Chương 33: Vẽ

thật

ra Tử Oánh

không

có bao nhiêu hứng thú với đưa

nhỏ

trong bụng Tuyết phi và Lưu thường tại, sớm muộn gì trong cung cũng

sẽ

có thêm hoàng tử. Nàng cũng

không

phải là người lương thiện gì, nếu người mang thai là Uyển

âm, nàng chắc chắn

sẽ

ra tay

không

chần chừ.

Khi

đi

ngang qua núi giả, bên trong truyền đến tiếng khóc cực

nhỏ,

không

nghe cẩn thận còn tưởng tiếng mèo kêu. Tử Oánh để Lâm Ngôn

đi

xem xét.

Lâm Ngôn mau chóng quay lại, theo sau còn có

một

tiểu cung nữ, Tử Oánh nhíu mày “ Vừa rồi là ngươi khóc?”

Tiểu cung nữ sợ đến

không

dám thở mạnh “ Bản cung

không

phạt ngươi, chỉ là hôm qua trong cung vừa có thêm hai vị hoàng tử, ngươi lại ở nơi này khóc than là có ý gì? Lần sau hãy để ý

một

chút.”

nói

xong liền mang theo Lâm Ngôn rời

đi.

Liễu quý phi sau khi thỉnh an với Thái Hậu liền trực tiếp đến Vĩnh Hòa cung của Lưu thường tại. Thái Hậu vẫn trấn an giống Tuyết phi, để Lưu thường tại ngủ đến tự tỉnh mới đến Thọ Khang cung thỉnh an. Nghe

nói

Thái Hậu ban thưởng

không

ít.

Trong thời gian này, trừ bỏ thời gian đến Trường Nhạc cung còn lại Tử Oánh đều ở Hương Vận hiên phao trà, luyện chữ.

“ Tiểu chủ, nhìn người đúng là nhàn nhã.” Xảo nhi bưng điểm tâm vào “ Nghe

nói

gần đây Lưu thường tại rất được sủng ái.”

Tử Oánh viết nét cuối cùng

nói

“ Nàng ta được sủng ái cũng là bình thường.”

“ Tiểu Chủ, nghe

nói

ban đêm vài lần nàng ta ỷ vào mang thai mang Hoàng Thượng từ chỗ các nương nương khác

đi”

“ Gần đây Hoàng Thượng sủng ái ai?”

“ Tô đáp ứng, Mai thường tại, còn có Tường tần.”

“Mai Ngôn được sủng ái? Hôm nào phải

đi

chúc mừng nàng. Tường tần là chủ vị trong cung của Lưu thường tại, nàng ta

không

có lớn mật như vậy

đi.”

“ Ai

nói

không, Hoàng Thượng vừa nằm nghỉ chỗ Tường tần, Lưu thường tại

đã

mượn cơ đau bụng thỉnh Hoàng Thượng

đi. Tường tần đáng thương, cả năm mới được Hoàng Thượng sủng ái vài lần” Xảo nhi châm trà cho Tử Oánh.

“ Chuyện

không

liên quan đến chúng ta

thì

để ý làm gì.” Vừa

nói

xong những lời này, công công của kính

sự

phòng đến tuyên chỉ: Hoàng Thượng lật bài tử của nàng.

Sáng nay nàng mới để Lâm Ngôn báo kính

sự

phòng, quỳ thủ của nàng vừa hết. Hoàng Thượng

đã

lật bài tử của nàng. Nghĩ đến buổi tối phải đối phó Hoàng Thượng, thắt lưng của nàng lại

ẩn

ẩn

đau.

“ Tiểu chủ, nếu Lưu thường tại dám mượn cớ thỉnh Hoàng Thượng

đi, nô tỳ

sẽ

liều mạng với nàng ta”Xảo nhi cười hì hì,

không

ngờ Tô Noãn nghe xong những lời này, hung hăng trừng Xảo nhi “ Ngươi quản cái miệng mình cho tốt, nếu để người ngoài nghe được những lời này

sẽ

làm hại đến Tiểu chủ.”





cô, lúc nào cũng có





ở phía sau chỉ bảo, nhất định

sẽ

không

có chuyện” Xảo nhi tự biết đuối lý liền le lưỡi chạy mất.

“ Tiểu chủ, người cũng đừng dung túng cho nàng ta, nàng ta

không

biết trời cao đất dày là gì rồi”Tô Noãn nhìn Xảo nhi chạy

đi

lắc đầu cười

nói.

Tử Oánh tắm rửa đơn giản, chải lại đầu, thay y phục màu xanh lá mạ, cài bộ diêu bươm bướm vờn hoa, còn đặc biệt phủ thêm lớp phấn, họa lông mi, sau khi trang điểm nhan sắc của nàng lại hơn vài phần so với thường ngày.

“ Tiểu chủ trang điểm như vậy

thật

đẹp mắt” Sương Lạc bê tráp trang sức

nói

“ Trong ngày thường

không

thấy Tiểu Chủ trang điểm như vậy.”

Đúng vậy, nàng trang điểm như vậy là có dụng tâm. Lưu thường tại vì có thai nên kiêu ngạo, Huệ tần bị cấm túc, hơn phân nửa người trong cung đều

đang

nhìn vào hai người đó, nàng phải tranh thủ cơ hội này mà thăng vị phân.

Chỉ khi vị phân càng cao

thì

nàng mới có thể làm được nhiều việc!

Giờ thân

một

khắc Hoàng Thượng đến Hương Vận hiên, Tử Oánh còn chưa dùng bữa tối, thấy Hoàng Thượng đến sớm như vậy Tử Oánh cũng giật mình, đầu tiên nàng rửa tay hầu hạ Hoàng Thượng dùng trà,

không

khí giữa hai người có chút quái dị, làm động tác của nàng cũng cứng ngắc. Hai người chỉ cần

nói

hai câu nàng

sẽ

chọc

hắn

tức giận, nàng hít

một

hơi

thật

sâu hỏi “ Hoàng Thượng

đã

dùng bữa chưa?”

Dịch Thụy Cảnh thấy nàng trang điểm xinh đẹp như vậy, trong người

đã

bốc hỏa

không

ít “ Còn chưa, Ngọc thường tại

đã

dùng xong?”

Tử Oánh vội lấy lòng cười

nói

“ Nô tỳ cũng chuẩn bị ăn, vừa khéo Hoàng Thượng cũng tới. Mấy ngày

không

gặp nhìn người gầy

đi

không

ít. Ở chỗ Nô tỳ Hoàng Thượng phải ăn nhiều

một

chút.”

Dịch Thụy Cảnh buồn cười nhìn Tử Oánh vuốt mông ngựa “ Mới sáu ngày mà Ngọc thường tại có thể nhìn ra trẫm gầy,

thật

là có bản lĩnh.”

Tử Oánh

đang

diễn vui vẻ, bị câu

nói

đó làm nghẹn họng, dứt khoát ngậm miệng

không

nói.

Bữa tối được dọn ở phòng khách, Dịch Thụy Cảnh nhìn bàn ăn đơn giản, nhăn mày “ Thường ngày Ngọc thường tại cũng ăn như thế này?”

Tử Oánh nhìn bàn ăn phong phú hơn thường ngày, lắc đầu “ Nô tỳ làm sao có thể ăn như thế này? Đây đều là vượt quá phân lệ tần, nô tỳ là hưởng phúc của Hoàng Thượng.”

Dịch Thụy Cảnh trừng mắt với nàng, ngồi xuống, Ngụy công công đứng phía sau chia thức ăn, bữa cơm này nàng ăn

không

có khẩu vị. Kiếp trước khi nàng mang thai Hoàng Thượng có ăn cùng nàng

một

bữa, trí nhớ ùa về làm nàng ăn

không

có khẩu vị.



không

có khẩu vị sao? Trẫm cảm thấy canh này cũng được lắm.”

“ Buổi chiều nô tỳ có ăn chút điểm tâm nên giờ có chút

không

đói bụng.”

Ăn cơm xong, trời vẫn còn sớm. Dịch Thụy Cảnh thấy

trên

kỷ án có bức chữ nàng viết, khó có khi khen ngợi nàng “ Chữ rất đẹp, giống như chữ

một

vị tiên sinh tiền triều.”

Vì thế Tử Oánh kết luận: Hôm nay tâm tình của Hoàng Thượng rất tốt.

Tâm tình tốt

thì

nàng càng có cơ hội thăng vị phân!

Tử Oánh lập tức vuốt mông ngựa Dịch Thụy Cảnh “ Nô tỳ chỉ là học chút da lông, sao có thể viết đẹp như Hoàng Thượng. Khi nô tỳ còn ở nhà, nghe

nói

trong dân gian có

không

ít người học viết theo chữ của Hoàng Thượng.”

“ Ồ?” Dịch Thụy Cảnh nhíu mày “ Tỷ như ai học viết theo trẫm?”

Tử Oánh trợn tròn mắt, nàng cũng là thuận miệng

nói

ra, nào biết ai học theo chữ của

hắn.

“ Tỷ như phụ thân nô tỳ, nô tỳ cũng từng học theo chữ của Hoàng Thượng” đây cũng

không

phải

nói

đôi, kiếp trước nàng ngưỡng mộ

hắn, thường xuyên vụиɠ ŧяộʍ học theo chữ của

hắn, chỉ là viết thế nào cũng

không

thể học theo.

“ Trẫm

thật

muốn biết nàng

sẽ

viết như thế nào.” Dịch Thụy Cảnh rất có hứng thú, trải giấy tuyên thành, đưa bút lông cho nàng.

Tử Oánh nhận bút viết, chữ của nàng sinh động nhưng lại

không

có được

sự

cứng cáp của

hắn.

“ Rất giống, từ bảy tuổi Trẫm

đã

bắt đầu viết, tất nhiên nàng

không

thể viết giống hoàn toàn được.”

nói

xong nắm tay nàng chỉ nàng viết. Tử Oánh kinh ngạc nhìn chằm chằm tờ giấy, hô hấp của

hắn

thổi vào mặt nàng, Ngụy công công biết y lui ra từ lâu, trong Noãn các chỉ còn hai người bọn họ.

“ Cầm bút

không

đủ lực nên thoạt nhìn chữ có chút

không

phóng khoáng.”Dịch Thụy Cảnh thấy nàng lặng lẽ nhìn

hắn, dứt khoát buông tay “ Thế nào? Ngọc thường tại nghĩ rằng Trẫm làm như thế này là sủng hạnh nàng sao?”

Trong lòng Tử Oánh phi

một

ngụm nhưng

trên

mặt vẫn là cung kính “ Những lười Hoàng Thượng dạy nô tỳ luôn khắc sâu trong tâm khảm, nô tỳ

đi

phao trà cho Hoàng Thượng.”

Nàng

sẽ

làm cho

hắn



không

vừa lòng nàng nhưng thích uống trà nàng phao.

Dịch Thụy Cảnh nhấp

một

ngụm trà, vừa lòng

nói

“ Gần đây Ngọc thường tại biết

không

ít chuyện.”

Tử Oánh lấy lòng cười cười, quỳ

trên

mặt đất bóp chân cho

hắn



một

ngày Hoàng Thượng trăm công nghìn việc, nô tỳ tất nhiên là phải chăm sóc người

thật

tốt.”

Dịch Thụy Cảnh miễn cưỡng dựa lưng ra sau, trong Noãn các rất yên tĩnh, trong đầu Tử Oánh mơ hồ, lần này Đào nhi điều chế hương

không

tốt lắm, làm đầu óc nàng

không

nghĩ ra nên

nói

gì.

không

ai

nói

gì làm cho

không

khí thập phần quỷ dị, nàng rất muốn đập tan bầu

không

khí này.

Sau

một

lúc lâu Dịch Thụy Cảnh mới hỏi “ Đây là hương gì?”

“ Là nô tỳ nhàn rỗi nên cũng cung nữ chế. Nếu Hoàng Thượng thích, nô tỳ

sẽ

chế

một

ít, để khi Hoàng Thượng phê sổ con có thể thanh tâm”

“ Đứng lên

đi” Dịch Thụy Cảnh kéo tay nàng, ôm eo nàng, làm nàng

không

đứng vững ngã vào lòng

hắn. Hơi thở của

hắn

phun vào gáy nàng, ngón tay tay

hắn

lần đến nơi cao nhất, môi quấn quýt lấy môi nàng.

Cái tay kia theo thắt lưng của nàng

đi

xuống. Tử Oánh bị

hắn

trêu chọc nóng bừng lên, phía dưới

một

dòng nước ấm muốn chảy ra.

Nàng

không

biết nên

nói

gì, cả người nàng mềm nhũn trong lòng

hắn, phía dưới nước ngày càng nhiều. Con ngươi của

hắn

đen như hắc bảo, phía dưới của

hắn

cứng đơ nóng bừng.

hắn

mạnh mẽ áp nàng xuống dưới, che lại môi nàng, tách hàm răng dây dưa với lưỡi của nàng.

Bờ ngực rắn chắc của

hắn

tiếp xúc với nơi mềm mại của nàng, làm cho nàng cảm thấy bản thân như rơi vào ma ỹ.

hắn

cắn vành tai của nàng, tay tinh tế dao động

trên

người nàng,

không

biết xiêm y rơi

trên

mặt đất lúc nào.

hắn

hít

một

hơi, động chạm vào nơi nhạy cảm của nàng “ Ô”. Nàng run rẩy

không

thôi, cảm giác hư

không

chạy dọc theo cột sống của nàng

đi

lên.