"Dạ ca ca, ta không oán ngươi, là ta không thể bảo hộ tốt vật đính ước của chúng ta." Cố Tử Tình cúi đầu, vẻ mặt áy náy nói.
"Việc này không phải ngươi sai, có phải Cố Ninh từ giữa làm khó dễ không? Tử Tình, đem sự tình chân tướng nói cho ta nghe, ta nhất định sẽ bắt y trả giá vì những chuyện đã làm với ngươi." Con ngươi Dạ Lăng Vân trợn lên, thanh âm lạnh băng run người.
Nhưng khi Cố Tử Tình nghe được lời này, trong lòng lại nổi lên một mảnh chua xót.
"Dạ ca ca, ta có thể hỏi trước ngươi một câu?"
"Đương nhiên, Tử Tình ngươi nói."
"Dạ ca ca, đột nhiên tới tìm ta, chỉ là bởi vì cảm thấy được, tương tư khấu kia là vật của ta sao?"
Nói cách khác, ngươi quay đầu lại tới xem ta, gần là bởi vì ta là thiếu niên khi còn nhỏ? Năm đó ngươi đối xử với Cố Ninh tốt, đối với ta coi như không thấy, hiện tại lại đối tốt với ta, muốn trừng phạt hành động Cố Ninh, có phải là bởi vì......
Rõ ràng biết mình không nên quá hỏi quá nhiều, hiện tại hết thảy, y đã từng nằm mơ cũng không dám tưởng tượng. Nhưng Cố Tử Tình nhịn không được , càng được lòng càng tham.
"Đương nhiên không phải." Dạ Lăng Vân vội vàng mở miệng nói: "Tử Tình, mặc kệ tương tư khấu kia là thuộc về ai, ta cuối cùng đều sẽ lựa chọn ngươi, bởi vì ngươi, mới đáng giá với Dạ Lăng Vân ta, ta sẽ dùng hết cả đời bảo hộ ngươi, bởi vì người ta yêu chính là Cố Tử Tình."
Nghe được lời này, Cố Tử Tình cuối cùng vẫn là khó có thể kiềm chế liền chua xót nước mắt.
Mấy trăm năm, y cuối cùng cũng chờ tới rồi ngày người này nhìn y với một lòng say mê!
Tu vi phế đi, hai chân chặt đứt, hết thảy khổ sở, đều đáng giá!
"Đừng khóc, Tử Tình, ta về sau đều không muốn nhìn thấy ngươi khóc, cũng sẽ không làm ngươi khóc!" Dạ Lăng Vân dùng ngón tay cái nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Cố Tử Tình, trịnh trọng hứa hẹn.
"Ta không có khóc, ta chỉ là rất cao hứng, Dạ ca ca, ngươi bằng lòng nghe chuyện khi còn nhỏ của ta một chút sao?" Cố Tử Tình miễn cưỡng cười vui, ra vẻ kiên cường nói.
"Đương nhiên." Dạ Lăng Vân đau lòng xoa xoa đầu tóc đen của Cố Tử Tình, hồi phục nói: "Ta cũng rất muốn biết, Tử Tình trước kia trải qua chuyện gì, trước khi gả cho ta đã xảy ra gì, ta hết thảy đều muốn biết."
Hiện tại Dạ Lăng Vân, hận không thể nhìn thấy kí ức lúc trước của Cố Tử Tình, hắn muốn bắt những kẻ đã khi dễ, lăng nhục y, nhận lấy ngàn vạn lần dâng trả lại.
Được Dạ Lăng Vân cho phép, Cố Tử Tình đem thân thể rụt rụt vào trong l*иg ngực Dạ Lăng Vân, hai mắt dần dần hạ xuống, đem chuyện khi còn nhỏ đã trải qua từ từ kể lại.
"Ta tuy rằng trên danh nghĩa là con trưởng của Cố gia, nhưng từ khi sinh ra, luôn phải sinh hoạt ở trong thiên viện Cố gia, phụ thân mặc kệ chúng ta không hỏi, thân thể mẫu thân suy yếu, tu vi thấp, không thể làm việc nặng, mẹ con hai người chúng ta, không có linh thạch nhiều, sinh hoạt thập phần khó khăn."
"Khi còn nhỏ vì không hiểu chuyện, luôn hỏi mẫu thân, vì sao quan hệ với phụ thân như đi trên băng mỏng, mẫu thân cũng không nói lời nào, nhưng lại luôn rơi lệ, trong tay nắm một cái khăn tay thêu hình kỳ quái, khóc suốt một ngày, từ đó về sau, ta không còn hỏi việc phụ thân nữa."
"Nhưng năm bốn tuổi, ta cùng mẫu thân sinh hoạt càng ngày càng khổ sở, bởi vì phụ thân cưới vào cửa một người nữ nhân xinh đẹp, còn mang theo một hài tử ba tuổi rưỡi, tên là Cố Ninh, so với ta nhỏ hơn nửa tuổi mà thôi."
"Từ khi đó, mỗi tháng ta cùng mẫu thân vốn là được chút linh thạch nhưng giờ toàn bộ liền bị cắt xén hết, đệm chăn đưa tới đều là mỏng, quần áo cũng là cũ, vừa thấy biết là của người không mặc nữa, nhưng cũng may thân hình ta đơn bạc, mặc trên người, trừ bỏ khó coi một chút, chỉnh một chút cũng coi như là vừa người."
"Sinh hoạt mấy năm như vậy, mẫu thân ngã bệnh, lại không có tiền mời luyện đan sư luyện hai lò đan tốt, liền như vậy chuyển biến xấu, thân mình một ngày không bằng một ngày, nhưng cũng may trời thương, lúc ta sáu tuổi, ta đột nhiên phát hiện, ta cùng linh dược linh thực có cảm nhận thân mật, từ đó, ta giúp nương xử lý hoa cỏ kiếm lấy chút linh thạch vụn vặt, một bên vì mẫu thân khắp nơi xin thuốc, một bên trợ cấp gia dụng."
"Cuộc sống cũng như vậy trôi qua, thẳng đến năm mười một tuổi, gặp ngươi."