Chương 76

Cung điện trang trí theo phong cách cổ xưa trang nhã. Dưới nền cẩm thạch có hoa văn kỳ lạ, từng chi tiết trên mái vòm hình tròn khắc hoa phật đều triển lộ ra văn hóa nội hàm cùng lịch sử của Lahu tinh cầu.

Thị nữ trong đại sảnh trông thấy hai người, bước nhẹ lên, cung kính nói: "Lance điện hạ mạnh khỏe."

Sau khi vấn an Lance, nàng chuyển nói với Hạ Mạt: "Khách nhân tôn kính, bệ hạ cùng đế hậu đang ở trong hoa viên bên trên tầng cao nhất chờ ngài."

Hạ Mạt vội hỏi: "Cám ơn."

Lance khoát khoát tay: "Bổn cung dẫn hắn đi lên."

"Vâng." Tỳ nữ lui về tại chỗ.

Lance dẫn cậu đi vào thang máy bên trái đại sảnh.

Hạ Mạt nhìn con số hiện ra trên màn hình, tim đập càng lúc càng nhanh, vừa nghĩ đến chuyện sắp nhìn thấy người nhà của Randall, cậu liền khẩn trương đến run rẩy!

"Đinh" một tiếng, cửa thang máy mở ra.

Lance dẫn đầu đi ra ngoài.

Hạ Mạt theo sát phía sau, tận lực nhìn không chớp mắt.

Tổng diện tích của tầng cao nhất ước chừng 200 m², mái vòm được lạp bằng thủy tinh công nghiệp có thể khép mở! Bốn phía tất cả đều là đủ loại thực vật sinh cơ dạt dào, chính giữa là một khối đất trống khoảng 50 m², trên đó bày một cái bàn ăn màu trắng ngà hình vuông.

Bọn họ đi theo một con đường đá rộng tầm 2m đi đến bàn ăn! Giờ phút này, xung quanh bàn ăn đã có ba người ngồi.

Trong đó hai vị ngồi ở chủ vị, tuổi chừng 40 tuổi! Người bên trái là một Alpha, có một mái tóc vàng óng giống như Randall, ngũ quan giống Randall đến mấy phần, vị bên phải là một Omega hiền lành thân thiện, mái tóc màu nâu, tướng mạo tương tự như Lance.

Randall ngồi ở dưới bên tay trái! Bên phải cùng phía dưới cùng bàn ăn có một chỗ trống, đó chính là vị trí của Lance và cậu.

Hạ Mạt lén lút nhìn nhìn Randall, vài ngày không thấy, nam nhân tựa hồ gầy đi không ít, hắn mặc một thân âu phục màu trắng viền vàng, đang cúi đầu uống nước.

Larry vừa nhìn thấy Lance cùng Hạ Mạt xuất hiện, liền nhẹ nhàng mà chọc chọc Lannado.

Lannado lập tức tinh thần phấn chấn, đứng dậy.

Ngay sau đó, Larry cũng đứng lên.

Randall theo sát Larry, sau khi hắn đứng lên cũng không có nhiệt tình mà nhìn Hạ Mạt như Lannado cùng Larry mà luôn luôn hạ mí mắt, tầm nhìn rơi vào cốc nước trước mặt

Hạ Mạt chú ý tới phản ứng lãnh đạm của hắn, trong nội tâm bỗng dưng có phần khó chịu.

Lance dẫn người đến bên cạnh bàn ăn, giới thiệu: "Vị này chính là Hạ Mạt mà nhi thần thường xuyên nhắc tới."

Lập tức lại giới thiệu với Hạ Mạt: "Vị này chính là phụ vương của bổn cung, vị này chính là phụ hậu."

Lannado cùng Larry cười gật đầu

Hạ Mạt vội vàng cúi đầu chín mươi độ: "Bệ hạ mạnh khỏe, đế hậu mạnh khỏe."

Lannado khoát khoát tay, nói: "Không cần khách khí như thế, hôm nay kêu cháu tới chỉ là ăn bữa cơm rau dưa, nâng cao sự hiểu biết của chúng ta… Mời ngồi."

Sau khi đợi Lannado, Larry ngồi xuống, Hạ Mạt mới chậm rãi ngồi xuống.

Bởi vì Lannado cùng Larry ở ngay phía trước nên cậu luôn bảo trì mỉm cười thích đáng, nhưng vấn đề liền ở chỗ dáng cười tiêu chuẩn như vậy thật sự rất miễn cưỡng, mặt đều muốn căng gân làm sao bây giờ?

Bồi bàn bắt đầu mang thức ăn lên.

Đồ ăn là cơm Tây, Hạ Mạt mặc dù không thường ăn cơm Tây nhưng mà lễ nghi cơ bản vẫn phải có, từ đầu tới đuôi trung quy trung củ, không làm cho Larry phát hiện vấn đề lớn gì.

Từ khi Hạ Mạt xuất hiện, đại bộ phận lực chú ý của Larry đều đặt ở trên người vị beta nam thấp bé này! Không thể không nói, Hạ Mạt vô cùng anh tuấn a, nhất là kiểu tóc ngắn lưu loát giỏi giang àm không mất đi sức sống kia, xem ra đặc biệt tinh thần.

Thế nhưng vấn đề là khi hắn đặt tên Beta nam tay chân lèo khèo này bên cạnh nhị bảo bối của mình đều cảm thấy vô cùng không tốt.

Đợi đến khi ăn no bụng năm phần, Larry bắt đầu hỏi.

"Hạ Mạt."

Hạ Mạt vội vàng để dao nĩa xuống, cung kính nói ra: "Mời ngài nói."

"Cháu cùng Lance quen biết như thế nào vậy?"

Trong lòng Hạ Mạt dâng lên nghi ngờ: Tại sao đế hậu lại hỏi con dâu cùng cậu em vợ nhận thức như thế nào? Chẳng lẽ đây là đi nhầm đường?

Cậu đè xuống nghi ngờ trong lòng, nhanh chóng chỉnh sửa xong mạch suy nghĩ, nói: "lần đầu tiên chúng cháu gặp mặt là ở trong buổi báo danh của tân sinh! Khi đó đội ngũ của Laurent dừng ở trên bãi đất trống trước cửa trường học, vừa vặn ngăn trở đội hộ vệ của hai vị điện hạ.

Vốn cháu còn lo lắng Lance điện hạ làm sao xuống được, lại không nghĩ rằng hắn dùng một cái dù màu đỏ nhảy xuống, lúc ấy làm kinh diễm bốn phía...

"Thật sao?" Lannado cởi mở cười to, quay đầu hỏi Lance: "Hình ảnh kinh điển như vậy tại sao lại không thấy chụp ?"

Lance gãi gãi đầu, trên khuôn mặt nho nhã có chút hồng, "Chuyện đột nhiên xảy ra, cho nên chuẩn bị không đầy đủ."

Larry nhìn thoáng qua Lannado, nói tiếp: "Lance thỉnh thoảng sẽ phát tiểu tính tình, bệ hạ, bổn cung còn có hoàng huynh của nó đã quen, không biết cháu..."

Nghe thấy lời này, Hạ Mạt càng cảm thấy cổ quái.

Thế nhưng nghĩ lại, có lẽ đế hậu lo lắng mình là chị dâu tương lai lại khi dễ cậu em chồng, cho mới đánh tính toán xem trước quan hệ giữa cậu và Lance như thế nào.

Tự cho là hiểu rõ ràng cong cong thẳng thẳng trong đó, Hạ Mạt đáp: "Lance điện hạ cá tính thẳng thắn, cùng cháu ở chung vô cùng hòa hợp."

Nói xong, cậu còn ôn nhu nhìn nhìn Lance.

Một động tác này bị Larry thu vào trong mắt, tay đặt ở trên đầu gối chậm rãi buộc chặt! Hắn trầm mặc một hồi, hỏi: "Nói như vậy! Cháu không thể không có y sao?"

"Không thể không có hắn" gì gì đó, làm cho một cái Omega nói ra cỡ nào thẹn thùng ah!

Hạ Mạt sắc mặt hồng hồng, ánh mắt liếc thoáng qua Randall ngồi ở phía trước, nghĩ đến săn sóc và ôn nhu của Randall, kiên định gật đầu, nói: "Vâng! Cháu không thể không có y."

Bàn tay để ở bên dưới của Larry nhanh chóng nắm thành một quả đấm, hắn trầm mặc nửa ngày, rồi nghiêng đầu nói khẽ với Lannado: "Mệt mỏi rồi."

Nhanh như vậy liền đánh ám hiệu? Lannado bận bịu nói với Hạ Mạt: "Cháu từ từ ăn."

Nói xong, nâng Larry dậy rời khỏi trước! Sau khi hai vị trưởng bối rời đi, trong nhà hàng hoa viên chỉ còn lại Randall, Lance cùng Hạ Mạt ba người.

Lance sớm liền ăn no rồi, nghĩ rằng không khí hiện tại cũng không tệ, lập tức kiếm cớ chuồn đi, trước khi đi còn ra hiệu cho Hạ Mạt, bảo cậu nắm chắc cơ hội.

Hạ Mạt nhẹ nhàng cười cười, thầm nghĩ "Bệ hạ, đế hậu cùng Lance thật đúng là khéo hiểu lòng người, vậy mà sáng tạo không gian cho cậu và Randall, xem ra bọn họ vẫn tương đối hài lòng về mình đúng không?

Trong hoa viên yên tĩnh đầy mùi hoa chỉ có Randall cùng Hạ Mạt.

Hạ Mạt vụиɠ ŧяộʍ nhìn Randall vài cái, cũng không biết có phải là ảo giác hay không, cậu phát hiện hôm nay Randall hình như lạnh lùng hơn thường ngày rất nhiều, chẳng lẽ là bởi vì chính mình mạo muội đến đây, làm cho hắn không vui?

Chắc có lẽ không đi! Việc gặp gia trưởng này nhất định là Randall nói trước, nếu không bệ hạ cùng đế hậu làm sao lại cố ý muốn thấy cậu?

Luẩn quẩn một lát, cậu nói: "Randall điện hạ?"

Randall cũng không ngẩng đầu lên, thanh âm trầm thấp, nói: "Làm sao vậy?"

"Tâm tình của ngài không tốt?"

"Không có."

Sau khi nói xong hai chữ đơn giản này, không khí trong nháy mắt trầm muộn.

Hạ Mạt nhạy cảm phát giác được thái độ của Randall đối với cậu đã xảy ra thay đổi! Nhưng cậu không rõ, rõ ràng lúc trước mối quan hệ giữa hai người đã chậm rãi tới gần, tại sao sau vài ngày lại về tới thời gian trước kia?

Chẳng lẽ tất cả ôn nhu lúc trước Randall biểu hiện ra chỉ là tự mình cho là đúng? Cậu chán nản,thất vọng buông thỏng đầu, hai tay thả trên bắp đùi, không tự chủ níu cùng một chỗ...

Lannado đỡ Larry về phòng.

Larry ngồi trên ghế dựa, một tay nâng trán, lo nghĩ nói: "Anh có nghe thấy không? Có nghe thấy không? Hạ Mạt cùng Lance không thể, như vậy sao được? Beta cùng Omega cùng một chỗ căn bản sẽ không hạnh phúc!"

"Em trước đừng nóng vội, đừng vội."

"Hai người bọn họ đều liếc mắt đưa tình rồi đó? Làm sao em có thể không nóng nảy?"

"Không phải anh cũng đang nghĩ biện pháp hay sao?"

Larry vỗ bàn một cái, nói: "Dù thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể để hai người bọn họ ở cùng một chỗ!"

"Được được được." Lannado bưng một chén trà hoa cúc hạ hỏa Larry, lấy lòng hỏi:

"Kế tiếp chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"

Larry uống một hớp trà nhỏ trên tay Lannado , nói ra: "Xem ra… Ta phải lén hẹn Hạ Mạt nói chuyện."

"Có thể thành sao?"

"Không thành công cũng thành nhân! Cũng không thể hủy hạnh phúc cả đời của nhị bảo bối!"

"Được, tất cả nghe theo em! Lúc nào hành động?"

"Trước hết để cho em suy nghĩ rõ ràng."