Chương 92

Hạ Mạt yên lặng im lặng, cùng một tên độc miệng nói chuyện thực sự là mệt.

"Bỏ qua điểm này, hạn chế về thời gian dự thi cũng là một trong những nguyên nhân."

"Cậu nói là 2 giờ quá ngắn?"

"Đúng vậy! Mặc dù là cấp bậc như Diệp đại sư, nếu muốn làm ra cao cấp cơ giáp cũng cần phải mấy ngày, từ dự trữ tinh thần lực, chuẩn bị bộ kiện, đến hợp thành bộ kiện cuối cùng và chế tạo cơ giáp, từng khâu yêu cầu đều cực kỳ nghiêm khắc.

Theo tớ thấy, người trên trường đấu có thể làm ra cơ giáp cấp 3 đã là không tệ."

Nghe thấy Trương Lợi giới thiệu, Hạ Mạt không thể ức chế nuốt nước miếng một cái.

Ở phương diện chế tạo cơ giáp, cậu mới vừa mới nhập môn, cho tới bây giờ cậu mới chỉ biết làm hợp thành bộ kiện, cơ giáp hình người gì gì đó, căn bản không dám vọng tưởng.

Thế nhưng những học sinh năm thứ ba này đã bắt đầu chế tạo cơ giáp hình người! Nghĩ tới đây, ánh mắt của cậu nhìn về phía trường đấu càng ngày càng nóng bỏng, một ngày nào đó cậu cũng có thể chế tạo ra cơ giáp cao cấp!

"Hiện tại, cho mời các tuyển thủ năm ba của cuộc thi đấu chế tạo cơ giáp lên đài!"

Tiếng vỗ tay vang lên, tiếng chiêng trống chặt chẽ dày đặc! 30 học sinh năm ba bước ra khỏi chỗ ngồi, xếp thành một hàng vào bàn.

Cùng lúc đó, trên bàn vuông dài 100 mét xuất hiện 30 khung kim loại, bên trong khung đặt rất nhiều bộ kiện khác nhau của cơ giáp! Hạ Mạt không hề xa lạ với những khung này, lúc thi đấu cùng với nữ Beta, trong thi đấu tràng cũng dùng khung này, thế nhưng những hình vẽ phía ngoài này là có ý gì?

Bên trong một vòng tròn có sáu chuôi lợi kiếm? Ngay lúc cậu đang nghi ngờ, Trương Lợi nói: "Ôi! Quân bộ thật đúng là dốc hết vốn liếng rồi."

"Ah?" Hạ Mạt quay đầu.

Phía trước không ít bạn học nghe thấy lời này cũng đều quay đầu nhìn hắn! Trương Lợi nói: "Biết rõ ý của những kí hiệu này không?"

Hạ Mạt lắc đầu.

"Lợi kiếm trong vòng tròn biểu thị những thứ này đều là chuyên dụng của quân bộ! Số lượng của lợi kiếm biểu thị chất lượng của những thứ này.

Số lượng của lợi kiếm càng nhiều thì chất lượng của bộ kiện càng tốt, khả năng hợp thành cao cấp cơ giáp càng cao."

Hạ Mạt vẫn là lần đầu tiên nghe nói bên trong bộ kiện cũng có phân chia chất lượng, cậu nghĩ nghĩ, nói: "Thế nhưng khi tớ tranh tài với Beta nữ thì những bộ kiện kia hẳn là thông thường chứ? Nhưng tớ lại có thể hợp thành bộ kiện có đẳng cấp cao?"

Nghe thấy lời này các bạn học đều lệ rơi: Đậu xanh rau má đó là bởi vì ngài là tàn đại a! Ai dám so với ngài!

"Cho nên, nếu như cậu sử dụng những bộ kiện này thì đẳng cấp trung bình của những bộ phận đó sẽ cao lên."

Hôm nay Hạ Mạt xem như tăng kiến thức, cậu hai mắt sáng trưng nhìn chằm chằm những bộ kiện bên trong khung kim loại, bộ dáng thèm nhỏ dãi như đang nhìn thấy một đống lớn Lahu tệ!

Đợi người dự thi chọn xong vị trí cho mình, người chủ trì hắng giọng một cái: "Người xem chú ý! Bây giờ là 9:10, trận đấu.. chính thức.. bắt đầu!"

Vừa mới nói xong, thính phòng lại một lần nữa vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, tiếp theo các tuyển thủ trên trường thi nhanh chóng hoạt động! Hạ Mạt nhìn qua những tuyển thủ khác, rồi đem ánh mắt đặt lên người Trần Tuấn Vũ.

Có lẽ là bởi vì độ khó của trận đấu khá lớn, từ trước đến nay không đếm xỉa gì Trần Tuấn Vũ cũng thu hồi vô lại, thế nhưng hắn không nóng lòng giống như những tuyển thủ khác, mà là yên lặng đứng ở đằng sau khung kim loại.

Hạ Mạt thấy thế, không khỏi tối vỗ đùi, chậc! Loại thời khắc mấu chốt này làm sao có thể quên mang kính phân biệt tinh thần lực a?

Đúng lúc này, bên cạnh má đưa đến một bàn tay, cậu ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Randall đưa cậu hắn một cái kính phân biệt!

Ai da má ơi! Thật sự là lão công ah!

Hạ Mạt cảm động đến rơi nước mắt tiếp nhận, nhanh chóng đeo lên, rồi nói một câu "Cám ơn" với Randall! Ngay sau đó chuyên chú quan sát Trần Tuấn Vũ.

Cái gì gọi là không nhìn không biết xem liền giật mình? Đây là ví dụ sống sờ sờ! Trải qua hơn một tháng hướng dẫn của đại sư, cậu đã có thể thông qua xúc giác tinh thần để phán đoán trình độ của chế tạo sư!

Xuyên thấu qua mắt kính màu mực, cậu có thể trông thấy rõ ràng những sợi xúc giác tinh thần trắng tinh vây quanh Trần Tuấn Vũ, chúng như bạch xà linh hoạt không ngừng vũ động thân hình.

Trái lại những người dự thi khác, hoặc là xúc giác tinh thần toàn bộ triển khai, hoặc là bởi vì không thể hoàn toàn khống chế xúc giác tinh thần mà tâm hoảng ý loạn.

Đây là chênh lệch! Hạ Mạt thầm nói trong lòng.

Sau khi im lặng ban đầu, xúc giác tinh thần vây xung quanh Trần Tuấn Vũ bắt đầu có động tác, từ phần đầu tuôn ra vô số sợi tơ mỏng đâm vào khung kim loại!

Hạ Mạt có thể trông thấy các bộ kiện bên trong khung xảy ra biến hóa, từng cái bộ kiện giống như được rót vào sự sống, trên nền kim loại cứng rắn vậy mà phát ra bạch quanh, tia sáng kia cực kỳ yếu ớt, làm cho Hạ Mạt gần như nghĩ là mình nhìn lầm rồi!

Cậu mơ hồ biết rõ trong đó cũng không đơn giản! Chỉ là thực lực chưa đủ nên cũng không rõ đạo lý trong đó là gì! Thế nhưng trực giác nói cho cậu biết nó có mối quan hệ rất lớn đối với cấp bậc cơ giáp!

Bước thứ nhất giằng co ước chừng năm phút đồng hồ , đợi đến sau khi hắn thu hồi tinh thần xúc giác thì ánh sáng trắng bó quanh bộ kiện cũng biến mất.

Bước thứ hai bắt đầu ngay sau đó — trong mắt của những người không có kính phân biệt tinh thần lực thì vị quán quân lần trước của năm thứ hai này rốt cục có động tác rồi!

Hắn thò tay ra, lấy ra bộ kiện đầu tiên từ trong khung kim loại! Ngay sau đó là cái thứ hai, cái thứ ba... Hắn dùng các loại phương thức bất đồng để đặt các bộ kiện lên mặt đất, đợi đến khi rốt cục dùng hết các bộ kiện, camera từ phía trên quay được hình ảnh, hắn bày ra đúng là hình thức ban đầu của cơ giáp hình người!

Bên trong sân lập tức vang lên tiếng huyên náo! Hạ Mạt cơ giáp do các bộ kiện rời rạc hình thành, không khỏi tâm huyết bành trướng.

Chế tạo cơ giáp không chỉ đơn giản là dùng tinh thần lực kết hợp các bộ kiện lại với nhau, còn cần chế tạo sư tính toán, hiểu rõ cùng khống chế toàn bộ phương vị của cơ giáp sắp thành hình.

Nói cách khác, trước khi khởi công, trong đầu bọn họ phải có một hình vẽ phân giải của cơ giáp, chỉ có như vậy mưới có khả năng không bị luống cuống tay chân trước một đống linh kiện khác nhau!

Hạ Mạt cứ thế mà nuốt nước miếng một cái.

Người này, Trần Tuấn Vũ, phân biệt hơn vạn khối bộ kiện chỉ dùng năm phút đồng hồ!

Điều này nói rõ cái gì? Nói rõ hắn đúng là thiên tài đáng giá lung lạc!

Hạ Mạt chậm rãi nắm chặt nắm đấm, huyết dịch cả người đều bởi vì thực lực mà Trần Tuấn Vũ biểu hiện ra mà sôi trào!

Trần Tuấn Vũ đứng trước các bộ kiện đã được sắp xếp cẩn thận, lông mày có chút nhíu lại, giống như cũng không phải đặc biệt thỏa mãn với những bộ kiện này! Giương mắt nhìn xem màn hình lớn, thời gian của trận đấu cũng chỉ còn lại 1 giờ 50 phút nữa, cũng không biết làm lại có kịp hay không.

Hạ Mạt nhìn Trần Tuấn Vũ dùng hết xúc giác tin thần lực để hợp lại các bộ kiện theo một trình tự nhất định, xuyên qua kính phân biệt màu đen, cậu có thể thấy rõ ràng những bộ kiện được xúc giác tinh thần bao bọc kia lại phát ra ánh sáng nhạt.

Cậu đã hưng phấn đến nỗi không thể kiềm chế, người này, người này hắn nhất định phải cướp đến tay giúp Randall! Thời gian tranh tài trôi qua rất nhanh, trên đài thi đấu có vài người lục tục hoàn thành cơ giáp dự thi, những cơ giáp này đều được đưa vào bên trong máy kiểm tra trong suốt để kiểm tra độ hoàn thành và cấp bậc.

"Tuyển thủ số 3, độ hoàn thành cơ giáp: 100%, cấp bậc 2, tổng điểm 53 phân!"

"Tuyển thủ số 19, độ hoàn thành cơ giáp: 100%, cấp bậc 1, tổng điểm 51 phân!"

"Tuyển thủ số 30, độ hoàn thành cơ giáp 100%, cấp bậc 2, tổng điểm 53 phân!"

"..."

Sau một hồi 51 phân cùng 53 phân, rốt cục có cơ giáp cấp 3 được sinh ra.

"Tuyển thủ số 1, độ hoàn thành cơ giáp: 100%, cấp bậc 3, tổng điểm 60 phân!"

Hiện trường bỗng nhiên vang lên tiếng vỗ tay hoan hô nhiệt liệt, Hạ Mạt nhìn bộ cơ giáp được mọi người tôn sùng sẽ là quán quân của giải đấu ngày hôm nay, có phần không cho là đúng.

Ngay từ khi bắt đầu trận đấu, cậu đã chú ý đến tuyển thủ số 1, số 1 có khả năng điều khiển xúc giác cao hơn một đoạn với những tuyển thủ khác, nhưng ở trước mặt Trần Tuấn Vũ thì lại hoàn toàn không đủ nhìn.

Ánh mắt lại một lần nữa rơi vào chỗ Trần Tuấn Vũ, cơ giáp của hắn đã hoàn thành hơn phân nửa, trước mắt còn có đầu cùng ngực chưa hoàn toàn kết hợp.

Lance một tay cầm lấy kính phân biệt, một tay bốc bắp rang bên cạnh cho vào miệng, nói: "Số 8 kia cũng không tệ lắm."

Số 8? Không phải là Trần Tuấn Vũ sao?

Bóng đèn nhỏ trên đỉnh đầu Hạ Mạt lập tức đươc chiếu sáng, cậu quay đầu nhìn Lance, càng xem càng cảm thấy hai người này có khả năng ở chung với nhau! Thế nhưng không biết Trần Tuấn Vũ có thể chịu được tính cách ngu ngốc của tên kia không.

Mặc kệ nó!

Chỉ cần có thể đem tên gia hỏa phá sản này ném ra ngoài, khả năng cậu và Randall thuận lợi kết hôn sinh con liền thẳng tắp tăng vọt! Ha ha ha ha ha! Cậu thật sự là quá thông minh!

"Trận đấu đã đến những giây phút cuối cùng, không khí trong hiện trường càng ngày càng sôi động! Chúng ta hãy xem người có điểm số cao nhất cho đến bây giờ!

Ah! Vẫn là tuyển thủ số 1, tổng điểm 60 phân! Xem tình huống bây giờ, khả năng chiến thắng của tuyển thủ số 1 là vô cùng lớn!

Bây giờ chỉ còn 1 phút đồng hồ nữa là chấm dứt trận đấu! 1 phút đồng hồ!

Bên trong sân còn có 7 tuyển thủ vẫn chưa hoàn thành xong cơ giáp! A! Mà ngay cả lần quán quân của giải đấu lần trước Trần Tuấn Vũ cũng chưa hoàn thành xong!