Chương 20

[Sự tình kiếp trước gây tổn thương quá lớn trong lòng Bùi Niệm, bởi vậy cậu một chút cũng không muốn rời khỏi Triệu Tử Hiên, hận không thể một ngày 24 giờ đều ở bên cạnh Triệu Tử Hiên.]

------------------------------------

Edit: Giản Mân

Lần ngủ này, Bùi NIệm ngủ thẳng tới giờ cơm chiều, khi bị Triệu Tử Hiên đánh thức, cậu còn chút mơ hồ, không biết mình đang ở đâu. Thấy bộ dáng chưa tỉnh ngủ của Bùi Niệm, Triệu Tử Hiên lấy khăn mặt qua, lau mặt cho cậu rồi đem người ôm lên.

Thực ra lúc lau mặt xong Bùi NIệm đã tỉnh táo hơn. Ở bên cạnh Triệu Tử Hiên quá thoải mái, đã mạt thế mà vẫn còn vô lo vô nghĩ như vậy, những người khác thì lo trước lo sau, đề phòng mọi lúc.

Ăn xong cơm chiều, mọi người quây lại một chỗ nói chuyện nghỉ ngơi một chút, sau đó lại bắt đầu lên đường.

Tuy rằng nói muốn nhân lần đầu tiên tang thi biến dị thu thập nhiều tinh hạch, nhưng nhanh chóng đi đến T thị vẫn là ưu tiên hàng đầu, nào ai biết được trên đường đi sẽ gặp chuyện gì chứ. Cho dù muốn tăng thực lực của mọi người trong đội ngũ thì cũng phải đặt an toàn của mọi người lên trên.

Thừa dịp thời gian còn sớm, Bùi Niệm nhanh chóng ngồi vào ghế lái, cậu và Triệu Tử Hiên là lái xe ca đêm, nếu hiện tại không tranh thủ lái xe mấy giờ, để trời vào đêm Triệu Tử Hiên khẳng định không cho cậu lái.

Vào lúc này kiếp trước Bùi Niệm còn chưa lái xe bao giờ, sau khi mạt thế bùng nổ, Triệu Tử Hiên có thời gian liền dạy cậu. Dù sao mọi người trong đội ngũ còn phải gϊếŧ tang thi, thu thập vật tư, mà cậu thì chẳng cần động tay vào việc gì.

Đương nhiên xung quang khẳng định có nhiều người chỉ chỉ trỏ trỏ, Bùi Niệm tuy không để ý cái nhìn của người khác nhưng vẫn bảo Triệu Tử Hiên dạy mình, như vậy khi đội ngũ thu thập vật tư, cậu liền có việc để làm.

Chỉ là kiếp trước Bùi Niệm không lái xe được bao nhiêu lần, Triệu Tử Hiên căn bản không cho phép cậu cùng người khác đi thu thập vật tư, mà Triệu Tử Hiên là thủ lĩnh căn cứ, càng không thể đi thu thập vật tư.

Thực ra sau đó trên đường đến B thị, Bùi Niệm cũng đã lái xe vài lần, bỏi vậy hiện tại Triệu Tử Hiên mới không ngăn cản cậu ngồi ghế lái.

Bình bình ổn ổn lên đường, Bùi NIệm đắc ý liếc nhìn Triệu Tử Hiên ngồi bên cạnh, cậu hiện tại chính là lợi hại hơn so với kiếp trước.

Bùi Niệm số lần lái xe không nhiều, không dám đi quá nhanh, Ngô Trác ngồi ở xe trước nhìn xe đằng sau cách càng ngày càng xe, liền giảm tốc độ, chờ xe phía sau đuổi kịp.

Chậm rãi đuổi theo xe đằng trước, Bùi Niệm bảo trì tốc độ đi tới, cậu chỉ dám dùng tốc độ này lái xe. Nếu tăng tốc độ lên, cậu sợ cậu ứng phó không kịp.

"Lái từ từ, không cần vội."

Dù đã quyết định đến T thị thành lập căn cứ, nhưng Triệu Tử Hiên lại không nóng nảy. Hắn mang theo mấy người này, vừa mới bắt đầu khẳng định chỉ có thể gia nhập căn cứ hiện tại ở T thị, bởi vậy đến T thị sớm một ngay hay muộn một ngày đối với Triệu Tử Hiên không có khác biệt.

Nhìn xe đằng trước bởi vì mình mà giảm tốc độ lại, Bùi Niệm không khỏi khẽ cười, xem ra hôm nay trước khi Triệu Tử Hiên lái xe thì chỉ có thể dùng tốc độ chậm chạp này mà đi.

Thấy Bùi Niệm vui vẻ, Triệu Tử Hiên liền để cậu tiếp tục lái, nhưng đến 10 giờ, Triệu Tử Hiên liền kiên quyết đổi vị trí với cậu.

Sắc trời càng ngày càng tối, tuy đang ở trên đường cao tốc, nhưng đối với Bùi Niệm mà nói là một việc khó khăn. Với tính cách của Triệu Tử Hiên, để Bùi Niệm lái xe lâu như vậy, đã không tồi rồi.

Ngồi xuống ghế phụ, Bùi Niệm cũng không buồn bực, Triệu Tử Hiên có thể cho cậu lái xe ba giờ, cậu đã thấy thỏa mãn rồi. Lười biếng duỗi eo, nhìn con đường phía trước, Bùi NIệm nghĩ ngày mai vẫn có thể là một ngày lên đường thuận lợi.

Mạt thế bùng nổ vào ban đêm, bởi vậy trên đường cao tốc không có nhiều xe như ban ngày, lại bởi vì tang thi mới biến dị sức lực còn nhỏ, cho dù biến thành tang thi thì vẫn bị nhốt ở trong xe.

Một đường đi tới, ven đường tuy có xe nhưng tang thi chỉ lác đác vài con. Thế nhưng đợi đến ngày kia, sau khi tang thi tiến hóa lần đầu tiên, bọn họ khẳng định phải xuống xe gϊếŧ tang thi.

Tang thi sau khi tiến hóa, trong đầu sẽ xuất hiện tinh hạch, sức lực cùng mạnh hơn, tốc độ di chuyển ngang với người thường, thậm chí còn có nhiều tang thi thức tỉnh dị năng. Tang thi sau khi tiến hóa quả thực khiến người ta đau đầu.

Theo Bùi Niệm biết, kiếp trước có rất nhiều người bởi vì không phòng bị để tang thi làm bị thương, cứ như vậy liền biến thành tang thi. Mỗi lần trải qua tiến hóa, các phương diện của tang thi đều mạnh lên, cũng khó đối phó hơn.

Triệu Tử Hiên kiếp trước mạnh hơn rất nhiều dị năng giả, tuy hắn sẽ không bị nhiễm bệnh độc nhưng cuối cùng lại chết vì âm mưu quỷ kế do con người bày ra.

"Không cần lo lắng." Thấy Bùi Niệm cau mày, Triệu Tử Hiên biết cậu suy nghĩ cái gì, đơn giản chính là về lần tang thi tiến hóa đầu tiên.

"Kiếp trước chúng ta vượt qua lần tang thi hóa đầu tiên ở Triệu trạch, lần lầy chúng ta là ở trên đường, em có chút lo lắng sẽ trở thành gánh nặng của anh."

"Em sẽ không liên lụy anh." Nếu như thế gian này không có em, liền không có anh, Triệu Tử Hiên đã nghĩ như vậy.

"Ân." Cho dù Triệu Tử Hiên không nói suy nghĩ trong lòng ra, Bùi Niệm lại có thể từ ánh mắt của hắn thấy được, cùng không biết đời trước cậu tích bao nhiêu đức, đời này mới gặp được Triệu Tử Hiên.

Thấy Bùi Niệm thả lỏng tâm tình, Triệu Tử Hiên liền từ không gian lấy ra một quả đào đưa qua. Bùi Niệm trước kia rất kén ăn, nhưng trải qua mạt thế liền không còn nữa, chỉ là sức ăn vẫn rất ít, cũng may cậu cực kỳ thích ăn đồ ăn vặt.

Xem tư thế Triệu Tử Hiên lấy đào ra, chỉ sợ hắn còn không ít hoa quả trong không gian. Mạc dù hai người dùng chung không gian, nhưng Bùi Niệm chưa từng kiểm tra được hắn thu thập những gì.

Trước đó Bùi Niệm đã thử qua không ít lần, cậu tuy là có thể thu đồ vào không gian nhưng bản thân cậu lại cần phải đi vào, cầm theo đồ vật mới có thể mang nó ra ngoài. Mà Triệu Tử Hiên không cần phải đi vào không gian, chỉ cần dùng tinh thần lực liền có thể lấy đồ trong không gian ra.

Hai người bọn họ cỏ thể dùng chung không gian, Bùi Niệm đã rất thỏa mãn rồi, không cầu mong gì nhiều hơn. Dù sao lúc cần đồ gì chỉ cần bảo Triệu Tử Hiên là được, đây cùng là ý của hắn, nếu bị người khác phát hiện chuyện không gian, thì cũng nghĩ là Triệu Tử Hiên có chứ không phải cậu.

Thực lực của Bùi Niệm có bao nhiêu chứ, dị năng chữa trị vốn không mạnh đã khiến cho Triệu Tử Hiên đau đầu, nếu lại để người khác biết cậu có dị năng không gian, Triệu Tử Hiên thực sự lo mình không bảo vệ được cậu.

Ở mạt thế, dị năng chữa trị và dị năng không gian chính là hai dị năng người người muốn có. Nhưng đây cũng là lý do người sở hữu một trong hai dị năng này dễ gặp nguy hiểm.

Kiếp trước, đoạn thời gian Triệu Tử Hiên bị nhốt trong viện nghiên cứu, không ít lần thấy người có dị năng cao bị bắt vào đây, tất cả đều bị tra tấn đến chết.

Mà Triệu Tử Hiên ở nơi này ba tháng vẫn chưa chết, cũng bởi vì hắn là tam hệ dị năng giả, cả ba dị năng đều là cao cấp. Viện nghiên cứu luôn muốn biết nguyên nhân vì sao hắn thăng cấp dị năng nhanh như vậy, cho nên tìm mọi cách bảo trì tính mạng của hắn.

Chỉ là bọn họ tính toán thất bại, không ai có thể nghĩ được Bùi Niệm dám xông vào viện nghiên cứu gϊếŧ hắn. Cho dù cái giá phải trả chính là mất đi tính mạng, nhưng Triệu Tử Hiên lại cảm thấy may mắn vì Bùi Niệm có thể to gan như vậy. Nếu không, chỉ sợ hắn vẫn phải tiếp tục chịu tra tấn, làm sao có được cơ hội sống lại.

Trải qua kiếp trước, cho dù bọn họ lệch khỏi quỹ đạo ban đầu, Triệu Tử Hiên cũng biết chính mình nên sớm chuẩn bị, không thể để sự việc kiếp trước lại xảy ra lần nữa.

Vốn dĩ Triệu Tử Hiên thức tỉnh độc hệ biến dị dị năng, tam hệ dị năng đều là cao cấp, theo lý mà nói hắn không thể bị thuốc đánh gục, nhưng kiếp trước người của viện nghiên cứu lại thành công. Thế nên Triệu Tử Hiên khẳng định phải đề phòng sớm, đê những kẻ kia tuyệt đối không thể thành công.

Thời gian trôi qua, ngồi ở ghế phụ quá nhàm chám, Bùi Niệm bắt đầu có chút buồn ngủ. Tuy rằng ban ngày cậu đã ngủ gần như cả nàng, nhưng ở trên xe không có việc gì để làm, dễ làm con người ta mệt mỏi.

Nhìn Bùi Niệm gục lên gục xuống, Triệu Tử Hiên không khỏi thấy đau lòng, đội ngũ hiện tại vẫn còn ít người, bằng không nào có chuyện hắn cho Bùi Niệm lái xe chứ.

"Tiểu Niệm, em ra phía sau ngủ đi."

"Không cần, em muốn ở chỗ này với anh." Tuy rằng đã thực mệt nhọc, Bùi Niệm lại cố gắng vực tinh thần dậy, cậu không muốn ra đằng sau, có buồn ngủ đến mấy cũng phải ở cạnh Triệu Tử Hiên.

Thấy Bùi Niệm kiên trì, thêm việc hắn không thực sự muốn Bùi Niệm rời khỏi hắn, Triệu Tử Hiên chỉ có thể từ bỏ ý định để Bùi Niệm ra sau nghỉ.

Chỉ là Triệu Tử Hiên không biết, Bùi Niệm trừ bỏ không muốn rời khỏi hắn ra, thì còn có một nguyên nhân khác. Mấy ngày này vô cùng tự do tự tại, xnhưng Bùi Niệm không quên việc mình gặp sau khi sống lại, mỗi ngày đều tỉnh dậy từ trong ác mộng, cậu thực sự không muốn bị thế nữa.

Chỉ cần có Triệu Tử Hiên ở bên cạnh, Bùi Niệm liền không gặp ác mộng. Sau khi cùng Triệu Tử Hiên nói rõ ràng, Bùi Niệm đã thử qua vài lần, nhưng chỉ cần Triệu Tử Hiên không ở cạnh, Bùi Niệm ngủ đều mơ thấy sự việc kiếp trước. Chỉ khi ở bên Triệu Tử Hiên, Bùi Niệm mới không gặp ác mộng.

Sự tình kiếp trước gây tổn thương quá lớn trong lòng Bùi Niệm, bởi vậy cậu một chút cũng không muốn rời khỏi Triệu Tử Hiên, hận không thể một ngày 24 giờ đều ở bên cạnh Triệu Tử Hiên.