ, lão phu nhân đối với nàng

không

sai, tuy

không

quá thân thiết nhưng khi nàng tiến cung cũng rất lo lắng cho bản thân nàng.

Nàng sai Đào nhi chuẩn bị nước cho Lão phu nhân rửa mặt, cho đám người lâm Ngôn lui xuống chỉ giữ lại Đào nhi và Xảo nhi hầu hạ, thấy đều là người xuất ra từ Thẩm phủ nên Lão phu nhân cũng thả lỏng

không

ít, nàng tinh tế hỏi han sức khỏe của lão phu nhân, sai Xảo nhi đến khố phòng lấy nhân sâm cho Lão phu nhân, Lão phu nhân hành lễ tạ ơn, Đào nhi vội nâng bà dậy.



ràng lão phu nhân có chuyện mới đăng tam bảo, đến khi gần hết giờ mới quỳ xuống mở miệng. Lúc đó mặt nàng có chút khó coi, để Xảo nhi nâng bà dậy “ Tổ mẫu, nơi này

không

có người ngoài, tổ mẫu

không

cần động tý liền quỳ xuống, như thế trong lòng cháu

gái

rất khó chịu.”

Lão phu nhân thấy nàng mất hứng

thì

lo lắng vội đứng lên

nói

“ Quy củ trong cung tổ mẫu

không

thể thêm phiền toái cho con. Hoàng thượng thánh minh

đã

đem phụ thân con thăng là quốc công gia, tổ mẫu cũng nên thỏa mãn. Nhưng

một

nhà nhị thúc con hằng năm đều ở ngoài, tổ mẫu muốn gặp

một

chút cũng khó..”

Tử Oánh

đã

nghe ra,

không

ngờ lão phu nhân cầu ân điển cho

một

nhà nhị thúc. Nàng cũng biết Lão phu nhân sủng ái

một

nhà nhị thúc, nên trước nay luôn để phụ thân là hộ bộ thượng thư giúp đỡ nhị thúc

một

tay,

hiện

tại phụ thân thành quốc công gia nhưng trong tay lại

không

có thực quyền.

Lúc đó Dịch Thụy Cảnh tỷ mỉ phân tích cho nàng, phụ thân nàng

đã

lớn tuổi. Hộ bộ lại là củ khoai lang phỏng tay, rất dễ bị bắt nhược điểm,

không

bằng để ông an hưởng tuổi già. Lúc đó trong lòng nàng ngọt ngào,

không

nghĩ hoàng thượng lại suy nghĩ chu đáo như vậy, thực lực của nhà mẹ đẻ nàng cũng tăng lên.

Nhưng lão phu nhân lại trông cậy con lớn

sẽ

giúp đỡ con thứ

một

phen, nên

hiện

tại mới đáng chủ ý đến chỗ nàng.

không

biết đây là ý của nhị thúc hay lão phu nhân. Lão phu nhân thấy nàng

không

nói

chuyện

thì

bất an. Nhất thời trong cung yên tĩnh, khi nàng

không

nói

chuyện khí thế

thật

lớn. Lão phu nhân muốn đứng dậy thỉnh tội, nhưng nhớ lúc nãy Tử Oánh

không

cho liền nhịn xuống. bà ta biết mình đường đột nhưng là

không

có cách nào.

“ Tổ mẫu, cháu

đã

biết, chỉ là hậu cung

không

được tham gia chính

sự,

hiện

tại lại rối ren nên cháu

gái

không

nắm chắc.” Tử oánh mở miệng, lão phu nhân vì chuyện này mà tiến cung nàng cũng

không

thể

không

tính toán mặc dù nàng cũng

không

có cảm tình gì với nhà nhị thúc.

“ Để nương nương lo lắng, được hay

không

cũng

không

sao. Thần phụ

sẽ

ngày ngày trước mặt bồ tát sao kinh, cầu cho nương nương được bình an, sớm sinh con nối dòng.” Lão phu nhân vội bắt lấy cái thang này. Hai người lại

nói

chút chuyện nhà mới lưu luyến tạm biệt.

Tiến lão phu nhân, cung nhân thấy nàng

không

nói

chuyện,

không

khí trầm thấp. cung nhân lục tục

đi

thắp đèn nàng mới hồi phục tinh thần, thấy trời

đã

muộn, hơn phân nửa hoàng thượng

sẽ

không

tới liền sai Xảo nhi mời Mai Ngôn đến dùng bữa với nàng. Rất nhanh Mai Ngôn

đã

đến, nhìn còn gầy hơn trước, Tử Oánh nhíu mày “ Ngày mai để thái y xem

một

chút, để như vậy cũng

không

tốt.”

“ tỷ tỷ, chẳng qua là khẩu vị của muội

không

tốt,

không

cần truyền thái y. Biết hôm nay lão phu nhân tiến cung muốn đến chào hỏi nhưng lại sợ quấy rầy tỷ, tỷ đừng trách.”

“ Tất nhiên là

không

trách muội, mau nếm thử món này xem, ăn rất ngon.”

Dùng thiện xong, hai người ngồi tâm

sự, thấy Tử Oánh mệt mỏi Mai Ngôn liền cáo từ. Dịch Thụy Cảnh phê xong sổ con, thấy trời tối đên, đến Vĩnh Hòa cung

thì

bốn phía tĩnh lặng, vào trong quả thực thấy nàng

đang

ngủ.

Dịch Thụy Cảnh nghĩ Tử Oánh gặp lão phu nhân nên mệt mỏi, liền tự thay quần áo rửa mặt nằm cùng nàng. Tử oánh vẫn nhắm mắt, dụi dụi tìm vị trí thoái mái trong lòng

hắn

thỏa mãn ngủ. Dịch Thụy Cảnh dở khóc dở cười, nàng chọc lửa lại mặc kệ, hôn trán nàng, với nàng

hắn

thật

hết cách.

Hôm sau tỉnh lại Tử oánh thấy Dịch Thụy Cảnh

đang

bên cạnh, thấy nàng tỉnh lại

thì

sờ mặt nàng “ Trẫm đánh thức nàng? Ngủ thêm

một

lát

đi.”

Nàng cảm động, trừ những lúc giận dỗi

hắn

chưa bao giờ bắt nàng hầu hạ

hắn

rời giường, kể từ khi nàng sinh non, ba ngày

hắn

lại để thái y bắt mạch

một

lần, bình thường khi ngủ lại sáng cũng lén lút rời

đi.

hắn

đối với nàng

thật

tốt!

Hôm nay Tử Oánh cũng

không

ngủ được, mặc xiêm y đơn giản, bồi

hắn

ăn bữa sáng. Vừa nghĩ mở miệng với

hắn

như thế nào, lão phu nhân chưa cầu nàng chuyện gì, nên chuyện này nàng muốn tận lực làm, Dịch thụy Cảnh thấy nàng

không

tập trung, ăn

một

nửa liền

không

động đũa,

hắn

đặt đũa xuống “

không

hợp khẩu vị? Ngụy Đức Toàn, để ngự thư phòng mang lên bàn đồ ăn khác.”

Tử Oánh quẫn “ Hoàng thượng, chỉ là nô tỳ

không

có khẩu vị” Dịch thụy Cảnh để nô tài lui xuống “

nói

đi, chuyện gì” Thấy nàng như vậy

hắn

liền biết hôm qua lão phu nhân tiến cung là chuyện cầu.

Sắp xếp lại từ ngữ, Tử Oánh

nói

“ Nhị thúc của nô tỳ

đang

nhậm chức ở xa,

hiện

tại lão phu nhân lại lớn tuổi, muốn

hắn

hồi kinh, hưởng tuổi già đùa cháu.”

Dịch Thụy cảnh suy nghĩ

một

chút

nói

“ trẫm hiểu ý nàng”

không

nói

đồng ý cũng

không

nói

không

đồng ý. Tiến

hắn, Tử Oánh quay đầu liền ‘ oa’

một

tiếng, nôn hết đồ vừa ăn ra.

Đào nhi bưng nước, Lâm Ngôn

đi

tìm Từ thái y, Tử Oánh suy yếu nằm

trên

sạp, Từ thái y bắt mạch “ chúc mừng nương nương

đã

có thai hai tháng.”

Tử oánh nghe thấy thế trong mắt vui mừng, tuy sắc mặt tái nhợt nhưng tinh thần rất tốt. TRong Vĩnh hòa cung tràn ngập tiếng cười

nói, Dịch Thụy Cảnh hạ triều nhận được tin này trực tiếp đến Vĩnh Hòa cung, còn

không

quên thưởng cho cung nữ thái giám của Thanh Lương điện.

Rất nhanh Quý phi nhận được tin tức, nặng nề nhắm mắt, bầu trời muốn thay đổi…