Chương 14: Lý Tư Nồng Ngủ Lại

Tuy nói hơn mười kho hàng chỉ có ba cái chứa lương thực, nhưng cũng đủ để cả gia đình lớn căng bụng ăn no vài năm.

Bây giờ Lý Tư Vũ mỗi ngày đều mở bếp nhỏ, còn người khác lại chỉ có thể uống một chén nước có mấy hạt gạo, điều này làm cho cô rất khó chịu, nhưng cô không có cách nào lấy ra, cô không thể giải thích nguồn gốc của chúng.

Mấy cái sủi cảo một bát canh, mọi người cũng chỉ no một nửa, nhưng cũng không có cách nào. Bình thường chỉ có một bát nước cơm, hôm nay còn có sủi cảo nhân thịt.

Ngày xưa mười ngày mới một lần ăn bánh ngô, coi như bữa ăn được cải thiện rồi.

Lý Tư Vũ nhớ tới nguyên thân ăn sủi cảo mỗi tháng một lần, không khỏi có chút cảm thấy quá mức. Trong hoàn cảnh này còn ăn sủi cảo mì trắng, người khác thì ngay cả vỏ sủi cảo cũng không ăn nổi.

Người nhà họ Lý cho tới bây giờ đều ghen ghét, nhưng sợ cụ bà cho nên căn bản không ai dám lên tiếng.

Dù sao hiện tại cô có không gian, về sau cô cũng sẽ không ăn sủi cảo nữa.

Làm thế nào mới có thể đem đồ vật trong không gian danh chính ngôn thuận lấy ra bây giờ, để cho cụ bà cải thiện bữa ăn.

Chuyện này phải nghĩ ra biện pháp thật tốt...

Ăn cơm xong, hôm nay Lý Tư Nồng không về nhà mà ở lại đây một đêm. Đi bộ đến thị trấn mất một giờ, bây giờ tuyết đang rơi, đường núi không dễ đi.



Bốn phía bao quanh đều là núi, căn bản không có đường bằng phẳng để đi, leo núi cũng rất mệt mỏi.

"Mẹ, con nghe nói đại đội trưởng tìm cho Tư Vũ một công việc, mẹ không muốn sao?"

Lý Tư Nồng không ngủ được, chị ta mò mẫm hỏi cụ bà.

Cụ bà mở mắt ra trong đêm tối, khinh thường nói: "Là thằng ba nói với mày chứ gì? ”

Lý Tư Nồng biết nếu đã hỏi, căn bản không thể gạt được cụ bà.

Hôm đó trong phòng chỉ có mấy người này, anh cả tuy là hiếu thuận một cách ngu ngốc, nhưng miệng rất kín, chưa bao giờ sau lưng nói người khác.

"Mẹ, chuyện là như thế nào ạ." Lý Tư Nồng không phản bác mà vẫn hỏi nghi hoặc của mình.

"Há miệng mắc quai, đạo lý này còn cần phải hỏi?" Cụ bà có chút không kiên nhẫn, đứa con gái này đầu óc không nhanh nhẹn, nhưng rất cần cù, hơn nữa còn thật thà, trong lòng nó có nhà mẹ đẻ.

Cụ bà lập tức nói: "Mày có thể tìm được một công việc cho em gái mày không? Nhà chồng mày không phải có ba công nhân sao? ”

Nói thầm.