Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh Dị Thế: Thú Nhân Chi Lập Hạ

Chương 20

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khả năng hoàn thành nhiệm vụ của thú nhân rất nhanh chóng, Lập Hạ vừa giảng giải xong phương pháp chế tạo cối xay, thời gian ngắn ngủi không đến hai tiếng, Ân Tư Đặc cũng đã làm ra hình dáng đại khái.

Lần này dự định làm loại nhỏ để ứng phó vấn đề sữa đậu nành trước. Cối xay Ân Tư Đặc đang làm khá là nhỏ xinh, thời điểm Lập Hạ nhàn rỗi cũng có thể xay vài thứ, như bột ớt vân vân. Có điều ngẫm nghĩ lại, có Ân Tư Đặc tại, như thế nào sẽ để Lập Hạ tự mình động thủ đi xay xát chứ. Đợi cối xay này sau khi trải qua nghiệm chứng rằng có thể sử dụng, liền sẽ bảo các thú nhân khác trong bộ lạc làm một cái kích cỡ lớn đặt chính giữa khoảng đất trống, về sau bộ lạc thu hoạch cây trồng, có thể kéo tới nơi này thống nhất xay xát.

Đậu nành trong chậu đã trương lên rồi, vô luận là làm đậu phụ hay xì dầu, nhu cầu số lượng đối đậu nành là cực lớn. Nhưng lớn nữa cũng không hơn được ta có lợi khí không gian đến gian lận. Tính toán đúng thời điểm, sau bữa chiều, hạt đậu sẽ ngâm không sai biệt lắm. Làm xì dầu cần bột mì, trấu cùng muối, Lập Hạ cũng không thiếu. Trước đó, lúc bộ lạc phơi nắng lúa nước, tiểu mạch, ngoại trừ phân cho mỗi nhà hạt gạo ra, còn có số lượng lớn trấu, hiện tại tất cả các nhà đều lấy ra để nhóm lửa rồi. Phụ gia cho vào lúc làm đậu lại càng đơn giản, chỉ có một thứ, đó chính là nước chát.

Tại hiện đại, có được miếng đậu phụ rất đơn giản. Bên ngoài khu ở chỗ nào cũng bán, thường thấy nhất là đậu phụ cho thêm nước chát, còn có người sợ phiền toái thì trực tiếp mua lacton hoặc thạch cao về dùng. Trong các tiểu thuyết cũng thường xuất hiện dấu ấn của đậu phụ. Nhưng điều làm Lập Hạ vẫn luôn băn khoăn chính là nước chát có độc, làm thế nào để cho vào đậu phụ mà không bị trúng độc. Trực tiếp uống nước chát là một trong những phương pháp tự sát lưu truyền tại dân gian, những người thuộc thế hệ 8x sinh trưởng dưới ngọn cờ đỏ, đều đã xem qua ca kịch “Bạch mao nữ”, Hoàng Thế Nhân bắt buộc Dương Bạch Lao bán con gái gán công nợ, sau đó ép Dương Bạch Lao uống nước chát làm đậu phụ để tự sát.

Vì tìm hiểu rõ vấn đề này, Lập Hạ còn đặc biệt lên mạng tìm kiếm. Mà mạng lưới internet bao la vạn năng cũng rất cấp lực đưa ra đáp án. Ruộng muối phơi muối biển mà bọn Lập Hạ làm, bên trong trừ muối, còn dư lại một loại chất lỏng màu đen, đó chính là nước chát. Hỗn hợp gồm Canxi sulfat

(thạch cao), Magie sulfat

(MgSO4)cùng muối. Một vài phòng ở cũ, thường sẽ bị chân tường thấm ẩm mà bong tróc lớp vôi ra, cặn màu trắng tích tụ lại đó khi cho vào nước cũng sẽ trở thành nước chát. Muối biển tại hoàn cảnh không khí ẩm ướt, nước muối chảy ra cũng là nước chát. Trên thị trường hiện nay, những túi muối ăn mua được không biết đã cho thêm hóa chất hóa học gì vào mà không bị hút ẩm, nhưng đồng thời, chúng ta cũng đã ăn vào không biết bao nhiêu vật chất có hại chưa rõ tên.


Đậu phụ, tào phớ, kỳ thật là được ngưng tụ từ albumin

(1 loại protein)

của đậu nành. Sở dĩ lúc ăn vào không có chuyện gì, là vì quá trình chuyển đổi hóa học trong lúc làm đậu phụ. Bản thân nước chát có độc, nhưng trong quá trình làm đậu phụ, nguyên tố trong muối sẽ đổi chỗ ion canxi vào bên trong sữa đậu, rồi chúng sẽ ngưng kết lại, sau khi ép chặt liền thành đậu phụ, đây cũng là nguyên nhân vì sao đậu phụ giàu canxi hơn so với sữa đậu. Đương nhiên, lượng cần thiết để tạo nên phản ứng hóa học cũng là cả một vấn đề, nước chát mà cho nhiều xác thực sẽ khiến đậu phụ có độc. Nhưng nếu đậu phụ cho quá lượng nước chát, nó sẽ biến thành màu tối rồi, kẻ đần cũng biết không ăn được, chỉ cần làm ra đậu phụ màu trắng ngà như bình thường thì một đinh điểm vấn đề cũng không có.


Ngoài trời mưa rơi, đi bờ biển lấy nước chát khẳng định không thực tế chút nào, đành lấy ra bình muối dư thừa trong nhà không mấy khi động tới, quả nhiên sau khi nghiêng bình, bên trong chảy ra chất lỏng trong suốt. Lập Hạ vừa cảm thán muốn cái gì có cái đó, vừa thầm than một tiếng phiền toái vì lần sau phải nấu lại muối.

Mạc Lâm Đạt cùng Tô Bỉ nói buổi trưa muốn tới dùng cơm, Lập Hạ nhìn đám hạt đậu bên này cũng không có gì phải làm, liền xoay người sang bên khác chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho buổi chiều.

Ngày mưa mà được uống chút nước nóng hổi sẽ khiến tâm tình thoải mái, vì vậy Lập Hạ trực tiếp nấu một bình cháo gạo, thuận tay còn ném vào trong bình một nắm lớn hạt mạch. Khoai tây, cần tây, quả ớt, rong biển đều cắt thành sợi, có thể chần đều chần qua, trứng chim tráng thành trứng rán cũng cắt sợi. Thịt Ban Tư Long sau khi đập mềm cũng cắt thành sợi, thêm chút bột mì, muối, để ướp gia vị, đợi lát nữa xào thịt sợi.

Từ trong không gian lấy ra bột mì, Lập Hạ thêm nước vào trong, cậu chuẩn bị trộn một chậu bột nhão làm bánh rán. Một tay rót nước một tay cầm muôi dọc theo một chiều mà quấy, đem muôi nhấc lên, thấy hỗn hợp nước bột chảy xuống thành một đường không đứt đoạn liền chứng tỏ đã quấy không sai biệt lắm. Phiến đá tráng trứng lúc trước vẫn còn được đặt trên lửa, Lập Hạ lau lên mặt trên một tầng mỡ, rồi múc một muôi bột lớn, cầm một tấm gỗ mỏng đã sớm chuẩn bị tốt đem bột dàn đều ra. Bột tiếp xúc với phiến đá nóng hổi lập tức biến từ màu trắng vốn có thành màu hơi vàng, trong suốt, bởi vì dàn bột ra khá mỏng, nên mặt bánh tiếp xúc với phiến đá liên tục phồng rộp lên. Nhìn một vòng ngoài của bánh đã hơi nhếch lên một chút Lập Hạ thẳng tay trở mặt. Đợi thêm khoảng một phút đồng hồ nữa, thấy đã không sai biệt lắm, một tấm bánh rán rán tốt liền được đặt vào cái rá đan bện trên nệm ngồi. Bánh rán vừa ra khỏi lò còn bốc hơi nóng hôi hổi, một mặt tiếp xúc với phiến đá đầu tiên hơi hiện ra khô vàng, mặt sau thì còn chút mềm mại, bởi vì lúc quấy bột có thả chút muối vào, nên không cần thiết phải ăn kèm món ăn gì khác, nhai một mình nó thôi cũng đủ vị rồi, cảm giác xốp giòn kết hợp với mềm mại, tạo nên vị giác không tồi.

Ân Tư Đặc đã làm đến bước cuối cùng của việc chế tạo cối xay, hai mặt chạm nhau của cối xay đã khắc tốt đường rãnh hòng gia tăng lực ma sát. Phần dưới cối xay khá dày, còn làm một lối thoát dẫn hướng ra ngoài, xung quanh lối thoát đào một vòng, như vậy vừa vặn hình thành một vòng rãnh hình tròn, bột được mài ra từ cối có thể tích dồn lại tại chỗ lõm ở bên trong. Bên cạnh thớt đá đυ.c ra một lỗ thủng, có thể lấy bột mì từ cái lỗ này. Như vậy cối xay vừa có thể xay bột lại vừa có thể xay ra sữa đậu nành, quả thực là công cụ chế biến lương thực tất phải có tại mỗi gia đình. Lập Hạ nhìn cối xay vừa mới hoàn thành tốt, đối với việc làm đậu phụ lại nhiều thêm một phân nhiệt tình.

Tô Bỉ cùng Mạc Lâm Đạt dường như cùng hẹn nhau mà đến, Lập hạ vừa xào xong thức ăn rán nốt một tấm bánh cuối cùng, hai người kia như đã ước định từ sớm mà đồng thời tới. Cùng đi với cả hai còn có một người khác, Ngõa Cách.

Nhìn đồ ăn trên bàn, Mạc Lâm Đạt cười như con mèo trộm được thịt. “Lập Hạ, cơm đã làm xong rồi a, ai nha, nếu không phải ta là y sư không thể tùy tiện chạy loạn, thật muốn mỗi ngày đến nhà ngươi dùng cơm.” Cái tên này trực tiếp lấy cớ nói trước lý do vì sao không đến đây hỗ trợ.

Tô Bỉ càng thêm thẳng thừng, “Lập Hạ làm tốt cơm ta bao ăn là tốt rồi, Ngõa Cách, em nói với anh, Lập Hạ làm cơm ăn rất ngon nha. Ôi ~ hôm nay có đồ ăn mới, đây là cái gì?” Được, vị này chuyển chủ đề cũng quá nhanh rồi.

Bất đắc dĩ nhìn hai tên thấy cái ăn là hận không thể nhào tới, Lập Hạ thật sâu cảm thán, cậu đi tới đại lục A Nhĩ không chỉ để đề cao chất lượng sinh hoạt những người nơi đây, còn là tới trở thành đầu bếp riêng cho hai tên này. Quay đầu nhìn về phía Ngõa Cách từ khi vào cửa tầm mắt liền chưa từng rời khỏi Tô Bỉ. Được đấy, thói quen đến chơi nhà người khác tiện thể mang theo thịt ở vị này cũng không được cải thiện. Ngõa Cách trong tay cầm thịt, bộ dạng lúc trưởng thành cực kỳ giống tộc trưởng Ngõa Nhĩ Đặc, tóc màu nâu, dáng người cường tráng. Ân Tư Đặc so với hắn ta ngược lại lại lộ ra dáng người rất thon dài. Về phần thanh âm lúc nói chuyện có phải hay không giống a ba hắn cũng vang dội như thế, thì trước lúc hắn phát ra tiếng vẫn chưa thể biết được.

“Tới ngồi đi, có thể ăn cơm rồi.” Ngõa Cách này lớn lên cũng không tệ lắm, trách không được trước kia Khải Văn đi truy người ta. Nhưng theo Lập Hạ, vẫn là Ân Tư Đặc nhà mình thuận mắt a, “Ân Tư Đặc, ăn cơm thôi ~~”

Nhìn giống cái trước mắt không làm ra vẻ một chút nào, nhớ tới lúc trước Khải Văn quấn lấy mình còn khiến hắn vẫn cảm thấy rất bực bội đó, nhưng hôm nay hắn lại chứng kiến cậu ta cùng Ân Tư Đặc hỗ động lẫn nhau, bầu không khí giữa hai người thật ấm áp, trong lòng Ngõa Cách rốt cuộc có thể thở phào một hơi. “Ừ, nghe Tô Bỉ nói ngươi nấu ăn rất ngon.”

“Ngõa Cách, ngươi đã đến rồi.” Ân Tư Đặc chào đón Ngõa Cách, đập một phát lên vai Ngõa Cách, tay khác thuận tiện cầm đi miếng thịt hắn ta mang tới. Thời điểm hỗn chiến lúc trước, Ngõa Cách cũng đã giúp sức rất lớn, nếu chỉ dựa vào một mình hắn, không biết Lập Hạ còn phải chịu đựng thêm bao nhiêu tổn thương nữa. Chỉ tính riêng điểm ấy, Ân Tư Đặc vẫn rất cảm ơn hắn ta.

Ngõa Cách trả trở về một đấm, rồi thuận theo sự sắp xếp của chủ nhà mà ngồi xuống, rất tự nhiên an vị bên cạnh Tô Bỉ.

“Ờm, làm như này, đem đồ ăn cuốn vào bên trong, cùng ăn…” Lập Hạ cầm một tấm bánh rán làm mẫu cho những người ngồi vây quanh bàn đang nhìn chằm chằm. Trải phẳng bánh rán ra, thả vào chính giữa thịt sợi xào tốt cùng những thức ăn thái sợi khác, dọc theo một đầu bắt đầu cuốn lại, cuối cùng vẫn không quên đem một đầu bên cạnh gập lại, phòng ngừa nhân bên trong rơi ra. Cầm cái bánh rán thứ nhất được cuốn tốt, Lập Hạ không đi để ý những người khác sau khi học xong liền tranh nhau đi đoạt bánh rán, mà rất tự nhiên đem bánh cuốn đưa cho Ân Tư Đặc ngồi một bên chưa có động thủ, “Ăn đi.”

Ân Tư Đặc cũng không từ chối, sau khi tiếp nhận bánh liền thay đổi phương hướng về phía Lập Hạ, đợi Lập Hạ cắn qua một ngụm, mới chậm rãi từ vị trí Lập hạ cắn bắt đầu tắc vào bên trong miệng. Hành động ngươi một miếng ta một miếng ngọt ngào này, lại khiến cho Lập Hạ đỏ mặt. Về sau liền thành Lập hạ bưng bát uống cháo, Ân Tư Đặc cuốn bánh rán cho hai người ăn.

Tô Bỉ có Ngõa Cách chăm sóc hiển nhiên ăn không ít, Mạc Lâm Đạt tuy chỉ có một người, nhưng lực chiến đấu của một mình cậu ta cũng rất cường đại, một bữa ăn rất hùng hổ, tại tình huống Lập Hạ không tranh giành, Tô Bỉ không thể tranh đoạt cùng giống đực để mặc cậu ta lấy, cậu ta cũng ăn được đến bụng căng tròn, trước khi đi còn mang theo hai tấm bánh trở về, nói buổi tối đói bụng sẽ ăn.

Ăn cơm xong Lập Hạ múc nước đến dưới lán cỏ rửa sạch bát đũa, Ngõa Cách nhìn không có chuyện của hắn, vừa mới nói cảm ơn đang định đi thì bị Ân Tư Đặc ngăn lại. Thấy Ngõa Cách chưa rời đi, Tô Bỉ đương nhiên cùng lưu lại, bởi vì mưa rơi không thể ra ngoài, nên Tô Bỉ chỉ có thể nhàm chán đâm đống lửa chơi, một hồi lại ngẩng đầu ngắm Ngõa Cách.

Một góc lán, Ân Tư Đặc chỉ vào cối xay rồi giảng giải cho Ngõa Cách, từ cách chế tạo cụ thể tới công dụng, không một điều nào là không nói tỉ mỉ. Ngõa Cách thân là người nghe cũng rất khiêm tốn thụ giáo, biểu lộ khi thì ngạc nhiên khi thì vui mừng. Cối xay Ân Tư Đặc đã thành công tạo ra rồi, nhìn Ngõa Cách còn khó hiểu, hắn thuận tay nắm một nắm gạo được phát từ số lúa nước bộ lạc thu hoạch để ở trong bình gốm đặt một bên, dọc theo lỗ nhỏ trên đỉnh cối xay mà cho vào, chuyển động cối xay, chỉ chốc lát sau, chỗ giao với thớt đá dưới liền dần dần đẩy ra một đám bột phấn màu trắng, tiếp tục cho thêm gạo vào lỗ trên đỉnh, bột phấn trắng lại ra càng nhiều.

Thấy một màn như vậy, Ngõa Cách hưng phấn đến không biết nói gì cho phải. Hắn tận mắt chứng kiến quá trình hạt gạo biến thành bột mì. Nghe Ân Tư Đặc nói, bánh rán ăn hôm nay là dùng bột mì trộn với nước điều chế ra. Thân là con trai tộc trưởng, thậm chí có khả năng về sau sẽ kế thừa chức vị tộc trưởng, hắn đối với những chuyện liên quan tới bộ lạc rất là bận tâm. Mấy năm trước, mọi người chỉ có vài nguyên liệu nấu ăn đơn sơ như vậy thôi, mà từ khi Lập Hạ trở thành sứ giả Thú Thần, trận thu hoạch đồ ăn trước đó đã khiến toàn bộ lạc vui mừng rồi, hiện tại lại có thể làm ra cối xay, như vậy ngoại trừ cháo, bột mì gia nhập vào có thể khiến tốc độ tiêu hao hạt gạo cực độ giảm thấp, nhưng lại nhiều hơn một cách chế biến món ăn. Dù sao nấu một bát cháo phải dùng rất nhiều hạt gạo, mà cùng số gạo đó dùng để xay ra, sau khi trộn thêm nước nấu thành đồ ăn có thể ăn được mấy lần.

Không ở lâu hơn, Ngõa Cách kéo Tô Bỉ hấp tấp rời khỏi. Hắn cần tranh thủ thời gian đem tin tức tốt này nói cho a ba cùng mẫu phụ nhà mình. Nếu thương nghị tốt, nói không chừng ngay ngày mai liền có thể tìm vài tộc nhân làm một cái cỡ lớn đặt tại đất trống trung tâm bộ lạc. Không đúng, hiện tại đang mùa mưa, vẫn là làm giống như nhà Ân Tư Đặc, mỗi nhà chế tạo ra một cái loại nhỏ có vẻ tốt hơn. Như vậy thời điểm mùa mưa không có chuyện gì làm, cũng có thể tại nhà mình xay bột ăn.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Nước chát: không tìm thấy giải thích liên quan, nhưng mình đã từng nghe nói về nó rồi, không biết ở đâu thôi, còn đi tìm thì chỉ thấy ghi làm đậu phụ bằng muối nigari: là magie clorua được tạo thành từ quá trình chưng cất/phơi nắng/đun nóng… nước biển để tạo ra muối, lớp muối trên cùng là Nigari, có vị đắng. Đậu phụ cho muối nigari sẽ khó đông hơn, nhưng lại giữ nguyên được vị ngọt của đậu tương nên khi ngửi thấy miếng đậu rất thơm, ăn mềm và ngọt. Ngoài ra người ta còn dùng thạch cao, nước chua, giấm hoặc chanh để làm đông đậu lại, VN mình thường dùng nước chua ở các hàng đậu, tự làm thường dùng giấm/chanh, còn muối nigari được dùng bên Nhật. Mình không biết Nigari và nước chát có khác nhau không, nhưng mình tìm thấy muối nigari rất tốt cho sức khỏe, có những cách làm ra nigari khác nhau: phơi dưới ánh sáng mặt trời – nigari tự nhiên, là cách Lập Hạ làm trong truyện, thực hiện quá trình này sẽ còn chứa lại một lượng lớn MgSO4, do đó có hương bị rất đắng, hay đây chính là nước chát chăng??? Rất ít người Nhật sản xuất nigari bằng phương pháp này. Còn có 3 phương pháp khác, nhưng phương pháp lọc lon Exchange cho ra sản phẩm muối nigari an toàn nhất, vì asen độc hại, thủy ngân, chì và một số chất khác đã bị loại bỏ, và hỗn hợp nigari này mới được coi là rất tốt cho sức khỏe, đúng không đúng không??? TT^TT

Lacton: là một loại este, este có công thức chung là R-COOH-R’, là một loại axit, còn cụ thể là axit gì thì xin thứ cho kẻ hèn vừa ngu vừa lười này, bó tay ~
« Chương TrướcChương Tiếp »