[Hiện tại Bùi Niệm chuyển biến, Triệu Tử Hiên là người biết rõ nhất, cậu tuy rằng nhìn có chút gầy nhưng người đã có chút thịt. Điều này làm Triệu Tử Hiên vô cùng tự hào, cuối cùng hắn cũng dưỡng béo được cậu rồi.]------------------------------------Edit: Giản MânHai người đàn ông chưa từng đồng tay động chân dọn dẹp bao giờ, hiện tại lại vô cùng phấn chấn quét dọn ngôi nhà của mình. Trải qua hai giờ, cuối cùng cũng đã dọn xong.
Nhìn căn phòng sạch sẽ gọn gàng, Bùi Niệm cảm thấy vô cùng tự hào, đây là lần đầu tiên cậu dọn dẹp ngôi nhà thuộc về bọn họ.
"Nhà cùng đã dọn dẹp xong rồi, trong căn cứ hẳn có bản đồ dùng sinh hoạt, chúng ta ra ngoài đi dạo một vòng đi?!" Mặc dù trong không gian của hai người chứa không ít đồ, nhưng hiện tại chưa thích hợp để lấy ra, chỉ có thể ra ngoài mua.
"Ừm, nhưng hiện tại chúng ta nên tắm trước đã." Cả người Bùi Niệm đều là bụi, Triệu Tử Hiên bật cười. Hai giờ liền làm việc nhà, cậu chẳng không phát hiện chính mình bị dính bẩn.
Vừa nghe Triệu Tử Hiên nói vậy, Bùi Niệm nhanh chóng cúi đầu nhìn chình mình, thấy quần áo đều bẩn hết, không khỏi xấu hổ. May mắn Triệu Tử Hiên nhắc nhở, nếu không cậu đi ra ngoài với bộ dạng này thì quá mất mặt rồi.
Kỳ thực cho dù Bùi Niệm có thực sự ra ngoài với bộ dạng này cũng không sao cả. Bởi vì trong căn cứ, có không ít người không thuê được chỗ ở, bọn họ ngay cả chỗ tắm rửa thay quần áo cũng không có, so với cậu còn muốn bẩn hơn.
Đơn giản tắm qua, hai người liền cùng nhau xuống lầu. Đến dưới lầu, Bùi Niệm nhìn thấy Lâm Ảnh cùng Triệu Hạo Hiên đi ra ngoài.
"Chị Ảnh, hai người định đi đâu vậy?!" Xem ra quan hệ hai người họ không tệ, hẳn sẽ rất nhanh ở bên nhau.
"Mọi người đều đi ra ngoài mua đồ dùng sinh hoạt, chúng ta cũng đang định đi." Nếu không phải Triệu Hạo Hiên bảo nàng nhất định phải chờ hắn, nàng đã sớm đi rồi.
"Vậy thật đúng lúc, bọn em cũng định ra ngoài, chúng ta cùng đi đi." Bùi Niệm mặc kệ mình có thành bóng đèn hay không, khi ở trấn nhỏ kia cậu đã phải ở trong phòng ba ngày liền, chưa được nói chuyện với Lâm Ảnh, vừa lúc hiện tại có thể đi cùng nhau, cậu liền không care những việc khác.
Dù sao tương lai còn dài, Lâm Ảnh cùng Triệu Hạo Hiên có nhiều thời gian ở bên nhau, cậu thì chỉ có thể ở cùng nàng một đoạn thời gian mà thôi. Thấy Bùi Niệm mỉm cười đi đến chỗ Lâm Ảnh, Triệu Tử Hiên không hề giận, hai người họ có thể phát sinh chuyện gì được chứ.
Một người được coi như em trai, một người được xem như chị gái, lâu lắm rồi Bùi Niệm mới vui vẻ như vậy, hắn tự nhiên sẽ không ngăn cản. Nhìn gương mặt tức giận của Triệu Hạo Hiên, hắn chỉ bình tĩnh đi theo.
Nhận ra Triệu Tử Hiên không hề để ý tới mình, Triệu Hạo Hiên chỉ có thể bất đắc dị đuổi theo, không đuổi liền không theo kịp ba người kia mất.
Tòa nhà nhóm Bùi Niệm mua thuộc về nội khu, hiện tại người tại nội khu, trừ bỏ nhóm người lãnh đạo của căn cứ thì chính là dị năng giả, bởi vậy lúc này cũng không có bao nhiêu người.
Đi được mười phút, mấy người Bùi Niệm mới gặp người khác. Nghĩ đến lúc đi đường gặp được hai người kia, Bùi Niệm liền biết những người này đều ra ngoài làm nhiệm vụ.
"Vị tiên sinh này, mọi người cần người dẫn đường chứ?! Chỉ tốn một cân lương thực thôi."
Đang đi, Bùi Niệm liền bị một người phụ nữ ngăn lại.
"Dẫn chúng ta đến chỗ bán đồ dùng sinh hoạt." Đã trải qua mạt thế một lần, Bùi Niệm biết trong căn cứ có không ít người dẫn đường dựa vào người mới gia nhập căn cứ kiếm thêm đồ ăn.
"Vâng, vâng, mời mọi người đi theo ta." Nhìn cách ăn mặc của bốn người này, khẳng định không phải người bình thường. Ở mạt thế này, nào có thể gặp được người quần áo chỉnh chu, trang điểm, mặt không bị đen xạm đi đã là tốt rồi.
Đi theo người phụ nữ kia, rất nhanh liền tới nơi cần đến. Nhìn thấy trong cửa hàng bày không ít đồ dùng sinh hoạt, Triệu Hạo hiên liền từ trong balo lấy một túi gạo đưa cho người kia.
Tuy rằng chưa làm việc này bao giờ, nhưng vừa nãy lúc ở cửa căn cứ cùng nhân viên công tác nói chuyện, hắn liền biết trong căn cứ có hai loại giao dịch, một là dùng tinh hạch, hai là lương thực.
Người làm nhân viên công tác ở căn cứ đa phần đều không phải dị năng giả, như vậy giao dịch bằng lương thực là lựa chọn hàng đầu, chính vì thế trước khi ra ngoài Triệu Hạo Hiên đã chuẩn bị một balo chứa đầy lương thực.
"Cảm ơn ông chủ." Nhận túi gạo, người phụ nữ không khỏi cảm thấy mấy người này thật hào phóng, chỉ dẫn một đường ngắn vậy mà liền đưa gần hai cân gạo, hai ngày này mình có thể ăn cơm rồi.
Thấy Triệu Hạo Hiên lấy ra một túi gạo, Bùi Niệm không khỏi thở dài, cậu cùng Triệu Tử Hiên là người đã từng sống ở mạt thế, thế nhưng Triệu Hạo Hiên thì không phải. Vậy mà trong balo ngoài trừ có mười viên tinh hạch, thì cậu không hề bỏ lương thực vào, cứ thế mà ra ngoài mua đồ.
May mắn bọn họ cùng đi với Triệu Hạo Hiên, bằng không hiện tại không có tinh hạch mà mua đồ.
Ngây người một lúc, Bùi Niệm liền kéo Lâm Ảnh vào trong cửa hàng, cậu còn chưa có quên mục đích chính hôm nay ra ngoài, sắp tới giờ cơm rồi, cậu phải nhanh chóng mua xong đồ dùng còn trở về nữa.
Trong cửa hàng có bán cả chăn đệm, Bùi Niệm cùng Lâm Ảnh lập tức lấy ba bộ, những người khác dù quên không mua đi nữa, thì còn có Triệu Khoan lo. Lại mua thêm mấy bộ bát đũa linh tinh, Bùi Niệm mới thấy vừa lòng mà đi ra tính tiền.
"Mấy thứ này hết bao nhiêu tinh hạch." Đưa đồ đã chọn cho ông chủ nhìn, Bùi Niệm hỏi giá tiền.
Trong cửa hàng có bán nhiều đồ như vậy, nhìn là biết ông chủ là người thông minh, nếu không sao có thể thu thập được nhiều vật phẩm sinh hoạt như vậy mở một cửa hàng ở trong mạt thế chứ.
Chờ Triệu Tử Hiên thành lập đội ngũ, có lẽ cậu cũng có thể mở một cửa hàng, nhân tiện giúp Triệu Tử Hiên tuyển đội viên. Chỉ bằng vật tư của cậu và Triệu Tử Hiên thu được, mở một cửa hàng đối với bọn họ mà nói không khó.
"Năm viên tinh hạch." Nhìn một đống đồ vật, chủ cửa hàng liền trực tiếp báo giá. Đây chính là khách hàng lớn nha, một ngày liền có thể thu được năm viên tinh hạch thực sự quá tốt.
Chủ cửa hàng thầm nghĩ hôm nay thật may mắn, hôm nay có tám người liền đến chỗ gã mua đồ, kiếm được không ít lời. Trước mạt thế gã vốn chính là đang làm sinh ý này, cửa hàng này cũng là gã mua được.
Con trai chủ cửa hàng thức tỉnh dị năng, vì bảo vệ nơi ở chính mình, buổi sáng gã sẽ ở cửa hàng, bán được chút vật phẩm tích góp tinh hạch cho con trai gã.
"Cầm lấy." Đưa tinh hạch cho ông chủ, bốn người liền phân công mỗi người bê một chút, chuẩn bị về nhà.
Bọn họ còn ở căn cứ lâu dài, do vậy cũng không vội vã mua quá nhiều đồ, hiện tại chỉ cần mua những đồ thực sự cần thiết là được.
Chỉ là Bùi Niệm không nghĩ tới đồ dùng sinh hoạt trong căn cứ lại phong phú và rẻ như vậy, mua một đống đồ mà chỉ tốn năm viên tinh hạch.
Cho dù đã từng trải qua mạt thế, hiểu biết của cậu về nó vẫn còn quá ít.
Hiện tại mạt thế mới bắt đầu được hơn một tháng, đang ở thời điểm vật tư sung túc nhất, ngoài trừ những người mới gia nhập căn cứ cần phải mua đồ dùng sinh hoạt ra, nhưng người khác đều không cần. Hiện tại thiếu thốn nhất không phải đồ dùng sinh hoạt, mà là lương thực.
Tang thi tiến hóa, dị năng giả phát hiện có thể hấp thu tinh hạch, giá trị tinh hạch liền cao lên, một viên tinh hạch đổi được không ít thứ, cho nên bọn họ mua một đống đồ dùng sinh hoạt tốn năm viên tinh hạch cũng không coi là rẻ.
Chủ của hàng thời điểm nói năm viên tinh hạch, đã chuẩn bị tâm lý mấy người Bùi Niệm mặc cả, chỉ là gã không ngờ bọn họ sẽ trực tiếp đưa tinh hạch cho gã luôn. Tất nhiên, có thể kiếm thêm được tinh hạch gã cực kỳ vui vẻ.
Trở về nhà, Bùi Niệm liền thấy Ngô Trác cùng Tạ Nhất Thần đang chờ ngoài cửa.
"Đội trưởng, phó đội trường, sắp đến giờ ăn cơm rồi, anh Triệu Khoan bảo chúng ta đứng đây chờ mọi người về báo một tiếng." Ngô Trác cùng Tạ Nhất Thần đi ra ngoài sớm nhất cũng về sớm nhất, hai người họ đều là người làm nhiều công việc khác nhau, tốc độ dọn phòng cũng nhanh hơn người khác.
"Ân, đi thôi."
Thời điểm sắp xếp lúc chiều, đã định để trống tầng, bởi vậy địa điểm ăn cơm chính là tầng, với tích cách của Triệu Khoan hiện tại hắn đã sớm dọn dẹp sạch sẽ tầng rồi.
Đi theo hai người Ngô Trác vào một căn hộ, Bùi Niệm thầm thở dài, không có so sánh sẽ không có đau thương. Cậu và Triệu Tử Hiên, hai người dọn nhà còn không bằng một mình Triệu Khoan. Hắn dọn nhà mình xong còn có thể dọn thêm một cái nữa.
Nhưng Bùi Niệm không biết, căn hộ này có thể nhanh chóng sạch sẽ như vậy, Ngô Trác cùng Tạ Nhất Thần hỗ trợ rất nhiều. Bọn họ tuy chỉ là hai nam thanh niên, nhưng từ nhỏ đều chịu khổ mà lớn, biết làm rất nhiều việc, đối với họ mà nói thì dọn dẹp nhà cửa thực dễ như trở bàn tay.
Sau khi đến cửa hàng ở căn cứ mua đồ dùng sinh hoạt, bọn họ liền gặp Triệu Khoan trở về một mình, nghe hắn nói muốn trở về trước quét dọn một căn để làm chỗ dùng bữa, mở họp thì muốn giúp đỡ.
Từ khi gia nhập đội ngũ, trừ bỏ lái xe, gϊếŧ tang thi, giúp Triệu Khoan thì hai người họ chưa làm việc gì khác, bọn họ vẫn luôn cảm thấy vô cùng bức rứt. Cho nên khi biết có chuyện cần người giúp, bọn họ sẽ chủ động hỗ trợ.
Từ trước tới nay chỗ ăn chỗ ở đều do đội ngũ cung cấp, cấp bậc dị năng tăng lên cũng nhờ Triệu Tử Hiên trợ giúp, bởi vậy bọn họ vô cùng biết ơn mấy người Triệu Tử Hiên có thể để bọn họ gia nhập đội ngũ.
Vào phòng khách, sau khi đặt đồ xuống Bùi Niệm tìm một chỗ ngồi xuống, chờ đến giờ ăn cơm.
Nói chứ, bận rộn một buổi trưa, hiện tại cậu đã thấy có chút đói bụng. Với lượng ăn của Bùi Niệm, hơn nữa cậu còn hay ăn vậy, trừ phi vào ngày không ăn, nếu không sẽ không dễ đói như vậy. Dường như sau khi ngâm mình trong nước, cậu ăn được nhiều hơn, so với trước kia nhiều hơn gấp đôi.
Thay đổi này ở Bùi Niệm, Triệu Tử Hiên cực kỳ vui vẻ, hắn còn mong sức ăn của cậu tăng thêm hai lần nữa. Cho dù hiện tại sức ăn của Bùi Niệm có tăng gấp đôi so với ngày trước nhưng cũng chỉ mới bằng sức ăn của ba người nữ trong đội ngũ mà thôi.
Kiếp trước Lâm Ảnh trêu Bùi Niệm vô số lần vì chuyện này, một thanh niên trai tráng thế nhưng còn ăn ít hơn một người phụ nữ như nàng, khó trách gầy trơ xương. Triệu Tử Hiên cũng nhiều lần bị Lâm Ảnh nhìn với ánh mắt hoài nghi, Lâm Ảnh còn ngầm hỏi thăm Bùi Niệm nhiều việc, phải bị Triệu Tử Hiên ngược đãi không mà gầy thành như vậy, không có chút thịt nào.
Hiện tại Bùi Niệm chuyển biến, Triệu Tử Hiên là người biết rõ nhất, cậu tuy rằng nhìn có chút gầy nhưng người đã có chút thịt. Điều này làm Triệu Tử Hiên vô cùng tự hào, cuối cùng hắn cũng dưỡng béo được cậu rồi.