Chương 20: Đi Cung Tiêu Xã

Cũng may cô cẩn thận, người mua trong nhà chỉ có một mình, nếu như có thêm một người nữa, vậy thì không dễ chạy rồi.

Nhớ tới người bị cô giật điện, Lý Tư Vũ hừ lạnh một tiếng, muốn lợi dụng ai chứ! Hừ hừ!

Bán hết đồ, Lý Tư Vũ cũng không vội vã trở về, cô tranh thủ trời còn chưa tối, đi đến cung tiêu xã.

Bên trong không có nhiều đồ, chỉ có ba quầy, có hai người phụ nữ ngồi tám chuyện.

Lý Tư Vũ đi vào cũng không ai để ý, dù sao người tới đây cũng không phải đều mua đồ.

Trên quầy, bánh nếp và bánh gà đều đã khô, không biết để bao lâu rồi.

Lý Tư Vũ chê bai, cô xem những thứ khác, không có thứ gì tốt, cái khác tạm thời cô cũng không dùng được.

Không thèm để ý đến hai người phụ nữ đang lườm mình, cô xoay người ra cửa.

Bên ngoài trời đã tối, thời tiết rất lạnh.

Hiện tại đang là tháng hai, ban ngày còn nóng một chút, chứ buổi tối lại rất lạnh, tầm dưới hai mươi độ.

Dựa theo ánh sáng nhạt, Lý Tư Vũ vội vàng quay về nhà họ Dương, lúc này trong phòng đã có ánh đèn vàng.

Nhìn chung quanh không có người, Lý Tư Vũ đem đồ đạc đã chuẩn bị trước trong không gian ra, sau đó lớn tiếng gọi.

"Chị hai! Giúp em bê đồ với! ”



Giọng của Lý Tư Vũ không quá lớn, có điều lý Tư Nồng ở trong phòng mãi không thấy em gái về nên rất sốt ruột, nghe được bên ngoài có người gọi, chị ta lập tức ra ngoài.

"Em gái, là em sao?"

Lý Tư Vũ nghe được là giọng của Lý Tư Nồng, cô vội vàng nói: "Chị hai ơi là em, mau giúp em đem đồ vào nhà với. ”

Lý Tư Nồng lập tức chạy ra ngoài mở cửa, thấy trên mặt đất đặt mấy cái túi.

"Em đi đâu vậy, cả buổi chiều cũng không thấy em?" Giọng điệu của Lý Tư Nồng có chút oán giận.

Nếu như làm lạc mất em gái, chị ta nhất định sẽ bị mẹ đánh chết.

"Không có việc gì đâu chị, hôm nay em đi ra ngoài dạo một vòng, lần sau em sẽ nói với chị một tiếng." Lý Tư Vũ cười cười nói dối.

Lý Tư Nồng không tiện nói nhiều, chị ta chỉ vào đồ trên mặt đất hỏi: "Những thứ này là cái gì vậy? Bạn cùng lớp của em gửi cho bạn à? ”

Lúc trước Lý Tư Vũ từng nói qua, cô đến trấn lấy đồ của bạn học, cho nên Lý Tư Nồng mới hỏi như vậy.

"Ừm, chị hai, chị giúp em mang vào đi." Lý Tư Vũ vác đồ lên lưng, còn lại hai túi giao cho Lý Tư Nồng.

Sau khi vào phòng, người nhà họ Dương đều ở trong phòng khách, từng người từng người ngồi trên ghế nhìn Lý Tư Vũ, có điều không ai hỏi cô lời nào.

Lý Tư Vũ cũng lười phản ứng, cô quay đầu lại đón Lý Tư Nồng, sau đó đóng cửa lại, từ trong số đồ vừa rồi cầm vào, cô tìm ra thứ đã chuẩn bị sẵn đêm qua.