Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh Cưng Chiều Cả Đời

Chương 14

« Chương TrướcChương Tiếp »
["Anh chiều em rồi, vậy em cũng nên chiều lại anh." Nói xong, Triệu Tử Hiên liền xoay người đè cậu ở dưới thân.]

------------------------------------

Edit: Giản Mân

Sáng sớm, Triệu Tử Hiên liền bảo Triệu Hạo Hiên sắp xếp vài người ở lại Triệu trách còn lại thì đi ra ngoài. Trước đó Triệu Tử Hiên đã cho người làm ở Triệu trạch nghỉ, vậy nên hiện tại ở đây cũng chỉ có bảy người.

Kiếp trước người làm ở Triệu trạch ban đầu đều đi theo Triệu Tử Hiên, sau đó qua mấy ngày liền có người rời đi, không rõ sống hay chết. Lần này đây Triệu Tử Hiên để họ về nhà cùng người thân đoàn tụ, như vậy khi mạt thế đến họ cũng không cần phải mạo hiểm ra ngoài tìm người thân nữa.

"Tin tức ngày hôm qua các ngươi cũng đã xem hết rồi, bắt đầu từ hôm nay chính ra phải ra ngoài thu thập vật tư, cầm chắc vũ khí, chú ý không được để tang thi cắn hay làm bị thương, tránh bị nhiễm, nhược điểm của tang thi là ở đầu."

Mấy người bọn họ xem như may mắn, tất cả đều thức tỉnh dị năng, vừa có công kích vừa có phụ trợ, mặc kệ là đánh tang thi hay thu thập vật tư đều không có vấn đề gì.

Bùi Niệm yên lặng đi theo bên cạnh Triệu Tử Hiên. nghĩ chính mình lát nữa có nên thử gϊếŧ tang thi hay không, cậu đã không còn là phế vật như kiếp trước.

Bởi vì Triệu trạch ở ngoại thành, trên đường nhóm người Bùi Niệm không gặp nhiều tang thi, khi tới nội thành số lượng tang thi mới nhiều lên.

Triệu Tử Hiên không để ý mấy cái đó, trực tiếp phân phó Triệu Lập Hiên lái xe đến chỗ siêu thị thì dừng lại. Hiện tại mạt thế mới bắt đầu, siêu thị nhỏ cũng có không ít vật tư, bên ngoài tang thi cũng không nhiều lắm.

Tới nơi liền tìm chỗ vắng tang thi để dừng xe.

"Tiểu Niệm, em ở lại trong xe, bảo vệ xe cho tốt, không được phép đi xuống."

Bùi Niệm nhìn mọi người đều xuống xe, đang muốn đi theo cùng nhưng chưa đợi cậu đặt chân xuống thì Triệu Tử Hiên đã ngăn cản.

Nghe Triệu Tử Hiên nói vậy, Bùi Niệm chỉ có thể cười khổ gật gật đầu, quả nhiên vẫn giống như kiếp trước, hoặc là lưu lại trong xe, hoặc là lưu lại trong căn cứ, Triệu Tử Hiên căn bản không cho cậu cơ hội tiếp xúc với mấy thứ tang thi kia.

"Trước đem tang thi ở quanh đây dọn sạch, rời mới đi siêu thị." Một mình Bùi Niệm lưu lại trong xe, Triệu Tử Hiên đương nhiên là muốn bảo đảm an toàn cho cậu, nếu không hắn sao yên tâm để Bùi Niệm một mình đợi ở đây.

Mấy ngày này phải để Bùi Niệm chịu ủy khuất ở trong xe thủ một mình, chờ đội ngũ nhiều người gia nhập hơn, đến lúc đó hắn liền để Bùi Niệm ở cạnh mình, một tấc cũng không rời.

Người Triệu gia đều học qua võ, ngay cả Phương Thiến cũng học một ít thuật phòng thân. Mỗi người Triệu gia đều học võ từ nhỏ, bọn họ có quá nhiều kẻ thù, vì an toàn mà suy nghĩ, cần thiết phải có năng lực tự bảo vệ mình.

Nhìn mọi người vừa ra tay liền nhanh chóng giải quyết xong tang thi, Bùi niệm không khỏi có chút hâm mộ. Bất quá làm cậu càng ngạc nhiên hơn chính là Phương Thiến thoạt nhìn cực kỳ ôn nhu, thế nhưng ra tay gϊếŧ tang thi có thể dứt khoát như vậy.

Thấy bọn họ đều vào siêu thị, Bùi niệm chỉ có thể nhàm chán ngồi ở trong xe. Một lát sau, nhìn thấy phía trước có một con tang thi lắc lư đi về hướng này, Bùi Niệm đột nhiên nóng lòng muốn thử một chút.

Nhìn bên ngoài xe một vòng, thấy xung quang không có bóng người, Bùi Niệm trực tiếp vào trong không gian, tìm ống thép đi ra, bắt đầu chuẩn bị lần đầu tiên gϊếŧ tang thi của mình.

Trong vòng nửa tháng từ khi mạt thế bắt đầu, hành động của tang thi cực kỳ chậm chạp, hơn nữa Bùi Niệm thức tỉnh dị năng chữa khỏi, bởi vậy đối với tang thi cấp 0 cậu không sợ bị nhiễm bệnh độc.

Khi cách tang thi chỉ có nửa thước, Bùi Niệm giơ ống thép trong tay lên dùng sức đánh vào đầu tang thi.

Nghe phịch một tiếng, Bùi Niệm thầm nghĩ đã thành công. Nhưng khi ngẩng đầu lên, cậu phát hiện tuy rằng đánh trúng tang thi nhưng không phải phần đầu của nó. Nhìn tang thi vươn tay tới, Bùi Niệm nhanh chóng lùi về sau hai bước, chạy.

Một phát không thành, Bùi Niệm tiếp tục công kích, nhắm đầu tang thi đánh bảy tám cái. Cuối cùng tang thi cũng ngã xuống, phần đầu bị đánh nát không còn nhìn ra hình dáng.

Nhìn cái đầu nát tương của tang thi, Bùi niệm hơi có chút cảm giác thành tựu, đây là lần đầu tiên cả hai đời cậu gϊếŧ tang thi nha. Cho dù là lần đầu, cậu cũng không bị mất thứ này làm cho ghê tởm, thứ ghê tởm hơn đời trước cậu đã sớm thấy qua.

Không đợi Bùi Niệm cảm khoái xong, lại có ba con tang thi đi tới, Bùi Niệm đoán bọn chúng ngửi được mùi máu mà đến.

Hiện tại là ngày thứ hai của mạt thế, người tới thu thập vật tư không nhiều, trên cơ bản đều đang ở trong trạng thái hoảng sợ, chờ chính phủ giải quyết vấn nạn này.

Ba tang thi rất nhanh đi tới trước mặt Bùi Niệm, cậu đương nhiên không có khả năng một chọi ba, chỉ có thể đánh rồi chạy rồi lại đánh. Thật vất vả tiêu diệt ba con tang thi, Bùi Niệm cảm thấy mình đã đuối sức, đành phải trở lại xe nghỉ ngơi.

Cậu chưa từng được rèn luyện qua, gϊếŧ bốn tang thi một lúc, cánh tay muốn gãy rồi, cả người không còn sức lực gì hết.

Nhắm mắt nghỉ ngơi một chốc, vừa mở mắt ra đã thấy xung quanh xe bị mười mấy con tang thi bao vây. Bùi Niệm thầm cảm thấy may mắn vì hiện tại tang thi vẫn còn trì độn, khứu giác chưa có mạnh, cậu tránh ở trong xe sẽ không dễ dàng bị phát hiện.

Tang thi vây nhiều, Bùi Niệm liền không tính xuống xe, cậu tự biết thực lực chính mình, nếu như là ba bốn tang thi cậu còn có thể giải quyết, nhưng nhiều như này cậu chỉ đành bất lực. Cậu vẫn yêu cái mạng nhỏ của mình, không muốn vừa mới đầu mạt thế đã đi tìm chết.

Mang đội đi thu thập vật tư, Triệu Tử Hiên thật ra không có động thủ, nguyên nhân hắn lưu lại D thị vốn chính là để tăng năng lực của những người khác lên. Nếu hắn ra tay, những người kia làm sao có cơ hội rèn luyện.

Chỉ là khi ra khỏi siêu thị. nhìn thấy một đống tang thi vây quanh xe, Triệu Tử Hiên nhịn không được mà động thủ. Đem tang thi gϊếŧ sạch, thấy Bùi Niệm vẫn an toàn nằm trong xe ngủ, trái tim vừa mới bay lên của Triệu Tử Hiên mới được thả xuống. Quả nhiên hắn vẫn nên để cậu bên người hắn mới yên tâm được.

Thấy Bùi Niệm có thể thoải mái dễ chịu ngủ, Triệu Vũ Đồng trong lòng vô cùng khó chịu. Ngay cả nàng cùng Phương Thiến là hai nữ nhân đều đánh tang thi thu thập vật tư, người này đường đường là nam nhân lại ở trong xe ngủ.

Mở cửa xe, đang muốn ôm Bùi Niệm vào trong ngực thì cậu đã tỉnh lại.

"Mọi người trở lại rồi a, có thuận lợi không?!" Xoa xoa đôi mắt, ngồi dậy dịch người sang bên cạnh một chút, chừa chỗ cho Triệu Tử Hiên ngồi.

"Thuận lợi, không được dụi mắt."

Đều là tang thi cấp 0, vô cùng dễ giải quyết, hơn nữa Triệu Khoang thức tỉnh dị năng không gian, tuy hiện tại chỉ mới cấp 1 nhưng có thể thu không ít vật tư. Ít nhất đủ cho bọn họ ăn nửa tháng.

"Ân." Nhớ ra chính mình vừa nãy gϊếŧ tang thi, liền bỏ tay xuống.

"Tiểu Niệm, anh cảm thấy em cần giải thích cho anh một chuyện, bốn con tang thi bị đánh chết ngoài xe kia là như thế nào?!" Triệu Tử Hiên hơi không vui, hắn không hi vọng Bùi Niệm động thủ gϊếŧ tang thi.

"Em muốn thử chút thôi mà." Trên xe có nhiều người, Bùi Niệm không muốn nói nhiều, cậu định chờ khi chỉ có hai người họ sẽ thuyết phục Triệu Tử Hiên, để cậu có thể cùng anh gϊếŧ tang thi, thu thập vật tư.

"Đợi trở về xem anh xử em thế nào."

Ở phía sau yên lặng nhìn hai người trò chuyện, Phương Thiến cảm thấy chua xót. Ả thích Triệu Tử Hiên 6 năm, nhưng hắn vẫn luôn đối với ả vô cùng lạnh lùng, chưa từng đối xử ôn như với ả giống như với Bùi Niệm.

Tâm tình Phương Thiến buồn bực không thôi, Triệu Vũ Đồng yên lặng cầm tay ả, nàng tin tưởng một ngày nào đó Triệu Tử Hiên sẽ để ý Phương Thiến, cùng Phương Thiến ở bên nhau.

Trở về Triệu trạch, tất cả mọi người rất ăn ý về phòng tắm rửa. Bọn họ gϊếŧ tang thi nguyên buổi sáng, khó tránh được quần áo bị máu dính bẩn.

Tắm xong đi ra ngoài, liền bắt gặp ánh mắt của Triệu Tử Hiên, Bùi Niệm thầm kêu một tiếng toang rồi.

"Trước khi xuống xe anh đã bảo em như thế nào, hử?!" Đem người kéo vào trong ngực ôm, Triệu Tử Hiên bắt đầu hỏi tội.

"Tử Hiên, em cũng muốn gϊếŧ tang thi, cho dù chỉ một con cũng được, chứ không phải luôn đứng phía sau anh, được anh bảo vệ. Em muốn trưởng thành, cực kỳ không muốn trở thành kẻ vô dụng như kiếp trước." Cậu không phải nữ nhân, không muốn mãi ở trong l*иg giam được bảo vệ, cậu muốn dựa vào chính mình nỗ lực trưởng thành.

Kiếp trước cậu vẫn luôn được Triệu Tử Hiên che chở, ba năm mạt thế chưa từng gϊếŧ qua tang thi một lần. Năm đó ngay cả đứa nhỏ sáu tuổi cũng dựa vào sức lực của mình tự nuôi sống bản thân, còn cậu thì vẫn luôn được Triệu Tử Hiên nuôi.

"Thật không có biện pháp với em mà, bắt đầu từ ngày mai em theo anh cùng nhau đi gϊếŧ tang thi đi."

Bùi Niệm đã nói đến vậy rồi, Triệu Tử Hiên chỉ có thể thỏa hiệp, bảo bối nhà hắn muốn trưởng thành rồi, hắn có thể nói không với cậu sao. Chịu hay không chịu cũng phải chịu. Dù sao hắn ở bên cạnh trông chừng, những tang thi đó không có khả năng tổn thương đến cậu.

"Cảm ơn anh Tử Hiên, em sẽ cố gắng hết sức." Thấy Triệu Tử Hiên đồng ý, Bùi Niệm vô cùng vui vẻ.

Đời này hai người thay đổi rất nhiều, Triệu Tử Hiên tuy rằng vẫn bá đạo, nhưng lại để ý cảm nhận của cậu, có một số việc cậu cảm thấy không tốt, Triệu Tử Hiên liền thay đổi suy nghĩ ban đầu của mình.

"Anh chiều em rồi, vậy em cũng nên chiều lại anh." Nói xong, Triệu Tử Hiên liền xoay người đè cậu ở dưới thân.

Lúc bị đè, Bùi Niệm vẫn có chút mơ màng không rõ, Triệu Tử Hiên đồng ý cho cậu gϊếŧ tang thi thì có liên quan gì đến việc hắn muốn ăn cậu. Nhưng rất mau Bùi Niệm liền không có sức lực mà nghĩ vấn đề đó nữa.
« Chương TrướcChương Tiếp »