Chương 16: Nghi ngờ.

Nguyệt Dao cười ranh ma:

"Em ... cần ... anh, anh theo em đi chơi được chứ"

Vũ Mặc nghe cô nói xong, cả người đều đã đờ ra.

Bà nội của tôi ơi, em cần cái gì vậy chứ, tôi không phải đồ chơi đâu nhé.

Mặc dù trong lòng nghĩ vậy nhưng vẫn đáp ứng cô.

"Được rồi, vậy bây giờ em muốn làm gì?"

"Chúng ta ra ngoài mua đồ được chứ", Nguyệt Dao hai mắt lấp lánh hỏi.

Vũ Mặc đen mặt thở dài.

"Được rồi, chúng ta đi thôi"

Hai người cùng nhau tới một trung tâm thương mại dưới trướng quản lý của Lục Thế.

*****

Tại trung tâm thương mại quốc tế PG.

"Anh Vũ Mặc, chúng ta vào đây mua đồ nhé", Nguyệt Dao hớn hở nói.



"Được rồi, chúng ta cùng vào"

Hai người cùng nhau đi vào bên trong. Dọc đường đi có vô số ánh mắt dao găm hướng về phía của Vũ Mặc.

Vũ Mặc nhìn thấy ánh mắt của mấy gã đàn ông về phía mình, chỉ cảm ánh mắt thể đâm người thì bây giờ người anh đã thành cái tổ ong vò vẽ rồi.

"Nguyệt Dao em không thấy những ánh mắt dao găm này à, tất cả là tại em đó"

Nguyệt Dao cũng chẳng để ý chỉ thản nhiên đáp:

"Anh yên tâm, nếu chúng ta gặp nguy hiểm, em sẽ bảo vệ anh"

Vũ Mặc ngạc nhiên bởi câu trả lời của cô. Nhưng cũng không phản bác mà chỉ yên lặng.

Đi đến hàng quần áo nam, Vũ Mặc chỉ ngồi một chỗ đợi còn Nguyệt Dao thì vào chọn đồ, mấy gã đàn ông thấy cô gái xinh đẹp như Nguyệt Dao lại đi với một thằng ẻo lả, trong số đó có một gã đàn ông cao gầy tức giận mà chạy tới gây chuyện với Vũ Mặc.

Gã đàn ông cao gầy, gương mặt dữ tợn:"Thằng ẻo lả như mày mà cũng bày trò tán gái à"

Tên đàn em bên cạnh cũng không quên vỗ mông ngựa:

"Đúng vậy, đại ca nói đúng, thằng kia còn không mau cảm tạ đại ca không đánh"

Nguyệt Dao bên cạnh đang chọn đồ thấy động tĩnh bên đó cũng đi qua xem, thấy mấy gã đàn ông cùng chạy tới chỉ trích Vũ Mặc. Nguyệt Dao liền đi tới bên cạnh Vũ Mặc.



"Các ngươi sao dám chỉ trích người của ta, ta còn chưa cho phép đâu, gan các ngươi cũng không phải to bình thường", thân hình xinh đẹp, giọng nói ngọt ngào khiến ai nghe thấy cũng mềm nhũn cả lòng.

Gã đàn ông cao gầy nghe thấy cũng chỉ cười lớn.

Vũ Mặc thấy cô nói vậy lại tưởng rằng cô đang sợ, đang định giúp cô giải quyết thì thấy Nguyệt Dao đột nhiên nhấc cánh tay lên, trong chớp nhoáng gã đàn ông cao gầy đã bị Nguyệt Dao nhấc bổng lên như không khí, Nguyệt Dao cầm cổ gã bóp chặt đến nỗi gã không thở nổi.

Gã đàn ông cao gầy hoảng sợ, chỉ có thể ú ớ mấy câu: "Cầu ... ầu (cầu) ... in (xin) cô ... ô (cô) ... ha (tha) cho ... ôi (tôi)"

Đến khi gã ta chỉ còn một hơi thở thì Nguyệt Dao mới quăng gã đàn ông đó qua một bên.

Mọi người qua đường xem náo nhiệt đã sợ đến ngây người.

Nguyệt Dao cũng không thèm để ý chỉ ném một câu:

"Đây là hậu quả của việc đυ.ng tới người của ta", giọng nói vẫn ngọt ngào, đáng yêu như thế nhưng vào tai gã đàn ông cao gầy lại như âm thanh của diêm vương đòi mạng.

Chỉ có hắn mới biết được vừa rồi hắn đã suýt chết trên tay cô gái kia, chỉ cần chậm thêm 1 giây thôi nữa là hắn chắc chắn đã toi đời rồi.

Gã đàn ông nằm rạp dưới đất thở hổn hển.

Nguyệt Dao không thèm chớp mắt một cái, vẫn ung dung cầm đồ tới tính tiền, rồi kéo Vũ Mặc rời khỏi.

Vũ Mặc bị Nguyệt Dao kéo đi mới phản ứng lại được, hắn không ngờ được Nguyệt Dao nhìn vậy mà ra tay tàn nhẫn như vậy. Không giống một tiểu thư thiên kim nhà quyền quý có thể làm được.

☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️