- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Trọng Sinh
- Trọng Sinh Chi Lãng Tử Hồi Đầu
- Chương 64: Thiên tài VS thiên tài 1
Trọng Sinh Chi Lãng Tử Hồi Đầu
Chương 64: Thiên tài VS thiên tài 1
Một phần bạn học vốn ủng hộ Hạ Mạt nghe thấy được, không khỏi châu đầu ghé tai nghị luận ầm ĩ.
"110 ngay cả một chút thưởng thức ấy cũng không biết?"
"Không thể nào."
"Cậu không chú ý tới vẻ mặt mờ mịt trên mặt hắn sao? Thảm rồi thảm rồi, tớ thế mà đặt vào hắn 200 khối Lahu tệ! Không phải là mất cả chì lẫn chài đấy chứ?"
"Xùy~~! Nghe cậu nói kìa? Cậu đã sợ hãi như thế thì mau quăng 200 vào bên của nữ Beta kia đi, như thế thì mặc kệ ai thua ai thắng cũng không ảnh hưởng đến cậu."
"Chuyện này... Ôi! 110 quá không đáng tin cậy, tớ vẫn là đến bên phía Beta nữ. . . đặt cược đi... , nếu không tiền sinh hoạt nửa năm nay liền ngâm nước mất!"
"Mau đi nhanh lên! Cỏ đầu tường (gió thổi chiều nào theo chiều nấy), nghiêng ngả..."
Sau khi có người đầu tiên thoát khỏi đội ngũ của Hạ Mạt đi về phía đội ngũ của Tử Húc, lại có mấy người lục tục thay đổi bên đặt cược, Tử Húc đắc ý nhìn về phía Hạ Mạt.
Hạ Mạt vẫn bất vi sở động như trước.
"Xét thấy ở đây có không ít tân sinh, tôi sẽ nhắc lại một số quy tắc." Triệu Dương hơi ngưng lại, nhìn về phía nhân viên công tác dưới đài: "Lão sư, phiền thầy lấy bộ kiện của máy bay giáp."
Hạ Mạt ngẩng đầu, nhìn kỹ trên đài.
Rất nhanh, hai người mặc trang phục nhân viên công tác bê hai khung kim loại lên trên đài, khung kim loại cao 1 mét, dài 5 mét, trong khung bày các loại bộ kiện chỉnh tề. Khung bị đặt ở giữa đài thi đấu, cách hai người 4 mét.
Bố trí xong, nhân viên công tác cùng đi xuống đài.
Triệu Dương đi đến trước một khung kim loại, tiện tay cầm lấy một cái bộ kiện, "Những thứ này đều là trụ cột để cấu thành cơ giáp, phi thuyền, chiến hạm. Quy định của cuộc tranh tài dành cho năm nhất chính là hợp thành bộ kiện, thời hạn 1 tiếng đồng hồ.
Điểm tích phân có hai cái.
Một là số lượng, tức là trình độ thuần thục khi điều khiển tinh thần lực của mọi người, mỗi hợp thành điểm đều được tính, hợp thành điểm càng nhiều, điểm lấy được càng nhiều. Hợp thành điểm là số lần các bộ phận dung hợp với nhau. Hai cái bộ kiện kết hợp với nhau, hợp thành điểm là 1, ba cái bộ kiện kết hợp với nhau, hợp thành điểm là 2.
Hai là chất lượng, tức là đánh giá đẳng cấp sau khi hoàn thành hợp thành bộ kiện, đánh giá chất lượng được chia làm cấp 1, cấp 2, cấp 3, cấp 4, cấp 5, cấp 6 cùng cấp S. Cấp một là 1 điểm, cấp hai là 3 điểm, cấp 3 là 6 điểm, tứ cấp là 10 điểm, cấp 5 là 15 điểm, cấp 6 là 21 điểm, cấp S là 50 điểm.
Vì cam đoan tính công bằng của trận đấu, điểm tích lũy chia làm hai cái bộ phận, một là tỉ số do người tính, một là tỉ số do máy tính tính. Hai phần tỉ số giống nhau thì tỉ số hữu hiệu, hai tỉ số khác nhau thì không có hiệu quả, cần phải tính lại một lần nữa."
Nói xong quy tắc tranh tài, Triệu Dương nhìn về phía Tử Húc cùng Hạ Mạt, "Tử Húc, Hạ Mạt, nghe hiểu quy tắc sao?"
Tử Húc trả lời lớn tiếng: "Vô cùng rõ ràng!"
Hạ Mạt trầm ngâm một lát, gật gật đầu: "Đại khái hiểu được."
"Nếu có chỗ không rõ thì có thể hỏi."
Hạ Mạt nghĩ nghĩ, lắc đầu, nói: "Thời gian sắp đến, nhanh bắt đầu đi."
Triệu Dương thấy thế, cũng không miễn cưỡng, ánh mắt rất nhanh dạo qua một vòng trong hội trường, bên của Hạ Mạt có 1000 người ủng hộ, bên của Tử Húc lại có hơn 3000 người ủng hộ.
Ha ha, ánh mắt của quần chúng là sáng như tuyết.
Triệu Dương cười khẽ trong lòng, lập tức cất cao giọng nói: "Bây giờ là 4:40, hai vị đấu thủ mời lên đài."
Vừa dứt lời, mấy ngàn người ủng hộ bên Tử Húc lập tức cao giọng hò hét! Ả hừng hực ý chí chiến đấu lên đài trong sự ủng hộ của mọi người, sau khi đứng lại, ả vung tay với khán giả trên khán đài, một bộ đã tính trước.
Trái lại bên của Hạ Mạt lại chỉ có mấy người hò hét cậu cố lên, thế đơn lực bạc vài đường thanh âm hoàn toàn bị nghiền ép trong tiếng hô hào chói tai.
Hạ Mạt chậm rãi lên đài, bàn tay co lại trong ống tay áo bắt đầu đổ mồ hôi.
Không phải không thừa nhận, cậu hiện tại vô cùng khẩn trương.
Giương mắt nhìn nhìn mấy đồng hộ quơ quơ tay kêu cậu cố lên. Cậu căn bản không hề có ấn tượng với những gương mặt này, thế nhưng cũng không thể cản trở được hảo cảm của cậu với những người này.
Ánh mắt dừng lại trên khán đài vài giây, bỗng nhiên, cậu nhìn thấy một người có mái tóc hoa râm dùng sách giáo khoa cố gắng vung vẩy, sức liều mạng không thua gì người trẻ tuổi
Người kia là..
Giáo sư lịch sử Ngải Uy?
Thầy ấy cũng tới?
Nhếch miệng lên thành một nụ cười nhẹ, cậu chậm rãi thu hồi ánh mắt, lại không nghĩ tới cửa vào phía nam của sân thi đấu xuất hiện bạo động, giương mắt nhìn lại, là tiểu đội chín người do Laurent dẫn đầu!
Nụ cười trên mặt cậu bị kiềm hãm.
Tử Húc đắc chí vừa lòng nhìn cậu một cái, giễu cợt nói: "Ha ha, không nghĩ tới Laurent đại nhân cũng tới, ai, tiểu đội của tôi coi như là đến đông đủ, cậu thì sao? A, tôi thiếu nữa quên mất, Randall điện hạ là ai? Người cao cao tại thượng cỡ nào a, làm sao lại có thể chạy tới vì chuyện nhỏ như thế này?"
Hạ Mạt mắt điếc tai ngơ với lời nói của ả, cậu chậm rãi nắm chặt nắm đấm, chậm rãi đi đi về phía một khung kim loại trong đó.
Ngay tại lúc cậu xoay người, cửa bắc hội trường liền phát ra tiếng kinh hô càng bùng nổ hơn lúc nãy, Hạ Mạt toàn thân chấn động, cả người đều kéo căng quá đỗi, cậu chậm rãi quay đầu, nhìn về phía cửa bắc, chỉ thấy tiểu đội lấy Randall dẫn đầu nhanh chóng đi vào, khí tràng chí cường đại làm cho tất cả mọi người chấn động!
Ha!
Ha ha!
Bàn tay đổ mồ hôi ròng ròng buông ra, Hạ Mạt nghiêng đầu, nhìn chằm chằm Tử Húc kinh hoàng không thôi, nụ cười trên mặt không ngừng mở rộng, "Thật xin lỗi, đội ngũ của tôi cũng tới rồi!"
Không khí hiện trường bởi vì hai thế lực lớn đến mà trở nên cao trào.
Randall dẫn đầu đoàn đội đi đến trước Hạ Mạt, ngồi xuống hàng ghế gần với đài thi đấu nhất.
Năm người ngồi xuống, những người ủng hộ Hạ Mạt dường như tìm được lực lượng, người vung quần áo gào thét ngày càng nhiều, đến cuối cùng hơn một ngàn người tất cả đều đứng lên hò hét trợ uy.
Hạ Mạt tham lam nhìn Randall vài giây, rồi sau đó kiềm chế thu hồi ánh mắt nóng bỏng, đi đến sau khung kim loại.
Triệu Dương dò xét qua lại giữa Laurent và Randall, bất kể là Randall hay là Laurent đều đem ánh mắt dừng ở trên người Hạ Mạt, trong lòng của hắn có phần khó chịu, trên mặt lại không chút nào biểu hiện ra ngoài.
"Các vị mời chú ý, trận đấu bắt đầu từ 4:45, thời gian thi đấu là một giờ, 5:45 chấm dứt." Nói xong, hắn giơ tay lên, nói: "Hiện tại tôi tuyên bố, trận khiêu chiến giữa Tử Húc và Hạ Mạt, chính thức bắt đầu!"
Vừa dứt lời, Tử Húc bắt đầu tiến vào trạng thái thi đấu, tinh thần lực kích phát, chỉ thấy mỗi tay ả cầm một khối bộ kiện, đưa hai khối đó đến gần nhau, sau đó chậm rãi tới gần, chỗ tiếp giáp lấy tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy diến hành dung hợp, cứng lại, cuối cùng hình thành một chỉnh thể chặt chẽ không thể tách rời, toàn bộ quá trình tốn không đến hai phút.
Người xem trên khán đài thông qua hình chiếu ba chiều nhìn thấy động tác như mây trôi nước chảy của ả, không khỏi cảm khái: "Không hổ là cơ giáp chế tạo sư cấp hai, tốc độ hợp thành thực sự kinh người!"
Tử Húc khıêυ khí©h nheo mắt nhìn Hạ Mạt, tùy ý để bộ phận vừa mới dung hợp xong vào trong máy kiểm tra.
Mấy giây sau, máy kiểm tra phát ra ánh sáng màu đỏ, tự động thông báo: "Hợp thành điểm: 1, đánh giá đẳng cấp chất lượng: cấp 3."
Nghe thấy kết quả này, mấy ngàn người xem lập tức bắt đầu khe khẽ bàn luận.
"Thật lợi hại! Vừa ra tay chính là bộ kiện cấp 3, cứ tính toán như thế cô ấy đã có 4 điểm, không biết bên 110 kia tình huống như thế nào."
"Tớ thấy 110 hình như không khẩn trương một chút nào cả, chỉ là không biết phản ứng của hắn là do chắc chắn hay là vì..."
"Suỵt! Nhỏ giọng dùm một chút, không nhìn thấy hai vị điện hạ ngồi ở đằng trước sao?"
"Thiếu chút nữa là quên rồi."
Lance nghe thấy người phía sau nghị luận, chỉ cảm thấy một cơn tức giận xông lên, hận không thể nhảy dựng lên xé nát miệng những người đó.
Thế nhưng vấn đề ở chỗ đến cùng Hạ Mạt có thể thắng hay không, chính y thực ra cũng không nắm chắc! Mặc dù y biết rõ thiên phú của Hạ Mạt nghịch thiên thế nhưng khuyết thiếu rèn luyện chính là một điểm yếu lớn, hôm nay lại cứng đối cứng với một cơ giáp chế tạo sư cấp hai, nghĩ như thế nào cũng thấy bất an.
Y ngẩng đầu nhìn Randall, thấy hắn ngồi yên tĩnh, xem bộ dáng có vẻ không lo lắng một chút nào; nhìn nhìn Trương Lợi, Trần Khiết cùng Vu Triết, cũng đều là một bộ đã tính trước, y không khỏi nhìn lại mình, là mình quá không có lòng tin với Hạ Mạt sao?
Trên khuôn mặt tinh xảo biến hóa thất thường, Randall nghiêng đầu, thâm tình lạnh nhạt nhìn y một cái nói: "Tỉnh táo."
Lance chu mỏ, đưa tay níu lại vạt áo Randall, nhỏ giọng hỏi: "Hoàng huynh, anh cảm thấy Hạ Mạt..."
"Cậu ấy sẽ thắng."
Ngắn ngủi 10 phút, Tử Húc đã hợp thành 3 bộ phận, trong đó hai cái cấp 3, một cái cấp 2, thành tích ưu tú như vậy làm cho người ở đây không khỏi sôi trào ——- nhất là những người đem toàn bộ gia sản của mình đặt lên trên người Tử Húc!
Nhìn nhìn lại Hạ Mạt bên này, cậu từ khi đứng lên đài vẫn luôn dùng tốc độ của người xem để xem Tử Húc biểu diễn, bởi vì trên mặt của cậu không có quá nhiều nét mặt, mọi người cũng không thể phỏng đoán ra cái gì, thế nhưng khuôn mặt không có một chút biểu cảm này lại làm cho người ủng hộ cậu không thể đè nén được!
Sau khi quan sát 10 phút, Hạ Mạt tin chắc mình đã nắm rõ toàn bộ quá trình của cuộc thi rồi.
Cậu chậm rãi nhắm mắt lại.
Những người ủng hộ thấy thế liền trở nên kích động! Còn kém không có kêu trời kêu đất!
Tử Húc trông thấy cậu nhắm mắt lại, không khỏi cười nhạo, người nọ là kẻ đần đúng không? Nhắm mắt lại còn có thể phân biệt được các bộ kiện? Hừ! Bổn tiểu thư sẽ chờ ngươi tự táng dương!
Triệu Dương đứng ở dưới đài cũng lắc đầu thở dài, năng lực thực chiến yếu tới mức này, thật sự là phí hoại tinh thần lực 110 của hắn. Thế nhưng như vậy cũng tốt, nếu không nếu như thật sự để cho hắn lớn lên, một học trưởng như hắn sẽ bị so xuống mất.
Tống Tu bám vào bên tai Laurent, nhẹ nói: "Đại nhân, Hạ Mạt này..."
Dáng cười của Laurent vẫn như đã được thiết lập sẵn: "Hãy chờ xem! Nếu như hắn quả thật có thể làm thấp được Tử Húc thì chúng ta phải có được hắn bằng bất cứ giá nào! Cho dù không thể thì một đối thủ cường đại như thế cũng phải sớm hủy diệt.
Đương nhiên, nếu như cậu ta thua, chỉ có thể nói rõ tinh thần lực 110 cũng không có lợi hại như vậy, có cũng được mà không có cũng không sao."
Tống Tu như đã hiểu ra: "Vẫn là ngài suy nghĩ chu đáo."
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Trọng Sinh
- Trọng Sinh Chi Lãng Tử Hồi Đầu
- Chương 64: Thiên tài VS thiên tài 1