Chương 26: Cố gia bao che người nhà

Vui lòng không sao chép, chuyển ver dưới mọi hình thức!

Editor: Mary - Beta: Nguyệt

Trải qua cả đêm, tuy rằng Cố Thanh Mâu vẫn còn nhiều anti-fan nhưng cũng đã vơi bớt, có một số anti-fan đã trở thành fan.

Tuy rằng số lượng còn ít nhưng đã đủ bảo vệ Cố Thanh Mâu dưới sự công kích.

Cố Quân nhìn thấy những công kích trên mạng, tay đặt trên bàn phím như muốn nhấn gì đó nhưng lại do dự.

"Tiểu Quân à." Bà nội Cố ở phía sau chỗ cầu thang đang chậm rãi đi xuống, bà chống gậy, trong tay còn cầm một ly sữa đậu nành cười tủm tỉm đặt vào lòng bàn tay của Cố Quân, vô cùng hiền lành mở miệng nói:

"Cháu đó, tính cách giống y hệt cha của cháu, quan tâm tiểu nha đầu còn phải trộm quan tâm, sợ tiểu nha đầu biết, về sau còn như vậy, địa vị của cháu trong lòng nha đầu khó có thể giữ, đến lúc đó cũng đừng tìm bà khóc nhè."

"Bà nội, sao bà lại xuống đây?" Cố Quân vội vàng đặt sữa lên bàn, đỡ bà nội ngồi lên sofa.

"Bà nội hiểu rõ nha đầu này, nó là do bà trực tiếp chăm sóc, cũng không biết nha đầu này nghĩ thế nào, cố tình muốn tiến vào giới giải trí, giới giải trí là nơi rất phức tạp, gia đình chúng ta ở phương diện này lại không có căn cơ, nếu là ở phương diện khác thì chúng ta còn có thể nhúng tay, nhưng cũng không sao cả, cứ coi như đi chơi đi, chơi mệt sẽ trở về, tiểu nha đầu muốn làm gì thì làm cái đó, gia đình chúng ta cũng đủ cam đoan Thanh Mâu một đời không cần lo toan." Thanh âm bà nội mang theo nồng đậm bao che cùng thiên vị, dung túng sủng nịch giống như không hề thấy đó là sai trái.

Cháu gái nhà mình không cưng thì cưng ai?

"Bà nội, việc gì bà cũng dung túng Thanh Mâu như vậy, em ấy mới có thể thành ra như bây giờ." Trên mặt Cố Quân có chút bất đắc dĩ.

"Hừ, có gì không tốt, Thanh Mâu nhà chúng ta như vậy không phải rất đáng yêu sao, hòn ngọc quý trên tay gia đình ta chẳng lẽ còn phải chịu ủy khuất ở bên ngoài, bà già như ta không đồng ý đâu." Bà nội lắc lắc đầu, lấy cây gậy gõ xuống sàn nhà, nhìn Cố Thanh Mâu trên màn hình, đôi mắt hiện rõ nét từ ái.

Sau khi dứt lời, bà nội liền biến thành một fan hâm mộ xem chương trình thực tế của thần tượng, nhìn Cố Thanh Mâu tham gia chương trình trực tiếp thám hiểm trong rừng sâu.

Cố Quân bất đắc dĩ lắc đầu, cười cười, không phản bác như ngày trước nữa mà xem hình ảnh Cố Thanh Mâu đang mặc bộ đồ xanh lam.

"Bà nội, bà nói cái gì cũng đúng." Đây không phải ngữ khí có lệ mà là do anh nhận thức được lời bà nói.

Có thể hiểu hàm ý trong lời của bà nội Cố.

......

Những người đang tham gia chương trình đương nhiên sẽ không biết lúc này ở trên mạng đang có màn cấu xé của fan hâm mộ, chuyện hồi sáng cũng xem như đã xong, mọi người đều tự thu dọn hành lý của mình rồi đi vào sâu trong rừng, Lý Kiệt Sâm đi trước, mọi người gắt gao đi theo sau.

Ai cũng không nói chuyện, Cố Thanh Mâu thản nhiên tiêu sái đi sau cùng, ánh mắt cô hướng về phía trước, nơi này cũng được xem như là sâu trong rừng rậm, bởi vì cây cối tươi tốt, cành lá che hết ánh sáng, chỉ có khe hở lộ ra vài tia nắng, nơi này đường nhỏ phức tạp, đi từng bước chân đều phải thật cẩn thận, trong rừng rậm ẩn náu rất nhiều nguy hiểm, không nên xuất hiện bất kì chuyện ngoài ý muốn nào.

"Cẩn thận một chút, hôm nay thời gian bị chậm trễ khá lâu lâu, nơi này trời tối rất nhanh, mọi người phải tự cảnh giác xem xung quanh có xuất hiện gì không, có tiếng động kỳ lạ đều phải nói cho tôi biết, hơn nữa phải hết sức cảnh giác." Lí Kiệt Sâm đi đầu, dẫn mọi người đi vào sâu hơn, trên mặt hắn toàn là mồ hôi, rõ ràng cũng rất khẩn trương.

"Loạt xoạt......" Thanh âm chân giẫm nát cành lá khô, chính giữa là một mảnh im lặng, khiến da đầu mọi người run lên.

Bốn phía mơ hồ nghe được tiếng sói tru, không biết ở đâu truyền tới, âm thanh nghe thật xa, lại thật gần, giống như tùy lúc có thể có một con sói lao đến cắn nuốt, Lí Kiệt Sâm thở gấp, cuối cùng dẫn mọi người tới bụi cây bên cạnh một gốc cây thật lớn, mở lều trại ra.

"Bốn phía có sói, hiện tại tôi không thể xác định chính xác phương hướng của nó, mà giờ sắc trời đã tối, chúng ta nhất định phải ở trong này qua đêm, hiện tại phân công hợp tác, ngay lập tức nhóm lửa trại, dã thú đều sợ lửa, sau đó tìm kiếm nguyên liệu có thể nấu ăn ở gần đây, chúng ta phải lợi dụng hoàn cảnh sinh tồn xung quanh mình.

"Nhiệm vụ nhóm lửa giao cho tôi đi, tôi làm đồ ăn cũng rất tốt, tin rằng sẽ không để cho mọi người thất vọng." Diệp Dật Tuấn ôn hòa cười, tiến lên, chủ động đem nhiệm vụ nhóm lửa kéo trên người mình, tiến đến chỗ khô ráo bên cạnh lều lấy nhánh cây đốt lửa, tay rất khéo léo dựng cái bếp nướng lên.

Thấy hình ảnh này, khán giả đang xem trực tiếp đều muốn liếm màn hình.

"Nam thần Dật Tuấn, thật là một người đàn ông ấm áp, quá tuyệt vời, nếu tôi có thể ăn món nào đó Dật Tuấn làm thì tốt rồi. "

"Diệp nam thần, nam thần quốc dân!"

Ở phía trên màn hình đều là fan Diệp Dật Tuấn bình luận, bởi vậy có thể thấy được nhân khí của Diệp Dật Tuấn cao bao nhiêu, ở trong mắt fan Diệp Dật Tuấn là tiền bối rất ôn hòa, đối với người mới rất tốt, hành động rất tuyệt, nhân phẩm cũng tốt, trên người dường như không có gì xấu xa cả.

Cố Thanh Mâu liếc mắt qua Diệp Dật Tuấn, cô vô cùng hiểu con người này, khẽ cong môi.

Tâm tư hẹp hòi, giỏi tính kế, vĩnh viễn đều là vẻ hiền lành, giống như quan hệ với ai cũng đều rất tốt.

Bây giờ lựa chọn nhóm lửa làm nguyên liệu nấu ăn, chẳng qua là vì chuyện này là việc tương đối an toàn, hơn nữa......Có thể tranh thủ khiến người xem thấy mình thật tốt, một nam thần ấm áp có thể ra phòng khách vào phòng bếp, ai không thích.

"Lúc trước mắt tôi chắn chắn là bị mù rồi, sao trong mắt lại chỉ có loại người như vậy." Cố Thanh Mâu nhíu mày, quay đầu, lựa chọn không nhìn Diệp Dật Tuấn, trước khi trọng sinh cô chẳng hiểu tại sao mình lại yêu Diệp Dật Tuấn đến chết đi sống lại, bây giờ nghĩ lại, quả thật ngu xuẩn......

"Khụ khụ......Kí chủ, ngài là bị Diệp Dật Tuấn dán hồ ở mắt." 115 mở miệng, kỳ thật nó có thể lý giải nghi hoặc của Cố Thanh Mâu, quyển sách này khiến vận mệnh mọi người giống như có một sợi dây vô hình thao túng, rất nhiều cảm xúc cùng hành vi đều bị sợi dây này ảnh hưởng, trải đường cho nam chủ cùng nữ chủ.

Hiện tại nó khiến sợi dây của ký chủ bị đứt, không bị thao túng, tự nhiên liền cảm thấy hành vi của mình trước kia thật ngu xuẩn, cũng không bị sợi dây vô hình này ảnh hưởng.

Nghe lời nói của 115, Cố Thanh Mâu nhịn không được xì một tiếng nở nụ cười, ý tứ trong lời nói 115 như là đang nói Diệp Dật Tuấn chính là......

Phân.

Khéo môi Cố Thanh Mâu giơ lên, nhìn Diệp Dật Tuấn đang bận rộn.

Dựa theo tiến triển của nội dung vở kịch, buổi tối hôm nay......Có thể không bình yên.