Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh Chi Lãng Tử Hồi Đầu

Chương 74: Đế hậu mời về

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lời nói bá khi này làm cho sắc mặt của phó hiệu trưởng đỏ như gan heo, hắn run lấy mồm mép, sau nửa ngày mới nói: "Nếu các vị điện hạ cố ý như thế thì điều duy nhất mà ta có thể nhượng bộ chính là để cho các vị cùng với Hạ Mạt đi y viện trường học kiểm tra.

Hạ Mạt dù sao cũng xảy ra chuyện ở trong trường học, chúng ta phải phụ trách đến cùng. Nếu như ở bên ngoài trường học gặp được tình huống khác thì chúng ta không chịu nổi trách nhiệm này."

"Tốt! Theo ý ông nói!"

Một đoàn người tiến về trước y viện trường học.

Viện trưởng sớm liền nhận được tin tức, bọn họ vừa mới đến trước của y viện thì đã có y tá đi đến đưa Hạ Mạt vào trong

Bác sĩ làm xong kiểm tra, cho ra phán cơ bản nhất trí với phán đoán của Lance, thế nhưng hắn nói ra: "Y phục trên người bệnh nhân đều bị mồ hôi làm ướt, đề nghị đổi quần áo sạch sẽ cho cậu ấy! Nếu như có thể thì lau sạch em lau người cho cậu ấy."

Lance nghe xong, lặng lẽ liếc Randall đứng ở bên cạnh một cái, lập tức khống chế không nổi yy.

Ta đi! Hạ Mạt đây là nhân họa đắc phúc sao?

Oa cắn cắn cắn!

Ta gần như đã có thể nghe thấy thanh âm nhảy nhót của hoàng điệt thông minh khả ái rồi!

Lance thu lại hình ảnh yy trong đầu, vội ho một tiếng, ngôn từ chính nghĩa nói với Randall: "Hoàng huynh, em thấy Hạ Mạt quả thực không thoải mái, anh mau đi giúp hắn đổi quần áo đi."

Randall cúi đầu theo dõi y.

Lance bị nhìn mà chột dạ, y chậm rãi dịch chuyển ánh mắt, ra vẻ thẹn thùng: "Em là Omega! Sao có thể tùy tiện nhìn trộm thân thể Beta nam?"

"Được rồi! Em mang nước ấm tới đây… Thuận tiện cho anh một bộ huấn luyện của em."

"Ài! Được rồi!" Lance hừng hực chạy ra ngoài, trông thấy phó hiệu trưởng cùng với hai vị huấn luyện viên bên ngoài thì lập tức xị mặt xuống, giễu cợt nói: "Ơ! Mấy vị còn không đi?"

Phó hiệu trưởng nghẹn lời! Sau một hồi lâu sắc mặt tái xanh mắng hai người khác: "Chúng ta đi!"

Ba người xám xịt rời đi.

Lance nhìn theo bóng lưng của ba người, thẳng đến khi bọn họ ngồi phi thuyền rời khỏi mới đột nhiên nhảy dựng tại chỗ, hưng phấn mà vọt vào phòng rửa mặt lấy nước ấm trở về.

Đem chậu nước đặt ở trên giá ba chân cạnh giường, lại lấy ra đồng phục cùng qυầи ɭóŧ từ trong nhân không gian đặt cạnh giường, sau đó cẩn thận từng tí quan sát Randall: "Hoàng huynh! Em ra ngoài nha?"

"Đi ra ngoài đi."

"Tốt tốt!" Lance tâm tình sung sướиɠ rời đi, thuận tiện tri kỷ giúp bọn họ khóa lại cửa! Ngay sau đó đứng chắn lối vào như thần giữ của, phòng ngừa bất luận kẻ nào đi vào quấy rầy bọn họ.

Randall quay đầu trông thấy cánh cửa đóng chặt, không tự chủ cười cười.

Lance từ nhỏ đã la hét muốn y tìm vợ, sinh một đống lớn Hoàng điệt.

Trước kia đối mặt với những Beta dán vào, bất luận tướng mạo giới tính, hết thảy đều uy bức lợi dụ thêm đe dọa đuổi đi! Hôm nay đến chỗ Hạ Mạt này thì lại cố tình sáng tạo cơ hội cho mình?

Chênh lệnh rõ ràng như vậy cho rằng y không nhìn ra? Randall bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu… xem ra buổi trưa hôm nay y đã biết được thân phận bí mật của Hạ Mạt

Hai tên tiểu quỷ này, vậy mà mưu đồ bí mật gạt y?!

Randall mím môi, nâng Hạ Mạt lên để cho cậu tựa vào ngực mình, rồi sau đó ôn nhu cởi bỏ cúc áo ngoài của cậu, cởϊ áσ khoác! Ngay sau đó cởi bỏ cúc áo sơ mi, rút ra cánh tay phải của cậu, cánh tay trái...

Trong đầu của hắn, thân thể xinh đẹp này tươi sáng rõ nét như thế! Tứ chi thon dài, da nhẵn nhụi, đường cong duyên dáng...

Hắn đã từng tỉ mỉ xem qua từng tấc làn da của Hạ Mạt, ở trong ký ức của hắn, từng bộ vị trên thân thể của Hạ Mạt đều được nhớ rõ ràng mạch —— duy chỉ có cánh tay trái thần bí.

Hắn nhớ rõ Hạ Mạt dùng da nhân tạo che mất bộ vị kia, cái bộ vị mà đối với Omega mà nói là cực kỳ tư mật, đối với Alpha mà nói lại chính là lực hấp dẫn trí mạng.

Lúc thay Hạ Mạt giảm bớt dược tính hắn không thấy được, hắn cho rằng lúc này đây cũng là như vậy.

Lại không nghĩ sau khi cởi ra áo, vậy mà lại trông thấy hình vẽ giọt nước tinh xảo mê người màu xanh nhạt kia!

Đầu óc trống rỗng, tim đập đột nhiên tăng lên! Tế bào toàn thân giống như đều sống lại trong giờ khắc này!

Randall nửa ôm Hạ Mạt vào trong ngực, con mắt nhìn chằm chằm bức đồ án kia không nhúc nhích được!

Hô hấp thay đổi dần dồn dập, l*иg ngực chấn động càng rõ ràng! Máu tựa hồ chia làm hai cỗ, một cỗ bay thẳng đại não, một cổ khác sôi trào mãnh liệt chạy về phía hạ thân.

Không đúng! Y hiện tại rất không thích hợp!

Randall bắt buộc chính mình buông ra Hạ Mạt, xông vào nhà vệ sinh, nhìn người hai mắt đỏ thẫm không thể khống chế du͙© vọиɠ trong gương kia, bỗng nhiên ảo não đập vỡ mặt kính!

Thân là người thừa kế vương vị, y từ nhỏ đã đã tiếp nhận các loại huấn luyện chống lại tin tức tố của Omega, lại không nghĩ rằng ở trước mặt Hạ Mạt, sự tự chủ mà y vẫn lấy làm tự hào lại không thể chịu nổi một kích! Thế cho nên kỳ sinh lý của y đến sớm hẳn một tuần lễ!

Y thống khổ nhắm hai mắt lại, định giữ cho thần trí của mình tỉnh táo, để tạm thời quên đi hình vẽ cực kỳ hấp dẫn kia!

Thế nhưng bất luận hắn làm như thế nào cũng không được!

Không được!

Không được!

Hắn căn bản là không có cách quên cái hình vẽ kia, thật giống như có người ở bên tai không ngừng nhắc tỉnh hắn, nhất định phải hôn môi nó, vuốt ve nó, cường thế chiếm hữu nó!

Hai tay hắn nắm lấy thành bồn rửa mặt, mu bàn tay nổi gân xanh!

Hắn có thể cảm giác được tin tức tố của Alpha trong cơ thể đang không ngừng khuếch trương! Hắn muốn mất lý trí rồi!

Hắn nhanh chóng lao ra gian phòng, Lance ở ngoài cửa kêu lên sợ hãi một cái!

"Đi ra? Nhanh như vậy liền làm xong?"

Y liên tiếp hỏi hai câu đều không lấy được trả lời, lúc này mới chú ý tới nét mặt của Randall vô cùng kỳ quái, như là đang liều mạng nhẫn nại cái gì.

Lance quan sát vài giây, bỗng nhiên trừng to mắt ngạc nhiên nói: "Hoàng huynh, anh tiến vào kỳ sinh lý rồi hả?"

Randall gật gật đầu, hắn cố sức nhìn Lance, tại sao hắn lại cảm giác được tên này tựa hồ rất vui vẻ?

"Nếu tiến vào kỳ sinh lý thì anh chạy ra làm gì? Oh, oh, Oh my god, anh phát hiện Hạ Mạt là một..."

"Lance!" Randall một ngụm đánh gãy lời của y.

Lance lúc này mới chú ý tới cuối hành lang có y tá nhìn về phía bên này, y lập tức im lặng, đẩy Randall vào trong phòng: "Nhanh đi về, Hạ Mạt không phải ở bên trong sao?"

"Càn quấy!" Randall hạ giọng: "Nơi này là bệnh viện!"

"Ờ! Em hiểu được!" Lance xông vào gian phòng, lấy chăn trùm lên Hạ Mạt rồi cố hết sức ôm ra, hai mắt sáng lấp lánh: "Vậy chúng ta về hoàng cung đi!"

Đối mặt với cậu em trai tích cực tác hợp huynh trưởng và Hạ Mạt như thế! Randall có loại cảm giác vô lực sâu sắc: "Anh phải lập tức trở về! Còn cậu ấy..."

Y do dự trong chốc lát, nói: "Em chiếu cố cậu ấy cho tốt."

"Cái gì?" Lance vội vàng đuổi theo mau, réo lên không ngừng: "Hoàng huynh không mang theo Hạ Mạt? Hạ Mạt không phải có thể giúp anh tiêu lửa sao? Hắn có thể vượt qua kỳ sinh lý cùng anh!"

"Lance!"

Lance lập tức im mồm, ủy khuất nhìn chằm chằm Randall.

Randall nắm chặt nắm đấm, một bên cực lực duy trì lý trí, một bên an ủi y: "Nghe hoàng huynh nói! Bây giờ còn chưa phải lúc."

"Vậy thì khi nào em mới có Hoàng điệt?"

Randall nhìn Hạ Mạt liếc, khàn giọng nói: "Ít nhất, phải đợi cậu ấy lớn lên."

"Lúc nào mới có thể cho là lớn lên?"

"Cao cấp... Cơ giáp chế tạo sư đi." Randall nói xong, vội vàng rời khỏi.

Lance cúi đầu nhìn Hạ Mạt bất tỉnh nhân sự trong ngực, quệt mồm lầm bầm: "Rõ ràng đều thích lẫn nhau, vì cái gì không thể tranh thủ thời gian chế tạo Hoàng điệt cho bổn cung? Chẳng lẽ trên thế giới này chỉ có bổn cung mới vội vã muốn bảo bảo như thế sao? Hoàng huynh chính là thằng ngu!"

Randall trở lại tư nhân phi thuyền, lập tức gọi cho Quốc vương hiện tại của Lahu tinh càu —— Lannado.

Đề nghị video rất nhanh được kết nối, Lannado ngồi trong thư phòng trang nhã, vẻ mặt tươi cười, "Làm sao vậy? Hoàng."

Randall thần sắc áp lực: "Kỳ sinh lý của nhi thần đến trước."

"Cái gì?" Nụ cười trên mặt thoáng cái mất hơn phân nửa: "Kỳ sinh lý của con không phải một tuần sau mới đến sao?"

"Nhi thần gặp một chút tình huống đặc biệt."

"Thuốc kí©h thí©ɧ Alpha? Không có liều ức chế sao?"

"Liều ức chế tạm thời không có sử dụng! Nguyên nhân cụ thể chờ trở về lại cùng ngài nói tỉ mỉ, nhưng có thể giúp nhi thần chuẩn bị phòng đấu võ sao?"

"Được! Con tranh thủ thời gian trở về."

Randall trở lại hoàng cung, vọt thẳng vào chủ điện.

Sớm đã biết được tin tức đế hậu Larry đã ở trong đại sảnh.

"Con trở lại rồi." Larry vừa nhìn thấy Randall, lập tức đi lên trước, trông thấy bộ dáng đầy mồ hôi của hắn thì đau lòng vô cùng, "Hôm nay đến cùng là chuyện gì xảy ra? Có phải Laurent..."

"Không phải." Randall bước đi về phía võ trường

"Không có sử dụng liều ức chế chứ? Vật kia đối với thân thể cũng không hay, sẽ giảm xuống tỉ lệ sinh dục, tử tự của hoàng thất vốn đã ít, nếu như con..."

"Nhi thần biết rõ." Nói xong, Randall liền đẩy ra cánh cửa kim loại trầm trọng, không thể chờ đợi được tiến vào sân đấu võ.

Larry muốn đi theo vào, hai tên binh sĩ đứng hai bên trái phải đã đưa tay ngăn lại, ngắn gọn hữu lực nói: "Đế hậu mời về."

Larry dừng bước lại, bồi hồi trước cửa ra vào trong chốc lát, cuối cùng vẻ mặt lo lắng mà đi vào phòng quan sát, giờ phút này Lannado đã ở bên trong.
« Chương TrướcChương Tiếp »