Trương Siêu Việt mỉm cười nghe lời khen ngợi của mọi người, trong lòng phơi phới.
Đám người đương nhiên cũng nhìn thấy nhà họ Lý vào thôn, nhất thời đều bắt đầu xì xào bàn tán.
"Đây không phải là người bị sinh viên đại học hủy hôn sao."
"Ôi chao, nhỏ tiếng một chút, để cho mẹ cô ta biết, đến đến nhà mắng người đấy."
Nhắc tới Vương Đại Nha, mọi người không dám nói gì thêm, đều nhìn Trương Siêu Việt và Lý Tư Vũ.
Trương Siêu Việt lễ phép chào hỏi người nhà họ Lý, chào chú chào thím.
Người ta bảo vung tay không đánh người tươi cười, nhà họ Lý đều gật gật đầu, trên mặt có chút lúng túng.
Dù sao là do Trương Siêu Việt từ hôn, khiến nhà họ Lý mất mặt nên trong lòng có chút không thoải mái.
“Xùy! Lý Thành Tài liếc mắt lườm một cái.
Trước kia cậu ta luôn đi sau mông Trương Siêu Việt, không nghĩ anh ta lại là loại người này!
Lý Tư Vũ mỉm cười gật đầu với Trương Siêu Việt.
Dù sao cũng không thể chửi ầm lên, hoặc là khóc toáng lên, đúng không?
Lý Tư Vũ thoải mái như vậy, lại làm cho mọi người kinh ngạc.
Trương Siêu Việt thấy cô căn bản không hề thương tâm, trong lòng anh ta có chút thất vọng, anh ta cảm thấy, Lý Tư Vũ phải rất thương tâm mới đúng.
"Tư Vũ, sao em lại lên núi rồi?"
Trong ấn tượng của hắn, Lý Tư Vũ cái gì cũng không làm. Trương Siêu Việt rất ghét, dù sao không biết làm việc nhà các thứ thì sau này sống như thế nào.
Anh ta ở bên cạnh Lý Tư Vũ, cũng là vì bình thường có đồ ăn ngon.
Trước kia cô rất hay mang cho anh ta bánh ngọt, còn có sủi cảo vân vân.
Hiện tại anh ta có người yêu, mỗi lần đều là đi nhà hàng quốc doanh ăn cơm, tự nhiên sẽ đem Lý Tư Vũ ra so sánh.
"Tôi lên núi thì làm sao, tôi không đi thì anh giúp tôi nhặt củi à?" Lý Tư Vũ liếc mắt nhìn Trương Siêu Việt.
"Chúng ta không dùng nổi củi của sinh viên đại học đâu!"
Lý Thành Tài ở một bên châm chọc khıêυ khí©h, ánh mắt như muốn khoét Trương Siêu Việt.
Trương Siêu Việt nhíu mày, không nói gì, anh ta che dấu nét mặt rất tốt, nhưng Lý Tư Vũ liếc mắt một cái là nhìn ra được.
Trẻ ranh, nói hai câu thì không chịu nổi, khả năng chịu đựng gì đây?
"Anh bận việc đi, chúng tôi phải về rồi." Lý Tư Vũ xua tay một cái rồi đi theo người nhà họ Lý.
Trương Siêu Việt nhìn bóng lưng của cô, có chút xuất thần.