Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh Chi Tướng Môn Độc Hậu

Chương 50: Phép khích tướng

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thẩm Diệu vẫn không nhúc nhích nhìn hắn.

Nàng cố ý nhắc nhở Tạ Cảnh Hành, đương nhiên bản thân cũng làm tốt lắm ,lại không nghĩ là hiện tại là tình cảnh này, Tạ Cảnh Hành giờ phút này chuẩn bị lên đài, trong lòng có chút dở khóc dở cười. Nhìn như là Tạ Cảnh Hành cố ý vì nàng giải vây, nhưng sự thật lại không phải là như thế.

Tạ Trường Võ cũng không đoán được Tạ Cảnh Hành lại đột nhiên xuất hiện. Hôm nay hắn vốn là muốn lấy lòng Thái gia, nếu Thẩm Diệu muốn đắc tội Thái gia, chỉ cần mình làm cho Thẩm Diệu xấu mặt, thay Thái gia giáo huấn Thẩm Diệu, Thái gia tự nhiên sẽ đối với mình có ấn tượng. Tuy rằng nhìn Thẩm Diệu bắn không tồi, nhưng nữ tử cùng nam tử khí lực khác nhau rất xa, huống hồ Thái Lâm thất bại, là vì hắn khinh địch.

Nhưng Tạ Trường Võ không phải là người khinh địch, nếu có thể, hắn thậm chí có thể động tay chân một chút ở trên trên đài, dù sao Thẩm Diệu không phải người thường xuyên tập võ, khẳng định là nhìn không ra.

Hắn tính toán tốt như vậy lại vạn vạn không ngờ tới huynh trưởng nửa đường lại đi ra.

Không chỉ có hai huynh đệ Tạ gia ngây người, mọi người dưới đài cũng kinh sợ. Nếu hôm nay Lâm An hầu ở đây, chỉ sợ cũng muốn đơ ra tại chỗ. Hàng năm kiểm tra, Tạ Cảnh Hành sẽ không tham gia, chẳng qua cũng như thế, mọi người chỉ nghe nói hắn văn võ đều không tồi, nhất là võ, mặc dù chưa thử qua, nhưng có thể nhìn qua vài lần tùy ý xuất chiêu của hắn , biểu hiện đều làm người ta nhìn với cặp mắt khác xưa. Nếu không vì quá nổi bật sẽ dẫn tới hoàng gia kiêng kị, với thanh danh của Tạ Cảnh Hành trên chiến trường, thậm chí không thua gì lão tướng.

Chẳng qua hắn không tham dự kiểm tra hàng năm, không phải vì sợ hoàng thất nghi kỵ thuần túy là bởi vì người này không câu nệ tiểu tiết, phảng phất trong tính cách hắn có vài phần phản nghịch, hoặc là cố ý cùng phụ thân hắn đối nghịch, tóm lại là không xem trọng biểu hiện trên đài kiểm tra. Bởi vì hắn không tham dự, mọi người chỉ phải đem ánh mắt hướng về hai thứ tử của Lâm An hầu phủ, Tạ Trường Võ cùng Tạ Trường Triều cũng là rất cố gắng, kiểm tra mỗi năm cũng có thể lấy vài cái hạng nhất .

Nhưng năm nay, tiểu Hầu gia Tạ gia bất cần đời cùng hai thứ huynh đệ nổi tiếng so sánh thử, đến cuối cùng ai sẽ thắng?

Tuy danh tiếng Tạ Cảnh Hành bên ngoài rất tốt, nhưng mọi người luôn có thói quen nhận việc trước mắt mình. Tạ Cảnh Hành ở trong thành Định kinh, chưa từng thể hiện tài hoa của chính mình. Nhóm Phụ nhân chỉ có thể nghe lão gia nhà mình nói vài câu vài lời biết thiếu niên này xuất tuyệt diễm, nhưng chỉ là tai nghe, chung quy là vẫn hoài nghi.

Đồng dạng thiếu niên, tuy hâm mộ Tạ Cảnh Hành có thể tự do tự tại không câu nệ , nhưng hâm mộ nhiều cũng có chút ghen tị. Nay thấy trước mắt có lẽ có thể làm giảm đi nhuệ khí của Tạ Cảnh Hành, quả thực là có chút cao hứng. Thêm nữa hai huynh đệ Tạ gia trong ngày thường cũng giao hảo với nhiều người, thiếu niên trong nhóm đều thiên về phía Tạ Trường Võ cùng Tạ Trường Triều.

Nhưng thật ra các thiếu nữ, sớm vì dáng vẻ tuấn tú của Tạ Cảnh Hành mà đỏ mặt, nhìn hắn khí độ bất phàm, cùng với loại ăn chơi trác táng ở thành Định kinh hoàn toàn không giống nhau. Anh tuấn uy vũ mang theo khí chất lạnh nhạt, nhưng lại cố tình cười cười mang theo tà mị, liền khiến sức quyến rũ của hắn tăng lên rất nhiều. Ngay lúc này, nữ hài tử đều một lòng một dạ xem trọng Tạ Cảnh Hành.

Thẩm Diệu trên đài nhìn thấy vẻ mặt của tất cả mọi người, có lẽ những người này đều cảm thấy, Tạ Cảnh Hành giờ phút này đi lên khiêu chiến hai vị đệ đệ của chính mình chỉ là xung động nhất thời khí huyết dâng trào, tính công tử nổi lên mà thôi. Bất quá...... Thẩm Diệu mỉm cười, Tạ Cảnh Hành không phải người dễ đối phó, hắn nếu đã lên đài kiểm tra, hai đệ đệ của hắn muốn an toàn trở ra là không có khả năng . Tạ Cảnh Hành cùng của nàng khác nhau ở chỗ, nàng tuy ở mặt ngoài làm việc có chút điên cuồng, nhưng vẫn có chừng mục, biết toan tính, mới có thể đạt tới mục đích của chính mình.

Nhưng Tạ Cảnh Hành, có lẽ là ỷ vào phía sau có Lâm An hầu phủ, thật ra lại không hề sợ hãi.

Nhưng phía sau hắn, chỉ có một Lâm An hầu phủ sao?

Trong lúc nàng đang suy nghĩ, Tạ Trường Võ dưới đài lên tiếng nói:“Đại ca, này...... Chỉ sợ không tốt.”

“Có cái gì không tốt?” Tạ Cảnh Hành nhìn thoáng qua Thẩm Diệu, vừa liếc nhìn Tạ Trường Võ, bỗng nhiên nở nụ cười, hắn nói:“ ngươi là nghĩ , Thẩm Diệu so với bản hầu có tính khiêu chiến hơn sao?”

“Phì” một tiếng, đầy tớ đều nở nụ cười.

Tạ Cảnh Hành tiếp tục đánh giá Thẩm Diệu:“Không nội lực, không võ công, ngươi lại chọn nàng khiêu chiến bắn tên, ngươi cũng là người tập võ, chọn nữ tử tay trói gà không chặt để tỷ thí, người làm ca ca như ta đúng là không thể hiểu nổi.” Hắn bỗng nhiên cong môi cười, thanh âm trầm thấp rất có từ tính:“Nhưng mà tiểu nha đầu dáng vẻ không tệ, ngươi nếu như chọn nàng vì dung mạo, lại danh xứng với thực.”

Lần này, khóe miệng nhóm thiếu niên nhếch cả lên, có người thậm chí đối với Thẩm Diệu ném tới ánh mắt ái muội. Đúng vậy, bây giờ Thẩm Diệu cởi xuống hình tượng vụng về, cả người ngũ quan như sáng hẳn lên, nàng vốn dáng vẻ sinh ra cũng không tồi, bộ dáng ngây thơ đáng yêu, lại vô cùng trầm tĩnh, hai loại này đối lập làm cho người ta có chút không thể rời mắt. Chính là nàng từ trước tới nay hình tượng quá mức ngoan cố, trong lúc nhất thời làm cho người ta khó hiểu. Nhưng một câu của Tạ Cảnh Hành lại coi như chọc ra tầng giấy mỏng kia, nhóm thiếu niên không chút do dự có cái nhìn giống vậy, Thẩm Diệu quả thực là một tiểu mỹ nhân đặc biệt.

Nhóm nữ hài tử lại không cao hứng, lời này của Tạ Cảnh Hành, rõ ràng chính là khen dung mạo Thẩm Diệu thôi. Thẩm Nguyệt cùng Thẩm Thanh cùng lúc thay đổi sắc mặt, tuy rằng bây giờ tâm các nàng đều đặt trên người Phó Tu Nghi, nhưng trên đời nam nhân anh tuấn tuyệt mỹ, cũng không chỉ có một mình Phó Tu Nghi. Thiếu niên nhưTạ Cảnh Hành , ở thành Định kinh, thậm chí toàn bộ Minh Tề có thể coi là độc nhất vô nhị, thiếu niên đó lại khen một bao cỏ vụng về, làm cho Thẩm Nguyệt cùng Thẩm Thanh ghen tị không thôi.

Dịch Bội Lan nhíu nhíu mày, than thở nói:“Tạ tiểu hầu gia mù sao, làm sao có thể khen dáng vẻ Thẩm Diệu xinh đẹp.”

“Chắc là Thẩm Diệu dùng biện pháp gì mê hoặc.” Bạch Vy cắn môi gắt gao nhìn chằm chằm thiếu niên trên đài:“Thẩm Diệu thật sự là không biết xấu hổ, lúc trước một mực bám dính lấy Định vương, nay lại dây dưa Tạ tiểu hầu gia.”

Các nàng bàn tán như vậy Thẩm Diệu cũng không biết, nhưng cho dù biết, cũng cười cho qua. Bởi vì nàng biết, mục đích Tạ Cảnh Hành nói lời này, không phải là vì trêu chọc nàng, cũng không phải là vì nàng mà giải vây, mà là để buộc hai huynh đệ Tạ gia lên đài .

Bình tĩnh mà xem xét, hai huynh đệ tạ gia đương nhiên không muốn chống lại Tạ Cảnh Hành, thắng bại trước không nói, nhưng Tạ Đỉnh từ trước đến nay đều yêu thương con trai trưởng, con thứ cùng con trai trưởng khiêu chiến ở trên đài kiểm tra, Tạ Đỉnh sẽ nghĩ như thế nào, chắc chắn nghĩ là huynh đệ bất hòa. Mà Tạ Đỉnh trước nay bất công khẳng định sẽ đối hai huynh đệ bọn họ bất mãn.

Lúc này, Tạ Trường Võ cùng Tạ Trường Triều khẳng định sẽ tìm phương pháp từ chối, nhưng Tạ Cảnh Hành cũng là người thông minh, hắn cũng không ép, liền trực tiếp khích tướng.

Đúng vậy, Tạ Trường Võ không muốn khiêu chiến Tạ Cảnh Hành, lại muốn khiêu chiến Thẩm Diệu một thiếu nữ tay trói gà không chặt, thậtquá mức kỳ quái. Tâm tư hắn cứ như vậy biểu hiện rõ ràng ở trước mặt mọi người.

Vì để xua tan ý nghĩ trong đầu mọi người, vì chứng minh hắn không muốn đặt chủ ý lên Thái gia, Tạ Trường Võ đành phải lên đài, cùng Tạ Cảnh Hành tỷ thí một trận. Đây là hành động bất đắc dĩ, nhưng hắn không suy nghĩ nhiều như vậy, hắn muốn lợi dụng Thẩm Diệu để tính toán Thái gia cũng thất bại, cũng chính là thua.

Hắn kiên trì đứng dậy:“Nếu ca ca lên tiếng, tiểu đệ không thể không theo.”

Tạ Cảnh Hành làm sao sẽ cho hắn cơ hội thầm oán mình, trên chiến trường, hắn muuoons khiến ai thua cuộc, tuyệt đối sẽ không lưu tình.

“Một người không đủ,” Hắn nhíu mi:“Tam đệ, cùng lên đi.”
« Chương TrướcChương Tiếp »