Chương 30: Thổ lộ tình cảm

đi

Phương Hoa hiên, Tử Oánh

không

quên phân phó Đào nhi đến tây thiên điện gọi Họa Phiến, Họa Phiến cũng nhanh chóng cùng nàng đến Phương Hoa hiên thăm Hàn Phong. Đến Phương Hoa hiên, thấy Tô Mai Ngôn

đang

ngồi cũng Hàn Phong, thấy các nàng

thì

phúc thân “ Muội vừa định sai người thông báo với các tỷ, sao sắc mặt tỷ kém như vậy.”

Tử Oánh cười cười “ Đêm qua ngủ

không

ngon nên hôm nay tinh thần

không

được tốt. Hôm nay Hàn tỷ tỷ thế nào?”

“ Vừa mới tỉnh lại

một

lát, ăn chút cháo, giờ

đang

ngủ.”



đã

bẩm báo Hoàng Thượng chưa?” Họa Phiến dịch góc chăn cho Hàn Phong,

nhỏ

giọng

nói.

Tử Oánh nghĩ nghĩ “ Vẫn nên thông báo

một

tiếng.” Liền phân phó Tố Trễ

đi

tìm Ngụy công công.

Hôm nay tâm tình Dịch Thụy Cảnh

không

tệ, ban thưởng rất nhiều dược liệu còn sai Ngụy công công tự mình mang đến, dặn dò Tố Trễ hầu hạ Hàn Phong chu đáo, trước khi Ngụy công công rời

đi

còn thâm ý nhìn Tử Oánh

một

cái.

Tử Oánh kinh ngạc, nghĩ

một

phen vẫn

không

biết bản thân làm sai chuyện gì, liền tạm thời

không

nghĩ đến nữa.

Trở về Khải Tường cung, Hiền phi

đang

chọn lễ vật mang đến chỗ Tuyết phi, thấy Tử Oánh và Họa Phiến trở về liền vẫy các nàng.

“ Bản cung nghĩ tới nghĩ lui cảm thấy nên đưa đến chỗ Tuyết phi mấy chậu hoa, nàng ấy

đang

có thai cũng

không

thể xông hương.” Hiền phi chỉ vào mấy chậu hoa “ Mấy chậu này thế nào?”

Tử Oánh nhìn qua, thấy có Bách Hợp, Vãn Hương Ngọc, hoa Bát Tiên, đều là loài hoa cao quý, duyên dáng, cực kỳ giống như tính tình Tuyết phi.

Chỉ là…..

“ Hoa nương nương chọn tất nhiên là đẹp nhất, tốt nhất.” Họa Phiến nhìn mấy chậu hoa

nói, tư thái nhàn nhã.

Tử Oánh chỉ

nói

“ Hảo” rồi

không

nói

gì, Hiền phi dường như rất cao hứng, để thái giám đưa qua chỗ Tuyết phi.

Nghe thái giám về báo, Tuyết phi

yêu

thích

không

thôi, đặt tất cả ở trong phòng.

Trong lòng Tử Oánh bất ổn, nàng

không

biết có nên

nói

ra hay

không, kiếp trước Tuyết phi cũng

không

hại nàng, chỉ thờ ơ lạnh nhạt mà thôi.

Nàng

nhỏ

giọng tinh tế

nói

với Đào nhi, sau khi kinh ngạc Đào nhi

nói: “ Tiểu Chủ người

không

thể mềm lòng, nếu

nói

ra

sẽ

đắc tội Hiền phi nương nương. Huống chi chắc gì Hiền phi

đã

có ý đó.”

Đúng rồi, Tân ma ma dạy nàng

không

ít các mánh khóe ở hậu viện nhưng chắc gì mọi người trong cung đều biết đến. Vậy hãy xem ý trời

đi.

“Tô Noãn” Tử Oánh hô

một

tiếng, Tô Noãn

đang

thêu thùa ở hành lang lập tức vén rèm bước vào “ Tiểu Chủ”

“ Sau khi nghỉ trưa

sẽ

đi

thỉnh an Thái hậu, nhớ mang theo Pháp Hoa kinh ta mới thêu.”

“ Vâng”

Đến Thọ Khang cung, Đỗ ma ma mời nàng vào phòng khách,

nhỏ

giọng nhắc “ Tuyết phi nương nương

đang

ở trong.”

Tử Oánh cảm kích, cười với Đỗ ma ma, tháo vòng tay Xích Kim

trên

cổ tay đặt vào tay Đỗ ma ma “ Đa tạ ma ma”

Đỗ ma ma nhấc mành, Tử Oánh tiến vào dập đầu với Thái Hậu “ Thái hậu nương nương vạn phúc kim an.” Thái hậu

nói

“ Bình thân” sau đó phân phó cung nữ mang ghế.

Ngẩng đầu thấy Tuyết phi, Tử Oánh phúc thân “ Tham kiến Tuyết phi nương nương.” Tuyết phi cười để nàng miễn lễ, thoạt nhìn sắc mặt tốt hơn nhiều so với buổi sáng.

“ Thái Hậu nương nương, đây là Pháp Hoa kinh nô tỳ mới thêu” Tô Noãn phía sau nàng vội vàng trình trước mặt Thái Hậu.

Thái Hậu nhìn

một

lát, vừa lòng gật đầu “

thật

là khóe léo nhưng phải cẩn thận

không

mắt bị thương.”

Tuyết phi ở

một

bên che miệng cười duyên “ Chả trách Thái hậu thích muội như vậy, muội

thật

có tâm.”

Tử Oánh vội

nói

“ Nương nương khen trật rồi, chờ nương nương sinh hạ tiểu hoàng tử, cam đoan Thái Hậu đến họ của muội là gì cũng quên mất.”

“ Tiểu hầu nhi, đến cả ai gia cũng dám trêu.” Thái hậu cười cười vỗ lưng nàng.

“ Là Thái hậu hiền lành, thân thiết nên nô tỳ mới dám có lá gan lớn như vậy.”

“ Ngươi cũng phải cố gắng sớm hoài con nối dòng. Hôm qua Hoàng Thượng nghỉ lại chỗ ngươi?”

Tử Oánh cúi đầu

nhỏ

giọng

nói: “ Gần đây Hoàng Thượng bận rộn, chỉ ở chỗ nô tỳ ngủ

một

giấc.”

Tuyết phi hiểu

rõ, chả trách mỗi lần Ngọc thường tại thị tẩm Hoàng Thượng đều

không

ban thưởng gì, nguyên lai là

không

thừa sủng.

Thái Hậu chỉ tiếc rèn sắt

không

thành thép, điểm trán nàng “ Ngươi cũng phải học hỏi Tuyết phi, cái bụng phải biết phấn đấu.”

Chờ Tử Oánh và Tuyết phi rời Thọ Khang cung, Thái hậu để Đỗ ma ma đỡ

nói

“ Như Hà, dìu ai gia

đi

xem nàng.”

Lưng Đỗ ma ma cứng đờ,

nói

“ Thái hậu,

đang

là ban ngày, vạn nhất…”



không

sao, người nên đến đều

đã

đến. Lại

nói

thật

lâu rồi bản cung

không

có gặp nàng.”

Tuyết phi cẩn thận đỡ bụng chưa lộ

đi

trên

đường lát đá, mới

một

tháng là thời kỳ nguy hiểm, Tử Oánh chậm rãi

đi

phía sau.

“ Hôm qua lôi kéo muội

nói

chuyện nửa ngày, cảm thấy

thật

hợp ý, hôm nào rảnh hãy đến Giáng Tuyết hiên bồi tỷ tỷ.”

“ Đa tạ nương nương nâng đỡ.” Vốn tưởng Tuyết phi thanh cao,

không

nhiễm khói lửa nhân gian,

sẽ

không

mượn sức nàng. Xem ra Tuyết phi cũng biết có rất nhiều người

đang

nhìn chằm chàm vào bụng nàng ta, tiêu biểu nhất chính là Huệ phi ở Sướиɠ An cung

đi.

Tuyết phi rời

đi, Tử Oánh mang theo Tô Noãn chậm rãi

đi

dạo, hôm nay

không

có mặt trời, cực mát mẻ.

“ Tô Noãn, Tuyết phi có thể bảo trụ khối thịt trong bụng

không?”

“ Phải xem tạo hóa của bản thân, hôm nay Tuyết phi vội vàng đến thỉnh an Thái hậu, có Thái Hậu làm chỗ dựa,

nói

không

chừng là có cơ hội.”

Tử Oánh im lặng, Thái Hậu là mẫu hậu của Hoàng Thượng,

sẽ

không

hại đến hoàng tử.

Chỉ là, minh thương dễ tránh, ám khí khó phòng.

Điều làm Tử Oánh bất ngờ chính là trong cung có lời đồn kỳ quái hơn cả lần trước, nàng

không

chịu sủng, Hoàng Thượng đến chỗ nàng đơn giản là chỉ để ngủ.

Việc này so với

không

chịu sủng còn nghiêm trọng hơn, quả nhiên đồ ăn nội vụ phủ mang đến

không

bằng ngày thường, ngay cả canh đậu xanh cũng giảm hơn nửa.

Sau khi có lời đồn nửa tháng, Hoàng Thượng cũng chỉ nghỉ ở chỗ Tuyết phi

một

đêm, Hoàng hậu

một

đêm, còn lại

không

sủng hạnh ai. Hoàng Hậu có sủng hạnh

không

nàng

không

biết, nhưng Tuyết phi

thì

không

thể hầu hạ

hắn.

hắn

không

có biện pháp để nữ nhân mang thai hầu hạ

đi?

Cũng

không

thể dám chắc được, có kinh nghiệm những lần trước, ham thích của

hắn

rất đặc thù a.

Tử Oánh vừa bóc hạt sen vừa nghe Xảo nhi sinh động kể chuyện bát quái trong cung, đến đoạn thú vị nàng

không

giữ chút hình tượng nào mà cười to.

Bệnh của Hàn Phong

đã

dần tốt hơn, có thể xuống giường

đi

lại. Nghe

nói

Hoàng Thượng cũng bớt chút thời gian đến Phương Hoa hiên ngồi

một

lát.

Nếu nàng là Hoàng Thượng, phải xem nhiều nữ nhân như vậy, chắc mệt chết.

Sau khi ăn tối Tử Oánh ngồi trong sân, Dịch Thụy Cảnh mang người vào Khải Tường cung, nhưng

không

đến chỗ nàng, thấy nàng trong sân

thì

phát ra tiếng cười nhạo.

“ Nhã hứng của Ngọc thường tại

thật

tốt. Khó trách Trẫm tìm ngươi để thuần ngủ.” Hai chữ ‘thuần ngủ’

nói

ra rất nặng.

Tử Oánh thầm nghĩ ‘ Lời đồn này đến Hoàng Thượng cũng nghe thấy, xem ra

đã

làm mất mặt Hoàng Thượng, lần này chạy trời

không

khỏi nắng.”

trên

mặt lại tươi cười “ Nô tỳ tham kiến Hoàng Thượng.”

Dịch Thụy Cảnh “ Hừ”

một

tiếng, Họa Phiến nghe được động tĩnh, ra ngoài bái kiến Hoàng Thượng,

trên

người mặc váy dài trắng, cài trâm xanh biếc, chọc người ta vừa thấy

đã

thương.

Hoàng Thượng đích thân nâng Họa Phiến lên,

không

quên dặn tiểu Huyền Tử “ Lần trước ăn điểm tâm ở Hương Vận hiên rất ngon, thưởng cho Ngọc thường tại.”

Tiểu Huyền tử khom người “ Vâng”, Tử Oánh

không

hiểu, lát sau mới nhớ hôm trước nàng để Đào nhi làm điểm tâm cho Hoàng Thượng.

Thấy Dịch Thụy Cảnh đỡ Họa Phiến vào tây thiên điện Xảo nhi gấp đến giậm chân, nhưng cũng

không

dám phát giận với Hoàng Thượng.

Tử Oánh thở phào

nhẹ

nhõm, trong Khải Tường cung

không

phải chỉ có mình nàng, nếu chỉ đến chỗ nàng Hiền phi chắc cũng sinh khí. Xem ra Hoàng Thượng cũng

không

giống như lật bài tử của Họa Phiến.

Tiểu Huyền tử bưng khay điểm tâm đặt

trên

bàn “ Tiểu Chủ, đây là Hoàng Thượng đặc biệt phân phó Ngự thiện phòng làm cho ngài.”

Tử Oánh kinh ngạc, từ khi nào Hoàng Thượng lại tốt như vậy? Cắn

một

miếng, nàng vội vàng cầm chén trà nhấp

một

ngụm “ Này, cũng ngọt quá rồi.”

Tiểu Huyền tử bày ra bộ mặt,

không

phải việc của ta, thầm nghĩ “ Lần trước Hoàng Thượng ăn xong cũng là bộ dáng này”

“ Đào nhi” Tử Oánh gọi Đào nhi vào,

nhỏ

giọng

nói

“ Lần trước ngươi làm hạt dẻ cao

đã

cho rất nhiều đường?”

“ Đúng vậy, nô tỳ thấy mấy hôm trước Tiểu Chủ kêu đắng miệng…”

Có thế chứ, lấy tâm tư của Dịch Thụy Cảnh,

không

phạt nàng cấm túc, nàng

đã

phải cảm ơn trời đất.

hắn

không

thích đồ ngọt, bình thường

không

cần động vào

thì

nhất định

không

động, theo như cách

nói

của tiểu Huyền tử

thì

chắc

hắn

đã

ăn hết

một

mâm, trong lòng nhất định là hận chết nàng!

Thêu hoa

một

lát, Tô Noãn nhíu mày chỉnh đèn sáng hơn “ Tiểu Chủ, để sáng hãy làm, cẩn thận

không

hại mắt.”

Tử Oánh gật đầu, buông khăn, vươn vai, nhìn trời

đã

tối đen.

Nửa đêm thức dậy dùng trà thấy các thái giám trong tây thiên bận rộn, chắc là chuẩn bị nước. Họa Phiến thừa sủng, tốt xấu gì sau này cũng

sẽ

có hi vọng.

“ Tiểu chủ, trong lòng khó chịu?” Tô Noãn trực đêm nghe thấy động tĩnh

thì

đứng dậy hỏi.

“ Trong cung nhiều nữ nhân như vậy, có gì mà khó chịu. Khó chịu cũng là Hoàng Hậu nương nương khó chịu.”

nói

đến đây thấp giọng hỏi Tô Noãn: “ Ngươi có biết lúc trước tại sao Hoàng Thượng lại cưới Hoàng Hậu làm chính thất?”

Nàng luôn thấy kì quái, sao Hoàng Thượng lại cưới Hoàng Hậu làm chính thất,

không

phải Hoàng Hậu

không

tốt chỉ là có chút

không

phóng khoáng, nhà mẹ đẻ

không

phải là gia tộc có công tích vĩ đại.

“ Là ý của Thái Hậu nương nương. Lúc trước Thái Hậu chỉ hôn, Hoàng Thượng cưới Hoàng Hậu

không

lâu liền nạp Quý phi vào phủ.”

Điều này càng khó lý giải,

không

phải Thái Hậu nên chọn

một

Hoàng Hậu xuất thân từ gia tộc có thực lực hùng hậu để giúp Hoàng Thượng đăng cơ?

“ Tiểu Chủ, người nghỉ ngơi sớm

đi. Ngày mai còn phải

đi

thỉnh an.” Tô Noãn vén góc chăn cho nàng

nói.”

Tử oánh giữ chặt tay nàng ta “ Tô Noãn, ngươi có phản bội ta?”

Tô Noãn sửng sốt, cầm lại tay nàng “ Nô tỳ

không

biết mai sau Tiểu Chủ

sẽ

như thế nào, nhưng biết muốn có kết cục tốt

thì

phải trung thành.”

Tử Oánh gật đầu “ Ngươi cũng mau ngủ

đi”