Chương 18: Một ly trị táo bón, giá 10 triệu!

"Xong chuyện này... ngươi biết tay ta ah!" Điền Lâm ngồi trên bồn cầu, tức đến nghẹn họng ah!

Đậu móa, chỉ ăn một ly súp cua liền tiêu chảy đến dạng này, nếu mà ta tham ăn ăn nhiều một chút, có lẽ đã nghe âm thanh "nam mô a di đà phật" luôn rồi ah!

"Hệ thống ah, lúc nãy ngươi nói có một bình chữa thương siêu cấp đúng không?! Có thể trị tiêu chảy, táo bón giống ta hiện giờ hay không?!" Điền Lâm kỳ thật không muốn dùng đâu ah, cái bình này có khi ngươi bị chém đứt tay cũng có thể chữa lành nha, thế mà bây giờ, lại dùng làm thuốc chống táo bón...

"Có thể." Hệ thống hồi đáp.

"Vậy thì mau dùng đi!" Điền Lâm hét lớn, lão tử quả thật sắp không xong rồi ah!

"Đã sử dụng."

...

Ba phút sau.

Điền Lâm thở ra một hơi dài, cuối cùng cũng qua tai kiếp ah!

Nhanh nhanh hai chân đi giúp người ta chữa thương ah, cũng may ban nãy bình thuốc còn rất nhiều nên liền có thể trợ giúp nha.

Làm xong lần này, lão tử chắc chắn sẽ trở thành thần tượng toàn trường ah! Thần y bào chế siêu cấp đan dược ah!

Bất quá, mọi chuyện lại không như ý...

Điền Lâm co giò chạy ra ngoài, sau đó hô to nói: "Đây chính là Thánh Thủy Trị Bách Bệnh đây ah! Do một tay ta bào chế ah! Bảo đảm liền hết táo bón ah!"

Thanh âm của hắn rất lớn, vì vậy đều nghe rất rõ.

Tất cả đồng loạt nhìn về phía hắn, lộ ra thần sắc khó hiểu.

"Đừng nghe hắn ah, một tên thiểu năng như hắn đi bào chế thuốc, có khi chính là tiễn đi nhanh hơn ah." Một tên bụng mập ôm chặt cặp mông núc ních của mình, lên tiếng nói.

"Đúng ah, lấy cái sự thiểu năng của hắn, có khi chính là uống vào đi lên tây thiên cùng Đường Tăng ah."

Điền Lâm nghe vậy ở một bên nói tiếp một câu: "Đường Tăng thành phật, các ngươi đi theo Đường Tăng cũng có thể thành phật, không phải sẽ tốt sao?"

Hắn không nghĩ tới, câu này của hắn liền châm thêm ngòi nổ!

"Các ngươi thấy chưa ah?! Hắn chính là muốn chúng ta chết ah!"

"Đúng đúng đúng, hắn chính là có ý như vậy ah!"

Điền Lâm: "..."

Ta thật sự không có ý như vậy ah!

"Các ngươi đừng nghĩ hắn thiểu năng ah, hắn chính là một thiên tài đó ah, lần trước thi bóng rổ hắn đã áp đảo Cao Thái Hào, lần này đến môn Toán, hắn thế mà cũng có thể áp chế hoàn toàn Cao Thái Hào, ta dám khẳng định hắn chính là một đại thiên tài xưa nay hiếm gặp ah..." Một tên thanh niên cao gầy lên tiếng nói, lời này vừa nói ra, mọi người đều đồng loạt gật đầu nha, bọn ta công nhận!

Điền Lâm trong lòng chính là một trận ấm áp nha, sau bao nhiêu cố gắng, cũng có người công nhận lão tử là thiên tài ah!

Bất quá, câu sau hắn liền cảm thấy con tim bị thương tổn nặng rồi...

Tên thanh niên cao gầy kia nói tiếp: "Bởi vậy chắc chắn hắn âm mưu giả ngu để dụ chúng ta uống xong hết thuốc này, lập tức chết đi, còn hắn thì lấy cớ bị thiểu năng để trốn tội ah!"

Điền Lâm: "..."

Bị tổn thương 10000 điểm ah!

Lão tử hiền lành như vậy mà ah!

Điền Lâm lúc này chính là tức giận thật rồi ah! Cơn giận một phát xông thẳng lên đại não ah!

Hừ hừ, các ngươi nếu đã như vậy cũng đừng trách ta không khách khí!

Điền Lâm cầm Bình Chữa Thương Siêu Cấp rót ra một ly nhỏ, sau đó giơ ly nhỏ lên cao, nói: "Đây là cơ hội cuối cùng, ta chỉ cho miễn phí một lần, ai muốn liền lấy ah!"

"Đưa ta!" Lúc này, một tên học sinh lớp 12 mập mạp vội vàng bắt lấy, cuối cùng chính là ực ực nuốt vào.

"Trư ca! Ngươi sao dại dột như vậy ah?!" Tên thanh niên mập mạp cầm lấy cặp mông núc ních kia nói: "Ngươi uống vào lỡ có mệnh hệ gì, vậy anh em phải làm sao đây?!"

Tên mập gọi Trư ca tức giận nói: "Ta nếu đi thêm nữa chắc chắn sẽ trở thành bộ xương khô luôn a, cùng với ra đi hay không cũng không có quan hệ."

Lời này hắn vừa nói ra, mọi người trong chớp mắt đều cảm thấy thật đầy nghĩa khí.

Điền Lâm chớp chớp đôi mắt nhìn thân hình mập mạp của tên này, cho dù ngươi có đi 100 lần nữa cũng còn mập hơn bộ xương khô ah!

Hắn tiến lên vỗ vỗ vai Trư ca: "Ngươi đã uống thuốc của ta, khẳng định liền hết."

Trư ca nhìn ánh mắt của Điền Lâm, gật đầu nói: "Ta tin ngươi một lần!"

Sau đó bụng kêu rột một tiếng, hắn hai chân bốn cẳng định chạy vào WC, kết quả lại chỉ đi được vài bước liền đứng nguyên tại chỗ.

Tên mập ôm cặp mông kia thấy vậy, liền bấu chặt cặp mộng ngăn đàn con nhảy ra, vội chạy lại chỗ Trư ca, lên tiếng hét: "Ngươi đã làm gì Trư ca, lại biến anh ấy thành tượng đá rồi ah?!"

"Binh!"

Một cú vỗ đánh thẳng lên đầu tên mập ôm cặp mông kia, giận dữ nói: "Tượng đá cái đầu ngươi ah!"

Sau đó, Trư ca bước lên chỗ của Điền Lâm vỗ vai hắn: "Người anh em, thuốc tốt!"

"Cảm ơn." Điền Lâm cười híp mắt đáp.

"Trư ca, anh thiệt khỏi?" Tên mập ôm cặp mông chạy lại hỏi.

"Thiệt khỏi." Trư ca mãnh liệt gật đầu, sau đó nói: "Tiểu Hợi, ngươi anh em này đúng là có thuốc tốt nha!"

Trư ca lớn tiếng nói: "Thuốc của người anh em này là hàng thật thuốc tốt, đừng có xỉa móc cậu ấy nữa." Nói xong, Trư ca vỗ vỗ vai Điền Lâm, nói nhỏ: "Ta đã giúp ngươi tuyên truyền, nhớ cố gắng thật tốt." Sau đó liền bước đi.

"Được." Điền Lâm vui vẻ gật đầu.

Lấy danh khí của Trư ca trong trường này, hầu như ai cũng đều biết đến gã, dù là một tay học sinh côn đồ, nhưng lại cực kì uy tín, lời gã một khi đã nói ra, bảo đảm liền đúng.

Vì vậy, đám người rất nhanh liền bạo nộ.

"Cho ta, cho ta, cho ta a."

"Không, là cho ta, phải là của ta."

"Không, ta đến trước, là của ta."

"Xin ngươi cho ta ah, ta thành tâm cúng bái 18 đời tổ tông người ah."

"v.v...."

Điền Lâm: "..."

Cái tên cúng bái 18 đời tổ tông, ta không cho!

Điền Lâm nhìn tất cả, hắng giọng nói: "Do ban nãy làm việc tốt không ai thèm nhìn, bây giờ liền thu phí."

Hắn nói xong, thậm chí còn nhe răng cười một trận: "1 ly trị táo bón, giá 10 triệu, ai mua liền lên!"

Đám người đang bị tiêu chảy táo bón: "..."

Hệ thống: "Điểm số khϊếp sợ + 245 + bi bi... +349 +681 +..."