Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 54: Hắc Ám Thánh Kinh

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bạch Khinh Tuyết cúp truyền tin, Thạch Phong cũng thở dài một hơi, may là không bị phát hiện.

Nếu để cho Bạch Khinh Tuyết biết hắn chính là người chế tạo Thủ Bị Chi Khải, phỏng chừng sẽ phát sinh chuyện rất đáng sợ, với lại hắn không nghi ngờ Bạch Khinh Tuyết sẽ dùng sức mạnh đoạt được.

Danh hiệu nữ thần Băng Tuyết cũng không phải là nói chơi, thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn của cô khiến vô số cao thủ líu lưỡi, bằng không cũng không trừng trị được nhiều cao thủ như vậy.

Có điều là từ trong miệng Bạch Khinh Tuyết, cho hắn biết một điều thú vị.

Đông đảo công hội thành Bạch Hà đã hết sức coi trọng Thủ Bị Chi Khải, chứng minh tiếng tăm Thủ Bị Chi Khải đã truyền ra, trình độ lửa nóng của Thủ Bị Chi Khải hiện tại sợ rằng đã đạt đến đỉnh cao nhất, nếu bán ra hàng loạt Thủ Bị Chi Khải kiếm lời đặc biệt nhiều, cơ hội tốt để tích lũy tư bản lớn, qua một đoạn thời gian nữa Thủ Bị Chi Khải cũng sẽ không đáng giá tiền như thế.

“Trước tiên xemnhiệm vụ cấp Sử Thi như thế nào, rồi trở về chế tạo Thủ Bị Chi Khải nữa đi.” Nhìn cơ hội kiếm nhiều tiền tới, Thạch Phong cũng muốn khẩn cấp chạy về chế tác Thủ Bị Chi Khải, bất quá nhiệm vụ cấp Sử Thi trước mắt quan trọng hơn, nếu như bỏ dở nửa chừng, tuyệt đối sẽ làm cho hắn hối hận suốt đời.

Thiên Huyễn Vạn Diệt có thể đạt được thành tựu truyền kỳ vậy, không khỏi có quan hệ với nhiệm vụ cấp Sử Thi này, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua thời cơ bày ra đây.

Theo đường nhỏ thẳng tuốt xóm nghèo, đi suốt hai mươi phút mới đến thư viện.

Dọc theo đường đi Thạch Phong phát hiện có một vị Thần Quan ở bên cạnh thực tốt, các NPC muốn đánh cướp thấy trang phục Charlene xong đều dồn dập né tránh, bằng không con đường này ít nhất phải đi hơn một giờ, liên tục cùng những con chuột sinh hoạt tại cống ngầm chiến đấu, hơn nữa coi như là đánh chết những NPC này cũng sẽ không có bất kỳ thu hoạch gì, thậm chí ngay cả kinh nghiệm cũng không có, nghèo đến nỗi không còn gì để nghèo hơn.

Thư viện trấn Hồng Diệp rất nghèo túng, chỉ là một quán nhỏ hai tầng, bốn phía hoàn toàn không có ai trông nom, khắp nơi đều rải rác lá rụng khô héo.

Đi vào bên trong thư viện, có thể thấy đầy nhà đều là bụi bặm, sách vở trên bàn gỗ sớm đã bị lớp bụi phủ kín, không giống vẻ đã từng có người ở chút nào, càng giống như là một tòa nhà ma.

“Thật ngại quá, quá lâu không ai tới, cho nên tôi cũng không có thu dọn qua, anh cứ ngồi đại đi.” Charlene mỉm cười, chỉ chỉ ghế dựa đầy bụi, hình như căn bản không có phát hiện đây là hành vi thất lễ cỡ nào.

“Thưa đại nhân Thần Quan tôn kính, tôi tới nơi này là bởi vì muốn đọc được một quyển nhật ký.” Thạch Phong nhìn trên ghế bụi bặm dày tới nửa ngón tay, khẽ nhíu mày, hắn cũng không muốn làm quần áo dơ, nói ngay vào điểm chính.

Charlene dường như căn bản không có nghe thấy câu Thạch Phong nói, tự mình tìm kiếm thứ gì đó ở trên giá sách.

Thạch Phong cũng không tiện mở miệng tiếp, hắn sớm tập mãi thành thói quen, NPC của Thần Vực đa dạng, nhất là nhân vật NPC quan trọng, hành động phong cách kỳ quặc xem như là chuyện nhỏ, còn có có rất nhiều NPC có tiếng lừa bịp, không có ít NPC khiến các đại công hội nhất lưu cũng phải chửi má nó.

Đợi chừng mười phút sau, Charlene mới từ trong đống kệ sách xuất hiện, trong tay cầm một quyển sách cũ nát thật dày.

“Tôi biết rõ vì sao anh sang đây, khi anh vừa đi vào khu ổ chuột, tôi liền có thể cảm nhận được luồng sức mạnh tà ác trên người anh.” Charlene nghiêm túc dị thường nói ra, đem cuốn sách cũ nát để lên bàn, nhất thời bụi bặm đầy trong phòng cuốn lên, “Đem đồ vật đưa tôi nhìn một cái đi.”

Thạch Phong hiển nhiên hiểu được, đây là quyển nhật ký kia gây ra, thế là lấy quyển nhật ký cổ xưa kia từ trong túi đeo lưng ra, cẩn thận đưa cho Charlene.

Charlene cũng không có vội vã nhận lấy, mà là đọc lên một đoạn thần ngữ, từng đạo thần văn màu vàng trong nháy mắt bọc lại quyển nhật ký này.

Ngay lúc Thạch Phong khó hiểu việc làm Charlene thì, quyển nhật ký kia lại biến hóa, trang bìa đen như mực đột nhiên toát ra một luồng khói đen, một khuôn mặt dữ tợn hiện ra, lộ vẻ cực kỳ thống khổ.

“Tà Ác Thối Tán! Thần Thánh Chi Thương!”

Charlene hét lớn một tiếng, ngón tay đẹp đẽ ở giữa không trung viết từng đạo thần văn, đồng thời ngâm xướng ra thần chú bậc ba, quanh quẩn vang vọng ở toàn bộ bên trong thư viện, toàn bộ vùng trời thư viện đều bị sáu đạo ánh sáng ma pháp trận màu vàng bao phủ, giữa ma pháp trận bay ra ba thanh giáo xét xử màu vàng, cắm vào trong nhật ký, xé rách khuôn mặt dữ tợn tên kia.

“Ha ha ha, ta sẽ không dừng tay, chúng ta lại lần nữa gặp mặt rồi.” Khuôn mặt dữ tợn cất tiếng cười to, nói ra lời lạnh lẽo thấu xương, hai tròng mắt đỏ tươi gắt gao nhìn chằm chằm Thạch Phong bên cạnh, dường như những lời này tất cả đều là nói với Thạch Phong.

Chỉ chốc lát khói đen trong nhật ký tiêu tán, lúc này trên trán Charlene tràn đầy mồ hôi, sắc mặt cũng trắng xanh, lộ vẻ rất suy yếu.

Hệ thống: Bạn bị đại ác ma nguyền rủa tà ác, toàn bộ thuộc tính hạ xuống 50%, kinh nghiệm gϊếŧ quái thu được hạ thấp 95%.

Hệ thống: Bạn bị đại ác ma theo dõi, sau ba mươi ngày ảo ảnh ác ma sẽ ở tìm tới bạn, nếu như bạn bị đánh chết, thân thể của ngươi sẽ bị đại ác ma chiếm đoạt.

“Mẹ nó, có thể ác hơn nữa sao hả?” Thạch Phong thấy nhắc nhở này, cho dù hắn có biết kiềm chế nữa, cũng không chịu được mà mắng to.

Đại ác ma đổi thành chức nghiệp của nhân loại chính là chức nghiệp bậc bốn, cũng chính là cấp bậc Kiếm Đế, mặc dù là ảo ảnh, cũng phải để chức nghiệp bậc ba như Charlene đi đối phó, nhưng mà hắn bất quá là một người đứng xem mà thôi, đại ác ma này bất hoà với Charlene vậy mà chĩa mũi nhọn vào tiểu nhân vật như hắn.

Có nguyền rủa này tồn tại, hắn còn thăng level thế nào, chớ nói chi là thuộc tính giảm xuống 50%, làm cho thuộc tính của hắn trực tiếp trở thành người chơi bình thường, vượt cấp gϊếŧ quái cũng là một cái vấn đề, còn phải đối mặt ảo ảnh đại ác ma…

“Tiểu thư Charlene, cô không sao chứ?” Tuy là bị nguyền rủa, Thạch Phong vẫn phải nói mấy lời khách sáo.

Charlene khẽ lắc đầu một cái, cười nói: “Tôi không có việc gì, không nghĩ tới một người trẻ như anh vậy mà có thể lấy ra vật kinh khủng như vậy, tôi đều bị anh làm suy yếu không ít, bất quá phải giải quyết vấn đề bây giờ, nếu như anh giữ nó bên người nhiều thêm mấy ngày, chỉ sợ cũng sẽ bị đại ác ma quá bộ đến bên người, vĩnh viễn chịu khổ ở địa ngục.”

“Cám ơn tiểu thư Charlene, nếu không có cô, e rằng tôi đã chết.” Mặc dù lời nói của Charlene khiến Thạch Phong cảm giác có cái gì đó không đúng, bất quá hắn vẫn nói cảm ơn, may mắn mình tới đúng lúc, bằng không thật thì xong rồi, nhưng vấn đề của hắn bây giờ còn giống như không có giải quyết đi.

“Nói cám ơn thì không cần, quyển nhật ký này chẳng hề đơn giản, nó là một cái chìa khóa, phía trên ghi chép phương pháp mở cổng ma tháo bỏ nguyền rủa, việc anh phải làm là tìm đến cái cổng này, thông qua quyển nhật ký này tiến vào trong, đi tìm được Hắc Ám Thánh Kinh cất giữ bên trong đấy, chỉ cần anh thu hồi lại Hắc Ám Thánh Kinh giao cho tôi, tôi là có thể phá hủy nó, như thế thì ác ma không thể đến đây.” Charlene giải thích.

Hệ thống: Người chơi tiếp nhận nhiệm vụ cấp Sử Thi ‘Hắc Ám Giáng Lâm’, nội dung nhiệm vụ tìm được đồng thời phá hủy Hắc Ám Thánh Kinh, ngăn cản đại ác ma đến, khen thưởng không biết.

Tuy là Thạch Phong biết nhiệm vụ cấp Sử Thi này rất khó hoàn thành, thế nhưng cũng không cần thiết hãm hại người ta như thế đi, dù sao cũng nói cho một chút đi nơi nào tìm Hắc Ám Thánh Kinh chứ.

Đời trước Thiên Huyễn Vạn Diệt hoàn thành nhiệm vụ này là ở là ở đế quốc Hắc Long, chẳng lẽ hắn phải đi đến đế quốc Hắc Long mà làm?

Coi như đi đế quốc Hắc Long, giai đoạn hiện tại cánh cửa truyền tống cũng không mở ra, dù cho có chạy đến gãy chân, hắn cũng phải hao phí mấy tháng, mới có thể chạy đến vùng biên giới đế quốc Hắc Long.
« Chương TrướcChương Tiếp »