Chương 58: Vu Triết

Laurent vùi đầu thấp hơn, gã lên tiếng giải thích, nói: "Lần này là ngoài ý muốn, trong tiểu đội của bọn họ có kỹ sư ion cao cấp Vu Triết! Vu Triết ba phen mấy bận giải mã mật mã gốc của rừng rậm mô phỏng, cho nên mới..."

"Là thằng con trai kia của Vu Dục?"

"Vâng."

"Vu Dục vốn là phái Thân Hoàng, con của hắn sẽ cùng Randall cùng một chỗ ta không thấy kỳ quái! Thế nhưng..." Nam nhân ngẩng đầu nhìn chằm chằm Laurent, ánh mắt lợi hại giống như muốn tạc một cái động trên người gã, "Nghe nói dưới tay Randall còn có một cơ giáp chế tạo sư thiên tài?"

"Vâng." Laurent thầm nghĩ quả nhiên nói đến Hạ Mạt rồi.

"Chuyện này là như thế nào?"

"Ngay từ đầu con đã điều tra qua Hạ Mạt nhưng mà trong báo cáo cũng không có biểu hiện tinh thần lực của cậu ta! Hơn nữa trong buổi gặp mặt tân sinh đầu tiên, cậu ta bởi vì đến muộn mà bị huấn luyện viên phạt chống đẩy, lại không nghĩ rằng thân là Beta hắn thậm chí ngay cả 1000 cái chống đẩy đều không làm được, cho nên con..."

"Cho nên con đương nhiên cho rằng cậu ta là một phế vật?"

"Con..."

"Hừ!" Nam nhân ném ra một xấp tư liệu, nói: "Tự mày xem kĩ lại đi, tư liệu của cậu ta rõ ràng bị người sửa chữa qua, hơn nữa người giúp cậu ta sửa chữa thông tin rất không đơn giản, nếu không tại sao chúng ta lại không tra ra được bất kỳ thông tin hữu dụng gì?"

Laurent vội vàng tiếp lấy tư liệu, cúi đầu rất nhanh lật xem, càng về sau sắc mặt càng trở nên khó coi.

"Mày cho rằng chỉ dựa vào một trung sĩ là có thể đả thông tầng tầng quan hệ, đưa một tên Beta nam bình thường vào Exxon sao? Ngây thơ! Thân phận của Hạ Mạt tuyệt đối không thể đơn giản như bề ngoài."

"Cha nói đúng lắm."

"Tiếp đó, tao hy vọng mày có thể lôi kéo hắn đến trận doanh của chúng ta."

"Con cũng hy vọng hắn có thể trở thành người của chúng ta. Thế nhưng nếu như thật sự không có biện pháp lôi kéo thì con nên làm cái gì bây giờ?"

Nam nhân ngẩng đầu, mắt lộ ra hung quang, "Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết."

"Con hiểu được."

"Đi đi, đừng để cho tao thất vọng nữa."

—— ——

Ngày kế tiếp, chủ nhật.

Hạ Mạt thức dậy rất sớm, ăn xong bữa sáng tình yêu mà Ngọc Chương đã chuẩn bị, đi vào tiệm tạp hóa giúp đỡ, lúc này mới 8:30 sáng, trước cửa có thể giăng lưới bắt chim.

Hạ Mạt nhiệt tình mười phần lau sạch sẽ những kệ hàng, sau đó ngồi trên ghế nhỏ, mở ra quang não tìm đọc tin tức.

Bắt đầu từ ngày đầu tiên của đợt huấn luyện tân sinh cậu và Randall đã bỏ thêm bạn tốt.

Thế nhưng ghi chép nói chuyện đến bây giờ vẫn còn trống rỗng.

"Ai..." Cứ tiếp tục như thế cũng không được, cậu phải nghĩ biện pháp quét độ tồn tại trước mặt Randall!

"Phụt..."

Hạ Mạt ngẩng đầu, đã nhìn thấy Ngọc Chương phía sau quầy thu ngân đang nhìn cậu cười, nói: "Papa làm sao vậy?"

"Không phải là đang nhìn trang web chính thức của Randall điện hạ đấy chứ?"

"Hì hì..." Hạ Mạt cười cười xấu hổ, nếu như để cho papa biết mình đang nhìn ghi chép trò chuyện trống không mà không phải trang web chính thức, nhất định sẽ bị cười trêu đi, cậu nhanh chóng tắt ghi chép đi, nói sang chuyện khác, nói: "Chiều hôm nay con phải trở về trường học."

"Uh! Vậy thì chúng ta phải ăn cơm sớm một chút."

Hạ Mạt tiện tay cầm túi đồ ăn vặt, thuần thục bóc ra, nói: "Papa! Chúng ta còn tiết kiệm bao nhiêu tiền?"

"Làm sao vậy?"

"Nghe nói không lâu nữa chế độ quản lý học sinh của trường học sẽ thay đổi, mỗi khi gặp thứ hai, thứ tư, thứ sáu học sinh đều có thể tự do xuất nhập cửa trường! Nghe nói là người ta muốn nâng cao kinh tế xung quanh trường học."

"Nghe Randall điện hạ nói?"

"Vâng." Thật ra căn bản cũng không có người nói cho cậu biết, những thứ này đều là căn cứ trí nhớ đời trước mà đoán ra, dù thế nào đi chăng nữa thì mua nhà ở xung quanh Exxon trong vòng ba năm rưỡi nữa sẽ tăng giá gấp bội, lúc này không mua chờ đến khi nào?

Ngọc Chương gật gật đầu, nói: "Nếu là Randall điện hạ nói vậy thì hơn phân nửa là sự thật! Lúc ấy quản gia cho con 50 vạn, hơn nữa chúng ta có 5 vạn, tổng cộng 55 vạn, mua mặt tiền cửa hiệu dùng đi 4 vạn, mua phòng ở dùng đi 7.15 vạn, hơn nữa lắp đặt thiết bị nhập hàng thành phẩm 1 vạn, còn thừa lại 42 .85 vạn."

"Nhiều như vậy ah." Trong đầu Hạ Mạt tính toán rất nhanh, "Papa, hôm nay chúng ta đến chỗ người bán nhà mua phòng ở đi! Có thể mua bao nhiêu mua bấy nhiêu!"

"Chuyện này... Trứng gà tất cả đều thả ở trong một cái giỏ, có thể quá mạo hiểm hay không?"

"Yên tâm! Chúng ta chính là thông qua Randall điện hạ lấy được tin tức! Rất đáng tin!"

"Cũng đúng, con bây giờ tốt xấu cũng được coi là bạn với Randall điện hạ, hắn sẽ không hại con."

"Đúng vậy, hơn nữa nhân phẩm của điện hạ rất cao, làm sao có thể tính toán chúng ta?"

Chủ đề dần dần lệch ra, từ mua phòng ở nói đến nhân phẩm của Randall điện hạ, lại nói đến nếu như có thể gả cho hắn hạnh phúc dường nào vân vân.... Ngay lúc Hạ Mạt hạnh phúc đến ngu người thì vị khách đầu tiên trong ngày hôm nay rốt cuộc tới cửa.

"Hoan nghênh quan lâm, xin hỏi ngài cần..."

Thấy rõ người tới, dáng cười của Hạ Mạt lập tức ngưng trệ, thanh âm cũng im bặt mà dừng, sau một lát, cậu nhạt nói: "Laurent, cậu tới làm cái gì? Mua vật dụng hàng ngày sao?"

Ngọc Chương nhìn theo tầm mắt của Hạ Mạt, chỉ thấy đứng ở của là một vị Beta nam vô cùng oai hùng phi phàm, người này có chút quen mắt, nhưng hắn nhất thời không nhớ nổi người này là ai.

Nhìn hắn ăn mặc đủ thể diện, giơ tay nhấc chân đều mang một cỗ quý khí ưu nhã, không giống đứa nhỏ nhà bình thường.

Thế nhưng, tướng mạo gì gì đó cũng không phải trọng điểm, trọng điểm ở chỗ người này làm sao sẽ đến tiệm tạp hóa? Bề ngoài quý khí xuất chúng nhìn thế nào cũng không hợp với một tiệm tạp hóa nhỏ bé ah?

Trên mặt Laurent mang nụ cười tiêu chuẩn, rảo bước vào trong tiệm, đôi giày da hàng hiệu giẫm lên nền đá rẻ tiền làm cho người ta có cảm giác không thích hợp.

Thế nhưng bản thân gã giống như cũng không để ý đến điểm này, gã lễ phép giơ ra tay phải với Ngọc Chương , nói: "Thúc thúc ngài khỏe chứ! Cháu là Laurent, bạn học của Hạ Mạt."

Qua lời giới thiệu của gã, Ngọc Chương lập tức nghĩ tới, vị này không phải là con trai độc nhất của nội các tổng lý sao? Được đánh giá là "Nam nhân ưu nhã nhất Lahu tinh cầu", ngay cả Randall điện hạ cũng phải ở bên dưới gã!

Người này cho hắn ấn tượng đầu tiên cũng không tệ lắm, cử chỉ ưu nhã, lời nói và việc làm có độ, nhưng tại sao nét mặt của Hạ Mạt lại kỳ quái? Giống như là, nhìn thấy con ruồi?

Theo lễ phép, hắn đè xuống nghi hoặc trong lòng, đứng dậy, hữu hảo cùng Laurent nắm tay, nói: "Xin chào! Chú là Ngọc Chương, papa của Mạt Mạt."

"Lúc trước may mắn nhìn thấy ảnh chụp của ngài ở trên mạng, ngài ở ngoài đời so với trong hình càng thêm tuấn mỹ."

"Thật sao? Cám ơn."

"Hôm nay mạo muội đến nhà thăm hỏi, mong rằng ngài và Hạ Mạt không cảm thấy cháu đường đột."

"Sao lại có chuyện như vậy được chứ, các cháu là bạn học, nên lui tới nhiều hơn."

"Đây là lễ vật gặp mặt của cháu, tuy nhỏ nhưng nặng ở tấm lòng." Laurent cầm lấy một giỏ trái cây tinh xảo, bên trong là rất nhiều loại hoa quả quý hiếm quả, số lượng quả này ở Lahu tinh cầu tuyệt đối là một số tiền không nhỏ, nói: "Đồ vật tương đối nặng, ngài xem nên để chỗ nào thì thích hợp?"

"Ôi!!!, cái này, cái này quá khách khí rồi." Ngọc Chương quay đầu trưng cầu ý kiến của Hạ Mạt.

Hạ Mạt thật sự là nhìn không được, ba bước cũng thành hai bước xông lên, quơ lấy giỏ trái cây, không chút khách khí nói với Laurent: "Đi theo tôi."

Laurent vẫn bảo trì phong bộ như trước, áy náy cười với Ngọc Chương , lễ phép nói: "Chúng cháu đi một chút rồi sẽ trở lại."

Ngọc Chương gật đầu, ánh mắt phức tạp đưa mắt nhìn hai người rời khỏi. Hắn nhìn thấy Hạ Mạt đi nhanh ở phía trước, Laurent ở phía sau đuổi theo, tại sao lại cảm thấy con trai độc nhất của nội các tổng lý giống tiểu tam dây dưa không dứt?

Hạ Mạt dẫn người ra xa, nhét giỏ trái cây vào trong ngực Laurent, mặt lạnh nói: "Tôi với cậu căn bản không quen thuộc."

Laurent tốt tính tình cười cười, cúi đầu nhìn cậu, ánh mắt ôn giống như ẩn ý đưa tình, nói: "Làm sao sẽ không quen? Bắt đầu từ ngày khai giảng đầu tiên chúng ta đã nhận thức! Hơn nữa, cậu còn giúp tớ hai lần khi vẫn còn ở trong rừng rậm mô phỏng."

"Ha ha." Hạ Mạt mắt trắng không còn chút máu, nói: "Cơm có thể ăn bậy, lời không thể nói lung tung! Xin ngài làm rõ ràng, là đoàn đội của tôi trợ giúp đoàn đội của ngài hai lần."

Laurent vẫn tươi cười ôn hòa như trước, trong giọng nói thậm chí có chút cưng chiều: " Cậu nói cái gì thì là cái đấy."

Hạ Mạt trong lòng xùy~~ một câu "Vô sỉ"

"Nói đi, ngài hôm nay đến cùng muốn làm gì?"

"Cái này tớ đã nói rồi, tớ muốn giúp đỡ cậu."

"Cậu muốn giúp tôi như thế nào?"

"Tại Lahu tinh cầu này, Beta chiếm 80﹪dân số, mà Alpha cùng Omega cộng lại vẻn vẹn 20﹪, chúng ta tại sao lại phải chịu đựng việc người thiểu số lãnh đạo người đa số?

Tớ và cậu đều là Beta, đi theo một tên Alpha căn bản không hiểu một chút gì về Beta chẳng phải là phản bội lại đồng loại của mình hay sao."

Cái gì Alpha, Beta , cuối cùng không phải là vẫn cùng một ý tứ hay sao, "Muốn tôi gia nhập đoàn đội của cậu sao?"

"Đúng vậy."

"Dựa vào cái gì? Chỉ bằng tôi cùng một chủng loại với cậu?"

"Cùng chủng loại chỉ là một trong số những nguyên nhân mà thôi."

"Còn gì nữa không?" Ta ngược lại muốn xem xem ngươi còn có thể nghĩ ra chiêu ba hoa gì!

"Còn có..." Laurent cười nhẹ: "Tớ biết cậu đi theo Randall là vì... Cậu, yêu, y."

Hạ Mạt khẽ cau mày.

Trông thấy phản ứng của Hạ Mạt, dáng cười của Laurent càng thêm nhu hòa, "Tớ nói đúng rồi?"

"Cậu ở đây thăm dò tôi?"

"Cũng không phải là thăm dò! Cậu thầm mến Randall điện hạ, tớ sớm đã đoán trước, chẳng qua chỉ là hôm nay mới xác nhận