Chương 17: Truyền kỳ món súp cua

Buổi chiều, 5h đúng, tiếng trống trường bắt đầu vang lên, tan học.

Tất cả học sinh cả 3 khối ùa ra như ong vỡ tổ, nhao nhao đi về. Bất quá, lại có một lượng học sinh kha khá vẫn ở lại, chờ đợi một cuộc chiến đấu giữa thiên tài và... thiểu năng.

Cuộc chiến này sẽ được bắt đầu vào lúc 5h, ngay thời điểm tan trường, sân khấu đã được dựng rồi, trọng tài lẫn ban giám khảo cũng có mặt rồi, đến cả khán giả cũng có không ít luôn rồi, bây giờ... cũng chỉ chờ đợi hai thí sinh quan trọng của cuộc thi mà thôi.

Cao Thái Hào bên trong lớp, nhanh chóng soạn tập rồi lao nhanh ra ngoài, đi thẳng đến sân khấu. Ngay lúc tiếng trống tan trường vừa đánh, hắn đã không thấy Điền Lâm đâu rồi. Có lẽ tên này đã đến nơi rồi cũng nên.

Thế nhưng, khi hắn đến nơi lại không thấy Điền Lâm đâu cả, ngay cả cái bóng cũng không thấy đâu.

5 phút trôi qua...

10 phút trôi qua...

15 phút trôi qua...

Cái tên này cũng không chịu xuất hiện, lại thêm 10 phút trôi qua...

Cao Thái Hào đứng đến muốn rụng hai chân luôn rồi ah!

"Hừ... hừ... có lẽ cái tên này sợ thua nên không dám đến ah. Vậy có phải chăng... ta thắng?!" Cao Thái Hào đi lên chỗ cái micro lên tiếng nói.

"Ừm... theo quy định thì sau 30 phút thí sinh không xuất hiện thì cậu mới có thể thắng..." Trọng tài tiến lại nói: "Còn 5 phút nữa... có thể hay không chờ một chút nữa?"

"Được thôi." Cao Thái Hào nở nụ cười đắc ý nói: "Dù gì thì cuối cùng ta cũng thắng."

...

Trong lúc Cao Thái Hào trong lòng đang bùm bùm đánh trống ăn mừng thì tại WC Nam, một hàng 20 cái nhà vệ sinh bồn cầu đều chẹt cứng, thậm chí, bên ngoài còn xếp một hàng rắn dài...

"Hự... a... cố lên a..." Điền Lâm ngồi trong toilet, hai tay bấu chặt thành cầu, cố gắng mà nặn "đẻ".

"Bủm... bùm... bùm..."

Lại vài "đứa con" rơi xuống, bất quá, bên trong còn một đống đang nhao nhao muốn đi ra đây...

"Hệ thống, ngươi mau tìm xem có thuốc nào trị được không a??" Điền Lâm cố giục hệ thống, lão tử thật là sắp không xong rồi a...

"Điểm số của ký chủ hiện giờ chỉ còn 3.120 điểm, đủ mua một chai chữa táo bón cấp thấp giá 3.000 điểm, bất quá, chỉ có thể trị nửa tiếng..." Thanh âm hệ thống vang lên, Điền Lâm không suy nghĩ nhiều, lập tức liền mua một cái, "ực ực" mà nuốt.

Sau khi uống xong cái dung dịch đó, lập tức hàng chục "đứa con" đang muốn lao ra, lập tức im lặng không động đậy.

Điền Lâm hai chân bốn cẳng co giò chạy ra ngoài, bay một mạch tới sân khấu, thậm chí Lôi Thuấn còn triển khai tới cực hạn.

"Hừ hừ, lão tử sẽ éo thua ngươi nhé. Cao Thái Hào, ngươi chờ đó cho ta!" Điền Lâm vừa chạy vừa hừ lạnh nói, trong lòng thầm hận bà bán súp cua!

Nấu ăn ẩu tả a! Thế éo nào lại bỏ nhầm thuốc táo bón làm muối nêm ah! Thậm chí còn xài tận 5 bịch loại 1 lít...

Ăn xong muốn tẩu hỏa luôn ah!

...

Lúc này, bên ngoài.

Trọng tài nhìn nhìn đồng hồ, bắt đầu đếm ngược: "Thời gian còn lại 10 giây cuối cùng, 10... 9... 8... 7..."

Điền Lâm cắn chặt hàm răng, thậm chí ván lướt hỏa hệ cũng đã lấy ra luôn rồi.

Cao Thái Hào cười lạnh trong lòng, cũng hô đếm: 4...3...2..."

Bất quá, cái số 1 còn chưa kịp nói, đã bị cắt ngang.

"Ta có mặt!" Điền Lâm hô to lên, sau đó nhanh chóng nhảy lên đài.

"Ha ha, ngươi..." Cao Thái Hào cười ha hả tiến lên, đang định nói hết giờ rồi, ngươi thua rồi thì trọng tài lại tuyên bố: "Điền Lâm thành công đến trước thời hạn, được quyền thi đấu, trận tỉ thí bắt đầu!"

Cao Thái Hào: "..."

Con mẹ nó! Còn đúng 1 giây a! Thế ngươi bắt lão tử đứng đây đúng 29 phút 59 giây làm gì a?! Hóng mát sao?!

"Trận thi gồm 5 câu, 3 câu đầu 1 điểm, câu thứ 4 và thứ 5 hai điểm. Bắt đầu." Trọng tài hô to lên.

"Câu 1: Tính nhanh dãy số sau: 69 x 21: 42 - 15 x (5 +931) =?"

"Câu này dễ a." Điền Lâm lên tiếng, Cao Thái Hào cũng gật gật đầu tán thành, sau đó trong đầu hắn bắt đầu vờn quanh các con số...

"5 + 931 là 936, sau đó nhân cho 15 là..." Trong lúc Cao Thái Hào còn đang tính nhẩm, thì Điền Lâm đã hô to: "Kết quả là -14005.5"

Cao Thái Hào trong mắt hiện lên tia khinh thường, một tên thiểu năng như ngươi có thể tính nhanh hơn ta sao?

"Đúng rồi, câu 1, Điền Lâm thắng!" Trọng tài cũng đồng thời kinh ngạc hô to lên.

Cao Thái Hào: "..."

"Chúc mừng ký chủ nhận được +345 điểm số khϊếp sợ đến từ Cao Thái Hào." Trong đầu Điền Lâm, thanh âm hệ thống bỗng vang lên.

"Cao vậy sao?" Điền Lâm nhìn thông báo, cũng cảm thấy khϊếp sợ, tên này có khi nào sợ tới mức lạc hồn luôn rồi không ah?!

Đồng thời, toàn trường cũng cống hiến không ít điểm số khϊếp sợ, bất quá, lại không cao bằng tên Cao Thái Hào này.

"Chúc mừng ký chủ nhận được +94 điểm số khϊếp sợ đến từ Huỳnh Văn Thí."

"Chúc mừng ký chủ nhận được +57 điểm số khϊếp sợ đến từ Ngô Bảo Lý."

"Chúc mừng ký chủ nhận được +83 điểm số khϊếp sợ đến từ Hồ Bát Nháo."

"Chúc mừng ký chủ nhận được +105 điểm số khϊếp sợ đến từ Lý Kim Yến."

"Chúc mừng ký chủ nhận được +89 điểm số khϊếp sợ đến từ Trần Tuấn Anh."

"Chúc mừng..."

Điền Lâm nhìn bảng điểm, từ con số 102 nháy mắt liền tăng vọt lên tận 5.607!

Oa ha ha ha ha! Ca vô địch!

Điền Lâm nhìn vẻ mặt khϊếp sợ của Cao Thái Hào, nở nụ cười mỉa.

Ca đây có Tri Thức Vị Thần, sợ gì một thằng nhãi như ngươi ah!

...

Hai mươi phút sau...

Trận đấu kết thắng, Điền Lâm thắng toàn trận, còn mặt Cao Thái Hào trắng bệch như thấy ma, cơ hồ là muốn ngất đi tại chỗ.

"Chúc mừng ký chủ nhận được +999 điểm số khϊếp sợ đến từ Cao Thái Hào." Thanh âm hệ thống vang lên, khiến cho Điền Lâm nghe mà muốn rớt cả quai hàm.

Ngươi hiến nhiều như vậy còn hồn phách lưu lại không ah?!

Điền Lâm quay đầu lại nhìn, tên này quả nhiên mặt mày đã trắng bệch còn hơn cả Bạch Vô Thường rồi, xe cấp cứu còn đang khẩn trương đi đón hắn đây nè...

"Chúc mừng ký chủ lần đầu đạt điểm số khϊếp +999, hoàn thành nhiệm vụ ẩn, nhận được một gói quà siêu khủng, xin hỏi có mở hay không?"

Điền Lâm kinh ngạc nghe thông báo, sau đó trong bụng ầm vang đánh trống, liên tục gật đầu: "Mở!"

"Tên này... lại lên cơn rồi sao?" Mọi người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này, nhanh chóng liên tưởng hắn đến con gà trống đang mổ thóc.

"Chắc vui quá ah... lại điên rồi."

"Ai da da... tội nghiệp cho một thiên tài mới thoát khỏi kiếp thiểu năng ah... giờ lại bị điên rồi..."

"Cuộc đời ah... ông trời luôn công bằng mà..."

Mọi người thi nhau lắc đầu, cảm thán.

Điền Lâm nghe lời bàn tán xung quanh, cười gãi gãi đầu, sau đó ba chân bốn cẳng tìm một góc khuất để xem quà.

"Chúc mừng ký chủ nhận được +5 điểm nhan sắc."

"Chúc mừng ký chủ nhận được +1 điểm khả năng sεメ."

"Chúc mừng ký chủ nhận được một tấm thẻ nâng cấp hệ thống miễn phí."

"Chúc mừng ký chủ nhận được bình chữa thương siêu cấp."

"Chúc mừng ký chủ nhận được một viên nâng cấp hệ."

Sau khi thanh âm thông báo của hệ thống kết thúc, Điền Lâm cảm thấy trong lòng sung sướиɠ lên không ít ah!

Thẻ nâng cấp hệ thống miễn phí ah!

"Nhanh nhanh nâng cấp đi ah!" Điền Lâm kinh hỉ nói.

"Hệ thống đang nâng cấp... xin chờ trong giây lát... 10%... 53%... 74%... 89%... 99%... 100%. Nâng cấp thành công, hệ thống thành công nâng lên phiên bản 2.0, bắt đầu mở ra một số chức năng mới."

"Chức năng đổi chỉ số: có thể đổi 2 chỉ số của thuộc tính này, sang 1 chỉ số của thuộc tính kia. Ví dụ: Ký chủ có thể lấy +2 điểm khả năng sεメ thành +1 điểm nhan sắc."

"Chức năng đổi điểm: Ký chủ có thể đổi 1.000 đồng của Nam Việt sang 1 điểm của hệ thống."

"Chức năng luyện hóa: Ký chủ có thể đổi vật liệu tương ứng với hệ dị năng của ký chủ thành Dị Năng Khí để hấp thu. Ví dụ ký chủ lấy nước đi luyện hóa thì có thể đổi thành Dị Năng Khí hệ thủy để hấp thu cho hệ thủy, bất quá mỗi lần đổi thì cần có điểm số khϊếp sợ tương ứng."

"Ngươi ví dụ rõ hơn thử xem." Điền Lâm lên tiếng nói.

"Ví dụ Lôi hệ là hệ dị năng mạnh nhất nên cần tận 20.000 điểm khϊếp sợ cho 1 lần đổi, mỗi lần đổi cần ít nhất là 80kV."

Điền Lâm: "..."

Cái đó có thể gây chết ngươi a!

"Được rồi, được rồi, còn gì khác không?"

"Ngoài ra, thương thành còn nhập thêm một số vật phẩm mới, đồng thời mở ra bí cảnh thí luyện cho võ giả, mở ra thương thành dành riêng cho cổ võ."

Điền Lâm tay xoa xoa cằm, cảm thấy có lẽ mình cũng nên học thêm cổ võ.

Bất quá lúc này, bụng lại tiêu chảy...

Điền Lâm: "..."

ĐM bà bán súp cua ah!