Editor: Suru + Beta: Vi
Vui lòng không sao chép, chuyển ver dưới mọi hình thức! Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại Mê Đọc Truyện và truyenhdt.com!!!
Hôm nay nhìn Cố Thanh Mâu không giống như mọi ngày, hôm nay hoàn toàn là bộ dáng ủy khuất kể khổ với chị, bởi vì lúc nãy chính miệng Cố Thanh Yến nói, muốn thay cô làm chủ tất cả. Dáng vẻ bây giờ của cô như vô cùng kỷ vọng đối với Cố Thanh Yến, cứ thế hy vọng Cố Thanh Yến thay cô làm chủ.
"Thanh Yến, chị không có điều gì muốn nói sao?"" Cố Thanh Mâu nhìn sắc mặt Cố Thanh Yến hơi ngưng trệ, cô ngước mắt nhìn cô ta, mở miệng dò hỏi.
"Không phải chị bảo sẽ làm chủ cho em sao? Chị nhìn kìa, cậu ta chính là đang uy hϊếp em.""
Giờ phút này, ký giả cũng đã tới chỗ Cố Thanh Mâu và Cố Thanh Yến, máy quay phim cũng được hướng về phía hai người, còn liên quan đến cả Diệp Phong, bọn họ cũng đánh hơi được đề tài hot, đương nhiên sẽ không thể bỏ qua cảnh tượng náo nhiệt trước mặt.
Microphone, câu hỏi thi nhau hướng về phía đám người Cố Thanh Mâu, Cố Thanh Yến và Diệp Phong, ngược lại Cố Thanh Mâu thần sắc tự nhiên ứng đối.
Sắc mặt Diệp Phong cực kỳ khó coi, cậu ta căm tức nhìn Cố Thanh Yến, tại lúc nãy cô ta có nói, cô ta có ý muốn sau khi quay về phải trừng phạt cô em gái này. Quan hệ của hai người họ cũng không tốt lắm, thế mà muốn hợp tác với cậu ta đối phó với Cố Thanh Mâu, để cho Cố Thanh Mâu bị cậu ta nắm trong lòng bàn tay, những chuyện này căn bản là chuyện hoang đường.
Rõ ràng tình cảm của Cố Thanh Mâu và Cố Thanh Yến rất tốt, hai người chính là muốn liên hiệp cùng nhau để chỉnh cậu ta!
Diệp Phong nhìn xuống chiếc quần dính đầy mùi và những vết nướ© ŧıểυ của mình, lại nhìn dàn máy quay phim trước mặt. Ngày hôm nay cậu ta sẽ nổi tiếng, vì ở trước mặt nhiều người như vậy mà lại tè ra quần, đầu óc ầm vang nổ tung. Giờ phút này không còn để ý bất cứ cái gì, Diệp Phong trực tiếp tiến lên túm cổ áo Cố Thanh Yến, lớn tiếng mở miệng.
"Cố Thanh Yến, mẹ nó cô muốn chỉnh tôi, rõ ràng cô nói chúng ta sẽ cùng nhau chỉnh Cố Thanh Mâu, bây giờ cô nói rõ cho tôi, cô đây là đang làm gì!"" Lời nói Diệp Phong vô cùng vang dội, vang khắp toàn trường, hôm nay cậu ta vẫn ám ảnh về Cố Thanh Mâu, tự nhiên không dám động thủ với cô, tức giận hôm nay đều ghi tạc lên người Cố Thanh Yến, suy nghĩ lời nói lúc trước của cô ta nói với cậu ta, và tình huống lúc này.
"Cậu đang nói gì vậy! Buông tay!" Trên mặt Cố Thanh Yến có chút hốt hoảng, nhìn nắm tay Diệp Phong đang kéo cổ áo cô ta, sắc mặt khó coi, sợ Diệp Phong ngu ngốc sẽ nói ra nhiều chuyện hơn nữa. Cố Thanh Yến liền vội vàng mở miệng, hơn nữa gạt tay Diệp Phong túm cổ áo cô ta xuống.
Đúng lúc này Cố Thanh Mâu lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nhìn Cố Thanh Yến, lại nhìn Diệp Phong, cuối cùng sắc mặt khó coi đẩy ký giả ra, một mình rời khỏi hành lang phòng học, để lại cho tất cả mọi người một bóng lưng. Cố Thanh Yến không biết phải làm sao, Diệp Phong nhìn quanh, lúc này lại có thêm nhiều người tụ lại hơn nữa. Cậu ta bỏ xuống một câu chửi thề rồi rời đi.
"Kí chủ, xin nói cho tôi, mới vừa rồi ngài là bị ai nhập vào người?"" 115 mở miệng.
Cố Thanh Mâu hoàn toàn không phản ứng với 115, ngược lại bước vào cầu thang, dư quang khóe mắt cô rơi vào Cố Thanh Yến đang bị người khác bao vây, khóe môi mỉm cười, làm gì có bộ dáng đáng thương lúc nãy.
"Kí chủ, lần này cô vui vẻ chứ?"" 115 lần nữa mở miệng.
"Ừ, rất vui vẻ." Cố Thanh Mâu nghiêm túc trả lời, cô đi xuống tầng một, nhìn người xuất hiện trước mặt, ánh mắt hơi ngưng lại.