“‘Nước mắt nàng tiên cá’? Em cần nó để làm gì? Muốn tranh cử chức chủ nhân của Phương gia sao?” Chân mày Long Mặc Thâm khẽ nhíu lại.
“Không phải, chỉ là muốn đem tặng nó cho một người.” Cô cười một cái rồi đẩy anh ra, chạy mất dạng.
Nếu còn ở lại chắc không giấu được chuyện mình trọng sinh quá, chay trước vẫn hơn.
…
Năm ngày sau.
Trên du thuyền tổ chức hội đấu giá của Phương gia.
“Anh bắt đầu cảm thấy hối hận khi để em đi đến đây rồi.” Long Mặc Thâm làu bàu trong miệng.
“Hối hận cái gì chứ, anh nói ít đi được rồi.” Đường Ngữ Âm không thèm để ý anh nữa mà đảo mắt một vòng xem Long Thành Hiên đã đến chưa.
“Ha, quả nhiên là đã đến.”
“Ai đến? Em còn hẹn người khác sao?”
“Không có gì mình đi thôi.” Đường Ngữ Âm cười, kéo tay Long Mặc Thâm đi vào trong hội trường.
…
“Kia không phải là người nhà họ Long sao? Họ lại đi đến những buổi đấu giá như vậy à?”
“Nhìn cô gái bên cạnh xem, hình như là Long thiếu phu nhân nhỉ, quả nhiên xinh đẹp khác xa lời đồn.”
“Nhìn bọn họ tình cảm quá đi, trước kia còn có tin đồn họ sắp ly hôn cơ đấy, mà bây giờ xem ra không phải nhỉ.”
“Long thiếu phu nhân cũng đẹp quá rồi đi, mặc bộ váy đó mà vẫn đẹp như vậy, vậy thì chúng ta được tính là gì chứ.”
Đối với những lời bàn tán xung quanh, Đường Ngữ Âm không mảy may để ý, chỉ tập trung tìm kiếm Long Thành Hiên.
Bỗng nhiên từ đâu, Phương Kì chạy xộc đến trước mặt cô.
“Chị dâu, chị đến thật à?”
“Không lẽ đây là ảo ảnh?”
“Không, không phải, chỉ là hơi bất ngờ khi vả hai người cùng đến như vậy.” Phương Kì lúng túng gãi đầu.
“Đúng rồi…”
Mặc kệ Phương Kì đang thao thao bất tuyệt, ánh mắt Đường Ngữ Âm rơi vào nam nhân sau lưng Phương Kì.
Long Thành Hiên, cuối cùng cũng tìm được anh rồi.
Nhận ra ánh mắt của cô, Phương Kì tò mò hỏi.
“Chị dâu đang nhìn gì thế?”
“Không có gì, kế hoạch đấu giá hôm nay thế nào?” Đường Ngữ Âm thu hồi ánh mắt lại trở về dáng vẻ cũ.
“Vẫn như cũ, các vật phẩm bình thường đem ra đấu giá trước, còn hai vật áp trục sẽ để dành cho tối hôm nay.”
“Ồ…” Đường Ngữ Âm khẽ sờ cằm, dường như có chút suy nghĩ." Nói vậy là sẽ có một khoảng thời gian trống khi chuyển tới hai vật phẩm cuối cùng, đúng chứ?"
“Chính xác là hai tiếng.” Phương Kì gật đầu.
Hai tiếng… Thời gian này có hơi lệch so với kế hoạch ban đầu của cô. Nhưng như vậy thì đã sao chứ, hiện tại cô còn có ý tưởng mới hay hơn kế hoạch cũ gấp nhiều lần. Long Thành Hiên, cứ đợi đi, cuộc chiến của chúng ta mới chỉ bắt đầu mà thôi.
…
Trong hội đấu giá.
Long Mặc Thâm liếc mắt nhìn cô gái ngồi bên cạnh mình, trong lòng trầm ngâm suy nghĩ.
Vỗn nghĩ quan hệ của hai người đã được cải thiện, nhưng trên thực tế thì có vẻ là vẫn chưa. Luôn có cảm giác cô ấy đang giấu mình điều gì đó, nhưng lại không thể hỏi, cũng là không dám hỏi.
Ngữ Âm, anh cứ nghĩ là mình đã nắm chắc được em nhưng có về là khoảng cách vẫn quá xa với thì phải. Nhưng không sao… nếu không có cách nào giữ em lại, anh sẽ đem em nhốt vào l*иg, vĩnh viễn trở thành chú chim hoàng yến xinh đẹp nhất của anh. Vĩnh viễn không thể rời xa anh được nữa.
…
Sau ba tiếng đồng hồ thì phiên đấu giá đầu tiên cũng kết thúc. Mọi người sẽ được sắp xếp vào buồng riêng và sẽ nghỉ ngơi ở đó cho đến phiên đấu giá thứ hai.
Căn phòng của Đường Ngữ Âm nằm ở ngay trên trên phòng Long Thành Hiên, là một nơi lý tưởng để thực hiện kế hoạch của cô.
Long Thành Hiên, chúng ta bắt đầu thôi nhỉ?