Chương 18

[Hiện tại Lâm Ảnh thực sự cảm kích chính mình khi đó làm ra quyết định táo bạo này, bằng không nàng sẽ chết đói ở nhà, nào có thoải mái như hiện tại.]

------------------------------------

Edit: Giản Mân

Trước khi mạt thế đến, từ D thị đến T thị mất ba ngày đường lái xe không ngừng nghỉ. Hiện tại là mạt thế, nơi nơi đều có tang thi, thời gian đương nhiên cũng lâu hơn một chút.

Cũng may đối với Bùi Niệm mà nói chỉ cần có Triệu Tử Hiên ở bên cạnh là được, bằng không cậu thật sự không thích lăn lộn đường xa như vậy. Kiếp trước lúc theo Triệu Tử Hiên từ D thị tới kinh đô, tuy rằng trên đường đi cậu không cần làm cái gì, toàn bộ thời gian đều ở trên xe, vậy mà Bùi Niệm vẫn mệt muốn chết.

Lần này không giống, cậu đã cùng Triệu Tử Hiên bày tỏ, có Triệu Tử Hiên bồi, cho dù hai người chỉ đơn thuần ngồi cạnh nhau, nhưng Bùi Niệm lại vô cùng vui vẻ.

Bởi vì mạt thế mới bắt đầu mấy ngày, hầu hết mọi người đều trốn trong nhà, trên đường cao tốc cũng không có nhiều ô tô đi lại, nhiều xe thì dừng ở giữa đường. Còn có tang thi rải rác lang thang xung quanh, đây hẳn là nhóm người bất hạnh bị biến đổi ở trên đường su khi mạt thế bùng nổ.

Hai xe đều được cải tạo qua, cho nên khi thấy tang thi, bọn họ trực tiếp lái xe đâm nát.

"Tử Hiên, tang thi sắp tiến hóa rồi phải không?!"

Bùi Niệm nhớ rõ kiếp trước sau khi mạt thế bùng nổ, vừa mới bắt đầu tang thi di chuyển cực kỳ châm chạp, những người đi ra ngoài đánh tang thi đều thu thập được không ít vật tư. Nhưng không được bao lâu, tang thi liền trở bên lợi hại hơn, di chuyển không khác gì người bình thường, thân thể lại cứng rắn, rất khó gϊếŧ.

"Ngày kia." Đối với sự kiện sau khi mạt thế bùng nổ, Triệu Tử Hiên vẫn luôn nhớ rõ. Trải qua ba năm, tang thi tiến hóa năm lần, mỗi lần tiến hóa lại khiến cho nhân loại một phen khốn đốn.

Lần này sau khi tang thi tiến hóa, những dị năng giả cấp 0 đều sẽ biến thành tang thi khi bị chúng làm bị thương, chẳng qua trong họa có phúc. Tang thi lần này tiến hóa, bên trong đầu chúng xuất hiện nhiều hơn một thứ, tinh hạch, mà dị năng giả có thể hấp thu năng lượng bên trong tinh hạch.

Thời điểm ban đầu cơ bản không ái chú ý tới, cùng không ai muốn thu thập, chờ khi có người nhận ra, tang thi đã bước vài lần tiến hóa thứ hai.

Đối với Triệu Tử Hiên sự tiến hóa của tang thi không phải là vấn đề lớn, ngược lại đây chính là cơ hội cho động đội gia tăng thực lực. Đến lúc đó bọn họ vừa đi đến T thị, vừa hấp thụ tinh hạch, tăng thực lực.

"Vậy chờ sau khi tang thi tiến hóa, chúng ta liền xuống xe gϊếŧ tang thi nhiều hơn, thu thập nhiều tinh hạch, để dị năng mọi người tăng thêm một bậc." Với thực lực của mấy người kia, dị năng chắc chắn sẽ tăng lên nhanh chóng.

Chỉ là Bùi Niệm có chút buồn rầu, dị năng chữa trị của cậu căn bản không hấp thụ được tinh hạch, muốn thăng cấp phải dựa phải chính bản thân cậu đi tìm hiểu. Kiếp trước Triệu Tử Hiên kỳ thực đã đưa cho cậu không ít tinh hạch để thử, nhưng đều tốn công vô ích, cậu không chính là không thể hấp thu.

Theo Bùi Niệm biết, kiếp trước dị năng chữa trị tuy rằng thưa thớt, lại không phải không có, trừ cậu ra, có năm sáu người khác nữa, không biết bọn họ thăng cấp như thế nào.

"Quyết định vậy đi, Tiểu Niệm, em xem có thể nâng cao dị năng chữa trị của em lên không." Triệu Tử Hiên nghĩ nêu Bùi Niệm đã thức tỉnh dị năng chữa trị rồi, khẳng định là có biện pháp tăng dị năng lên.

Kiếp trước tuy dị năng chữa trị không thể loại bỏ virus tang thi, nhưng những vết thương khác đều có thể chữa trị, nhưng Bùi Niệm chỉ có thể chữa nhưng vết thương nhỏ.

"Em sẽ nghĩ cách." Bùi Niệm cắn răng.

Lúc trước khi cậu ở bên ngoài một mình phát hiện thức tỉnh dị năng chữa trị, đã sử dụng không ít lần. Bởi vì thường xuyên sử dụng, nên Bùi Niệm đối với dị năng của mình cũng có chút hiểu biết.

Ban đầu phải mất một phút mới chữa lành vết thương do dao cắt qua, sau đó cậu không ngừng sử dụng dị năng, hiện tại chỉ cần xuất dị năng ra liền hoàn toàn lành lặn. Tuy không thể hấp thu tinh hạch, nhưng Bùi Niệm lại cảm thấy dị năng của mình so với kiếp trước mạnh hơn rất nhiều.

Nếu muốn tăng dị năng lên, cùng lắm thì tự đâm cho mình mấy nhát, luyện tập một chút, hẳn có thể tăng lên đi.

"Tiểu Niệm, đừng miễn cưỡng chính mình, có thể tăng thì tăng."

Bùi Niệm kiếp trước cũng là người thức tỉnh dị năng sớm nhất trong số bọn họ, sau đó biết được tinh hạch có thể hỗ trợ tăng dị năng, Triệu Tử Hiên đưa cho Bùi Niệm không ít tinh hạch, nhưng tất cả đều đổ sông để biển, dị năng của Bùi Niệm vẫn như cũ không có tiến triển nào.

Đối với Triệu Tử Hiên mà nói, lấy thực lực của hắn mặc kệ Bùi Niệm có dị năng hay không đều không sao cả, chẳng qua nếu dị năng Bùi Niệm nếu có thể tăng lên, cậu sẽ có thêm một bùa hộ mệnh.

Ngồi trong buồng nghỉ của xe đợi, tuy so với xe bình thường thoải mái hơn, nhưng thời gian đợi dài cũng sinh ra nhàm chán, Bùi Niệm tâm sự cùng Triệu Tử Hiên tâm sự xong, không khỏi có chút buồn ngủ. Bởi vì quyết định hôm nay sẽ lên đường, tối qua dù dã nửa đêm nhưng Triệu Tử HIên vẫn không buông tha cậu, lăn lộn đến hai ba giờ sáng mới cho cậu ngủ.

"Tử Hiền, bồi em ngủ đi."

Bùi Niệm nghĩ đến tối còn phải đổi ca lái xe, liền nhịn không được muốn Triệu Tử Hiên nghỉ ngơi nhiều chút. Tuy rằng chia ca là hai người cậu cùng hắn, nhưng với tính nết của Triệu Tử Hiên, tuyệt đối không để cậu lái xe lâu như vậy.

Cùng Bùi NIệm nằm trên giường, đem người ôm vào ngực, Triệu Tử Hiên kỳ thực không có buồn ngủ. Từ lúc thức tỉnh dị năng, Triệu Tử Hiên liền không có nhu cầu nghỉ ngơi, mỗi ngày chỉ cần ngủ bốn năm giờ liền vô cùng tỉnh táo, đây cũng là nguyên nhân kiếp trước dị năng hắn thăng cấp nhanh đến vậy.

Chỉ qua chốc lát Bùi Niệm đã ngủ say, Triệu Tử Hiên nhìn người trong ngực, yên lặng bắt đầu quá trình thăng cấp dị năng của mình. Trải qua một kiếp, Triệu Tử Hiên đối với dị năng của mình vô cùng quen thuộc, có thể nói là nắm rõ 100%.

Cho dù khoảng thời gian này Triệu Tử Hiên không hề ra tay gϊếŧ tang thi, cũng không ngăn được dị năng của hắn thăng lên cấp 2. Có kinh nghiệm ở kiếp trước, dị năng của Triệu Tử Hiên còn tăng lên nhanh hơn đời kiếp, có lẽ đây cũng là món quà hắn có được sau khi chết qua một lần.

"Báo cáo."

"Nói." Chính trong lúc suy tư, bộ đàm truyền ra thanh âm của Triệu Hạo Hiên.

"Anh cả, có một chiếc xe đi theo sau chúng ta."

Sau khi bọn họ rời khỏi trạm xăng không bao lâu, xe này liền đi theo sau bọn họ. Vừa mới bắt đầu Triệu Hạo Hiên không để tâm lắm, nhưng hiện tại đã qua hai giờ xe kia vẫn theo bọn họ. Với tình huống hiện tại cơ bản trên đường không có một bóng xe nào di chuyển, Triệu Hạo Hiên không thể không nghi ngờ.

"Không sao, bảo Triệu Khoan chuẩn bị bữa trưa, đúng 12 giờ chúng ta ăn cơm." Đối với đám người đi theo phía sau Triệu Tử HIên căn bản không thèm để ý, với thực lực hiện tại của bọn họ, âm mưu gì đó đều là hư vô. Ở mạt thế này, người dám ra khỏi nhà tuyệt đối là người thông minh, dám đi theo bọn họ cũng không phải người không có thực lực.

"Vâng."

"Ưʍ...Tử Hiên, mấy giờ rồi?!" Bùi Niệm ngủ đến mơ mơ màng màng nghe thấy Triệu Tử Hiên cùng người khác nói chuyện, dụi dụi mắt, từ trên giường ngồi dậy.

"11 giờ, em ngủ tiếp đi." Thấy Bùi Niệm vẫn chưa tỉnh ngủ hắn, Triệu Tử Hiên liền biết cậu mệt chết rồi.

"Không ngủ nữa." Bùi Niệm nhìn ra được Triệu Tử Hiên không hề ngủ, cậu nghĩ tỉnh lại tâm sự cùng hắn cũng tốt.

Từ nhỏ đã được huấn luyện làm quản gia, tốc độ nấu cơm của Triệu Khoan không hề chậm chút nào, dù sao bọn họ cũng đang ở ngoài đường, đồ ăn sẽ không được đẹp mắt như khi nấu trong nhà, nhưng cũng không đến nỗi tệ. Không đến một giờ, Triệu Khoan liền làm xong 6 món cùng một canh, có rau có thịt, đảm bảo cho mọi người ăn đủ.

Nghe được có thể ăn cơm, tất cả mọi người đều tập trung ở chỗ xe của Triệu Khoan.

Nhìn một bàn đồ ăn không khác trước mạt thế là bao, Bùi Niệm không khỏi cảm thán, quả nhiên đi theo bên cạnh Triệu Tử Hiên là tốt nhất, cái gì cũng không cần lo lắng, hết thảy đều có Triệu Tử Hiên xử lý.

Trải qua khoảng thời gian ở chung này, mọi người xem như quen thuộc lẫn nhau, mặc dù Lâm Ảnh là người mới gia nhập, nhưng có thái độ của Bùi Niệm cùng Triệu Tử Hiên đối với nàng khác biệt, vậy nên người Triệu gia cũng không coi thường nàng, sớm đem nàng trở thành người nhà.

Ngay cả Lâm Ảnh cũng cảm thấy chình mình may mắn khi gia nhập đội ngũ này, trời mới biết ở mạt thế này nếu nàng chỉ có một mình sẽ sống được mấy ngày.

Hai ngày đầu, nàng vẫn luôn trốn ở trong nhà, tuy rằng trong nhà có chút lương thực dự trữ nhưng cũng không nhiều, qua mấy ngày, tủ lạnh đã không còn đồ. Ngày đó gặp được nhóm Bùi Niệm là nàng đánh bạo đi ra ngoài.

Hiện tại Lâm Ảnh thực sự cảm kích chính mình khi đó làm ra quyết định táo bạo này, bằng không nàng sẽ chết đói ở nhà, nào có thoải mái như hiện tại.