Chương 65

Theo bước chân thong dong của Mã tiểu thư, khi đến cổng tiểu khu, ta vẫy tay liền bắt được một chiếc taxi. Ta quay đầu nhìn Mã tiểu thư, lẽ nào trên mặt của nàng có viết hai chữ "Người giàu" sao?!

Ngồi lên xe taxi, ta vẫn còn lo lắng nhìn đồng hồ. Còn nửa tiếng nữa là đến giờ làm việc, cho dù bắt taxi cũng chưa chắc tới kịp. Ta nhớ trên đường đến công ty, vạn năm kẹt xe vào giờ cao điểm, vì vậy mỗi ngày ta phải ra ngoài thật sớm mới tới kịp.

"Bác tài, đừng đi đường phía trước, đi đường cao tốc rồi vòng qua ấy." Mã tiểu thư bình tĩnh nói.

Bác tài xế có chút khó xử quay đầu lại nói, "Đi đường cao tốc đúng là nhanh nhưng đường vòng sẽ dài lắm, đừng nói với tôi là đi đường vòng dài nha."

"Không sao, chúng tôi đang vội, cảm ơn ạ." Mã tiểu thư rõ ràng đang nói, tiền bạc không thành vấn đề.

"Được rồi~" Bác tài xế vui vẻ đi đoạn đường vòng dài, một cước đạp chân ga, xe liền rẽ vào cầu cạn vành đai thứ ba. Một đường này cơ bản đều không gặp phải kẹt xe, thậm chí còn chưa đến giờ làm đã tới công ty.

"Hai cô rốt cuộc cũng đến rồi." Tô tổng giám nhìn thấy chúng ta vào cửa liền từ trong phòng làm việc ra đón.

"Diệp Nhiễm làm sao cũng xin nghỉ vậy?" Mã tiểu thư thong thả đặt túi xách lên bàn làm việc. Ê, lãnh đạo đang nói chuyện với ngươi, ngươi có thể nhìn nàng được không.

"Không biết, một hai người tất cả đều chẳng đáng tin cậy. Marjorie, tôi đã gửi yêu cầu tân thiết kế đến email của cô, đêm nay trước khi tan sở liền đưa nó cho tôi, hai cô phải vất vả một chút rồi." Tô tổng giám vỗ vai Mã tiểu thư, sau đó trở về phòng làm việc của nàng.

Mặc dù trong lòng bất mãn nhưng ta lại không thể so đo với phụ nữ đang mang thai, loại sắp xếp khẩn cấp lâm thời này là điều chán ghét nhất, báo trước hai ngày có thể chết sao?!

Sau khi ngồi xuống, Mã tiểu thư mở máy tính ra rồi xoa xoa huyệt thái dương. Ta vội vàng đi lấy cốc nước ấm đưa cho nàng, "Nếu hôm nay khó chịu thì đừng làm, để tôi giúp chị cho."

Mã tiểu thư uống nước, hoài nghi nhìn ta, "Em á?"

"Này, đừng lúc nào cũng coi thường tôi nha~" Ta hỏi Mã tiểu thư về yêu cầu thiết kế, sau đó ngồi lại vị trí và tìm các thiết kế liên quan trên internet để tìm cảm hứng.

Bận việc suốt cho tới trưa, ta thậm chí không có thời gian để uống nước, còn ngồi đến đau cả eo, kết quả bên tai lại vang lên tiếng Mã tiểu thư đang ăn khoai tây chiên.

"Này, ồn quá nha." Khi ta quay đầu lại phàn nàn thì vô tình nhìn thấy Mã tiểu thư đang xem một bài dạy trên diễn đàn dành cho nữ nữ nào đó.

Nhìn thấy ta quay đầu lại, Mã tiểu thư không chút hoang mang mà điềm tĩnh đóng lại website, sau đó cầm khoai chiên đi tới, "Em thiết kế cái này sao? Một buổi sáng chỉ vẽ cái này?" Trong giọng nói tràn ngập sự không hài lòng.

Ta quay người muốn xem trong máy tính của nàng có mấy trang kì quái gì, "Chị vừa nãy đang xem cái gì đó?"

"Em thiết kế như vậy, bên kỹ thuật phải triển khai thế nào?" Mã tiểu thư rõ ràng đang chuyển chủ đề!

"Bên kỹ thuật có thể khai triển, mà chị đừng lái sang chuyện khác, vừa nãy chị không phải đang nhìn thứ hèn mọn gì đó chứ? Đừng tưởng rằng đóng nhanh thì tôi sẽ không thấy." Nàng chính là miệng cọp gan thỏ, cho dù xem những thứ kia cũng không thể thay đổi bản chất mềm yếu của nàng đâu.

"Mẫu thiết kế này miễn cưỡng xem như đạt tiêu chuẩn đi." Mã tiểu thư đứng bên cạnh ta, tựa lên người ta, một tay khoát lên vai ta, ngón tay không ngừng xoa má ta.

"Vậy mà miễn cưỡng?! Đệt, chị có ngon tự thiết kế đi." Ta nhìn xung quanh một chút, đã có đồng nghiệp đang nhìn sang. Ta vội vàng kéo tay nàng đặt xuống, nhỏ giọng nói, "Chú ý ảnh hưởng trong công ty một chút đi chứ."

Mã tiểu thư rũ xuống khóe miệng, cúi người, chống một tay lên bàn ta, nghiêng đầu nhìn ta. Ê, tóc của ngươi lọt vào cốc nước của ta rồi!

"Em sợ à?" Ngón tay của Mã tiểu thư vân vê vành tai ta qua lại, làm ta ngứa ngáy vô cùng.

"Tôi sợ cái gì, không phải sợ người khác khua môi múa mép nói xấu chị sao." Ta nhỏ giọng đáp.

"Dù sao cũng đã nói nhiều rồi, không ngại thêm nhiều chủ đề đâu, hơn nữa tôi thích ai thì liên quan cái rắm gì đến bọn họ!" Mã tiểu thư không điệu thấp mà nói.

Ta xưa nay đều đánh giá thấp Mã tiểu thư, nàng không những không biết điệu thấp mà còn cao điệu muốn thông báo cho tất cả mọi người về chuyện của chúng ta. À không, nói xong nàng còn hôn lên má ta một cái, sau đó xoay người trở về vị trí của nàng như không có chuyện gì xảy ra, "Làm nhanh lên đi, sắp tới giờ nghỉ trưa rồi."

Ta nâng gò má mà nàng đã hôn lên. Hôn ta trước mặt bao nhiêu đồng nghiệp, lá gan của Mã tiểu thư thực sự càng lúc càng lớn. Có đồng nghiệp rơi mất cằm liên tục nhìn chằm chằm vào ta, ta không thể làm gì khác hơn đành cười gượng với hắn rồi quay sang oán trách với người không tự giác kia, "Không phải mới vừa nói thiết kế của tôi rất nát sao, hơn nữa Tô tổng giám còn sốt ruột muốn có vào chiều nay, có thể hoàn thành không?"

"Tôi chẳng muốn làm, lấy cái này luôn đi, vã lại tôi xưa nay không tăng ca, như vậy sẽ quá ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống." Mã tiểu thư ăn ăn uống uống bắt đầu xem các chương trình giải trí. Đậu má, nàng nên xem trinh thám phá án hoặc là khai quật khảo cổ mới đúng!

"Đệt..." Nói trắng ra vẫn là ba chữ, không thiếu tiền!

"Nhưng mà, lỡ như... Tô tổng giám nói thiết kế của tôi không được thì sao?" Ta vẫn không đủ tự tin với thiết kế của ta, bởi vì có đối tượng tham khảo nghịch thiên đang tồn tại là Mã tiểu thư, cho nên mọi người đều biết thế nào là Alexander được không.

"Ai cảm thấy không được, vậy đến thiết kế một cái cho tôi xem." Này, bộ dáng khi đi làm của Mã tiểu thư ngươi đều là thế này sao? Sếp của ngươi biết ngươi diao như thế không!

Ta nhìn đồng hồ, sắp tới giờ nghỉ trưa rồi, thật sợ Mã tiểu thư ăn đồ vặt đã no, "Này, Mã cầu phân, chúng ta đi ăn cơm đi."

"Hả? Không phải đi ăn cứt sao?" Mã tiểu thư nhướng mày quay đầu lại hỏi ta.

"Phụt -- khụ khụ khụ..." Ta bị ngụm nước sặc vào khí quản, suýt chút nữa liền đăng xuất khỏi nhân gian, cùng nàng ngốc lâu nhất định sẽ giảm thọ, "Cáu bẩn... Khụ khụ khụ..."

"Ai bảo em lúc nào cũng nói tôi như vậy... Thật ngốc, uống nước cũng uống không xong." Mã tiểu thư tuy ngoài miệng phun độc dược nhưng vẫn rất tri kỷ giúp ta thuận khí.

Mặc dù ta rất muốn gọi tên nàng nhưng như vậy sẽ luôn có loại cảm giác lσạи ɭυâи, ta thực sự gọi không được...

Nắm tay Mã tiểu thư đi tới tiệm cà phê mà nàng thường đến, gọi hai suất ăn rồi an vị nơi gần cửa sổ. Khí trời bên ngoài có chút u ám, sợ là chẳng mấy chốc sẽ trời mưa.

"Này, sao chị không ngồi đối diện đi, dính sát vào tôi như thế không thấy nóng hả?" Ta phát hiện kể từ tối hôm qua, Mã tiểu thư trở nên cực kì dính người. Lẽ nào đây chính là kết quả của việc mở ra cánh cửa đến tân thế giới ư.

"Có máy điều hoà mà." Mã tiểu thư vừa nói vừa cọ cọ vào người ta.

"À, đúng rồi, hôm nay dì cả tới đây có thể sẽ sợ lạnh. Có cần đổi vị trí không? Hình như điều hòa ở đây mở hơi cao." Ta sờ tay Mã tiểu thư, cũng không lạnh như trong tưởng tượng mà là ấm áp như mọi khi.

"Không cần, ở đây ổn mà." Mã tiểu thư giữ ta lại.

"Còn khó chịu không?" Ta vẫn có chút lo lắng cho thân thể của Mã tiểu thư.

"Đỡ hơn nhiều rồi, tối nay đi xem phim đi." Không ngờ Mã tiểu thư còn có tâm tư này, ta cho rằng trong đầu của nàng trừ ăn ra thì chỉ có ăn thôi.

"Được, nghe nói gần đây có một bộ phim kinh dị đang chiếu." Nghĩ đến Mã tiểu thư nhìn thấy chuột chết đều có thể sợ hãi đến hoàn toàn biến sắc, vậy thời điểm xem phim kinh dị có thể cũng sợ hãi trốn vào trong ngực ta hay không, hahahaha.

Quả nhiên, vừa nghe đến phim kinh dị, biểu cảm trên mặt Mã tiểu thư có chút mất tự nhiên, "Em thích xem loại đó sao?"

"Đúng vậy, hấp dẫn lắm nha, đến xem với tôi đi~" Ta lắc lắc cánh tay Mã tiểu thư.

"Ừ. Được." Nàng nhanh chóng đồng ý, "Cơm đến rồi." Sự chú ý của nàng lập tức bị đồ ăn hấp dẫn, lại không nhìn ta nữa.

Clm, ta đã lưu lạc tới mức tranh giành người yêu với đồ ăn rồi, ít ra cũng phải khiến ta ghen với con người chứ má! Chẳng lẽ ta còn không ngon bằng đồ ăn sao, ơ, không đúng chỗ nào nha!

"Chị có biết tôi theo chị ăn nhiều như vậy đã tăng bao nhiêu cân không?!" Ta oán niệm chọt thức ăn trong chén.

Mã tiểu thư dừng miệng, quay đầu đánh giá ta từ trên xuống dưới, "Có mập đâu."

"Mập đây này, đều thành từng ngấn rồi!" Ta chỉ vào eo ta.

Mã tiểu thư tiếp tục đưa thức ăn vào trong miệng, sau đó ngậm dĩa ăn, lặng lẽ dùng hai tay bóp ngực ta một cái rồi cầm dĩa ăn tiếp tục bình tĩnh ăn cơm, "Có mập đâu, vẫn nhỏ như vậy mà."

Chủ quán! Ta có thể lật bàn không! Tất cả tổn thất đều để tên khốn kiếp cường hào này đến chịu đi!

"Chị không phải đang khoe khoang hai đại Mimi của chị sao! Dù sao mọc ngực bự cũng đều cho tôi bóp! Lại đây, để chúng nó tận dụng hết đi." Hai chúng ta ồn ào thành một đoàn, chủ quán tựa hồ rất suy sụp.

"Hoàng Khanh? Trùng hợp vậy?" Sau lưng truyền đến giọng nói của một nam nhân. Ta quay đầu nhìn lại, hoá ra là Hoàng Chí Quốc.

"Ặc... Thật trùng hợp... Anh tới đây chơi hả?" Ta thấy hắn mặc đồ thể thao, còn cầm một quả bóng rổ.

"Đúng vậy, đánh bóng xong kết quả không tìm được chỗ ăn cơm, tất cả đều chật ních. Vừa nãy đi ngang qua, nhìn thấy các cô từ bên ngoài nên liền đi vào." Hoàng Chí Quốc không khách khí với chúng ta chút nào mà ngồi ngay đối diện.

Sắc mặt ta tối sầm lại, đcm, ta nên xé toạc cái miệng quạ đen của ta ra, nhắc tới cái gì không tốt liền chắc chắn sẽ trở thành sự thật, "Làm sao chạy xa tới đây để chơi bóng thế? Hơn nữa hôm nay anh không phải đi làm sao?!"

"Hả? Sao cô biết tôi chạy rất xa tới đây để chơi bóng á. Nhưng mà sân bóng rổ bên này thật sự rất tốt, xưởng chúng tôi hôm nay đang bảo trì thiết bị nên mới được nghỉ. Mà... Mã tiểu thư phải không? Xem chiều cao của cô, lúc đi học có phải đã từng tham gia câu lạc bộ thể thao có đúng không? Khi nào có thời gian, chúng ta có thể chơi cùng nhau." Hoàng Chí Quốc hơi ngại ngùng nói với Mã tiểu thư.

Đệt, tiết tấu này không đúng nha, rõ ràng là đang lôi kéo làm quen! Mặc dù kiếp trước hắn là cha ruột của ta nên ta mới giữ thể diện cho hắn, nhưng ngang nhiên cua nữ nhân của ta như vậy, ta vẫn không thể nhịn được!

"Không, câu lạc bộ nhàm chán lắm." Mã tiểu thư ngoại trừ ăn với ngủ, thật khó tưởng tượng cuộc sống đại học của nàng sẽ như thế nào.

"A... Bóng rổ chơi rất vui mà, tập luyện nhiều có thể cao hơn một chút đấy. Hoàng Khanh, cuối tuần có muốn tới chơi không?" Hoàng Chí Quốc hơi đỏ mặt, lại chuyển chủ đề sang ta.

"Đậu, anh cũng thấy tôi lùn hả?! Bà đây lùn có lây sang các người, có chọc tới các người sao?!" Một khi liên quan đến chiều cao của ta cũng chính là chọc vào bạo điểm của ta.

"Không phải nói hai mươi ba vẫn có thể nhảy lên nhảy xuống ư..." Hoàng Chí Quốc nhỏ giọng nói.

"Còn mười tuần nữa tôi sẽ 24 tuổi, anh cảm thấy trong thời gian ngắn như vậy tôi có thể nhảy cao bằng tháp Tokyo này sao?!" Ta dùng ngón cái chỉ vào Mã tiểu thư.

"Hahaha, cô thật vui tính. Nói như vậy sinh nhật của cô là vào tháng 11 hả? Ngày nào của tháng 11 á?" Hoàng Chí Quốc vẫn hỏi.

"Ngày 11." Ta thực sự chẳng muốn nói nhiều với hắn.

"Ngày độc thân? Vậy cô có... bạn trai chưa?" Hoàng Chí Quốc có vẻ hơi lo lắng mà uống nước.

"Sinh vào ngày này tôi chắc chắn cả đời không có bạn trai!" Vì thế sẽ chỉ có bạn gái thôi!

"Làm sao có thể, cô nhất định là không gặp đúng người thôi..." Hoàng Chí Quốc uống nước, thỉnh thoảng giương mắt nhìn lại đây.

Ta chắn trước người Mã tiểu thư. Đcm, ngươi lại dám háo sắc* nhìn trộm nữ nhân của ta, thực sự là không muốn lăn lộn nữa sao?! Nhưng Mã tiểu thư lớn như vậy, ta thế nào cũng không chắn hết được nàng, đáng ghét!

*nguyên văn: sắc đảm bao thiên (胆包天) có nghĩa là vô cùng háo sắc.

Mất cảm giác thèm ăn luôn. Khi ta cúi đầu muốn ăn tiếp, phát hiện trứng rán trong suất ăn của ta đã biến mất, "Đuỵt moẹ, trứng của tôi đâu?!" Đậu má, ngay cả Mã tiểu thư cũng muốn hợp sức đến bắt nạt ta!

"Tỉnh lại đi, em vốn không có trứng, được chứ? Đừng ảo tưởng nữa. Nhanh chóng quay lại vẽ tiếp đi, Tô tổng giám đang cần gấp đấy." Mã tiểu thư kéo tay ta đứng dậy, cũng không quay đầu lại mà đi thẳng ra cổng, nói với người phục vụ rằng, "Người kia sẽ trả tiền cơm của chúng tôi."

______________________________________

Hoa Hoa có lời muốn nói: cảm ơn bạn fristiiii đã nhắc tui, đào nhiều hố quá nên quên mất bộ này luôn =))))))))))

Cũng cảm ơn bạn 00Yu_S200, bạn HuLm86, bạn tranyhuyhong đã bình luận vào chương trước, tui sẽ tiếp tục cố gắng!

Mỗi bình chọn, mỗi bình luận chính là nguồn động lực của tui!!!