Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh Chi Lãng Tử Hồi Đầu

Chương 167: Hoàng huynh đến rồi?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Gã kích động đi tới lui vài vòng, sau đó đột nhiên bắt lấy bả vai Tống Tu, mừng rỡ như điên: "Cậu đã giúp ta giải quyết một nan đề vô cùng lớn! Trở về ta nhất bẩm tấu với cha ta khen ngợi cậu!"

"Không dám, không dám. Dốc sức vì Nội các là trách nhiệm của tôi."

Laurent nhanh chóng gọi cho Locke, nói cho hắn biết trước mắt có một cơ hội rất lớn!

Locke nghe xong, cũng vô cùng kích động: "Vậy mà sẽ có chuyện tốt như vậy? Thật sự là trời cũng giúp ta! Vi phụ sẽ thông báo với Hắc Vương tinh, các con, nội ứng ngoại hợp, nhất định có thể liên thủ diễn xuất một trò hay!"

"Vâng! Thế nhưng chúng ta nên hành động lúc nào?"

"Tạm thời không nên hành động vội, đợi ta thông báo Gert rồi quyết định sau!"

"Vâng! Cha!"

Trải qua một phen thương nghị, tiểu tổ của Randall cuối cùng quyết định: Do Randall, Hạ Mạt cùng Vu Triết tiến đi về phía các tiểu tổ đóng quân gần đây cướp đoạt nguyên liệu.

Vu Triết phụ trách tìm kiếm mục tiêu, Randall phụ trách chiến đấu, cũng chế tạo cơ hội cho , mà Hạ Mạt thì phụ trách đem Robot i-on phân hủy.

Căn cứ vào sự tìm kiếm của Vu Triết, tiểu dội ba người rất nhanh khóa chặt được mục tiêu—— một nhánh tiểu đội 10 người

Sức chiến đấu chủ yếu của chi tiểu đội này là hai tên chiến sĩ cơ giáp năm ba, hai tên chiến sĩ cơ giáp năm nhất.

Sách lược của Randall chính là tốc chiến tốc thắng.

Sau khi khóa chặt được mục tiêu, hắn phóng thích cơ giáp Minh Vương Hào, lúc tiến vào cơ giáp cũng đồng thời đem Hạ Mạt vào trong khoang điều khiển.

Hạ Mạt thành thành thật thật ngồi ở vị trí bên cạnh chỗ điều khiển, thần kinh tập trung cao độ, thời khắc chuẩn bị nắm chặt cơ hội phân hủy cơ giáp gần người nhất.

Cơ giáp hình người bỗng nhiên xuất hiện trước nơi đóng quân, tất cả các thành viên của tiểu đội 10 người đều sợ hãi kêu lên một tiếng, cũng không biết là ai bỗng nhiên hô một tiếng "Minh Vương Hào", tiếp theo tất cả các thành viên trong thành lũy đều thất kinh chạy đến.

Cùng lúc đó, bốn tên chiến sĩ cơ giáp nhanh chóng phóng thích cơ giáp, hơn 10 cỗ cơ giáp khổng lồ xuất hiện mạnh mẽ đem rừng rậm nghiền thành đồng bằng!

Hai bên cách nhau hơn 20m.

Người điều khiển cơ giáp màu đỏ ý đồ nói luy Randall: "Điện hạ! Chúng ta không muốn đối địch với ngài! Mời nhanh chóng rời đi."

Randall làm bộ dồn lực: "Bổn cung chẳng qua chỉ là muốn mượn cơ giáp của các cậu để gia tăng thành lũy."

"Ngài! Randall điện hạ, không thể ỷ thế hϊếp người! Bốn đấu một, bên tôi chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, mặc dù ngài có cơ giáp cấp 6 Minh Vương Hào thế nhưng cũng là hai tay khó địch nổi bốn tay! Chúng tôi khuyên ngài vẫn là nên buông tha!"

"Không cần lãng phí miệng lưỡi tranh luận! Hôm nay, cơ giáp của các cậu bổn cung nắm chắc rồi!"

Randall không hề có điềm báo trước mà phóng về phía bốn người, bởi vì tốc độ của Minh Vương Hào quá nhanh cho nên bốn tên chiến sĩ cơ giáp trong khoảng thời gian ngắn đều không kịp phản ứng.

Minh Vương Hào trực tiếp đánh về phía một cỗ cơ giáp trong đó, cũng lợi dụng ưu thế thân cao cùng với lực đánh vào cường đại cưỡng ép cỗ cơ giáp kia nằm trên mặt đất.

Hạ Mạt vội vàng bắt lấy cơ hội này phát ra xúc giác tinh thần, nhanh chóng bao trùm lấy cơ giáp của đối phương, ba tên chiến sĩ còn lại thấy thế, phấn khởi phản kích. Kết quả là , một màn khiến cho bọn họ hoảng sợ xuất hiện!

Đạn pháo chỉ cần tiến vào phạm vi 10 phân xung quanh Minh Vương Hào đều sẽ biến thành tàn ảnh, chờ phục hồi tinh thần lại, đạn pháo dĩ nhiên đột nhiên biến mất; cùng lúc đó, cơ giáp khổng lồ vốn bị Minh Vương Hào đặt ở dưới thân cũng biến mất khỏi thế gian?

Thời gian của quá trình này quá ngắn, giống như là ảo thuật vậy!

Đó là phân hủy ion?

Randall điện hạ làm sao có thể biết phân hủy ion?

Mặc dù bọn họ cực không muốn tin tưởng, nhưng là bây giờ cũng chỉ có khả năng phân hủy ion mới có thể giải thích lý do vì sao đạn pháo cùng với cơ giáp đột nhiên biến mất một cách hợp lý!

Quá trình chiến đấu tiếp theo không có bất kỳ bất ngờ gì, dưới sự phối hợp của Randall cùng Hạ Mạt, ba cỗ cơ giáp còn lại không cái nào có thể thoát khỏi, đều bị đều ion phân hủy!

Hai người bình tĩnh thu thập ion trong tiếng khóc thút thít của bốn tên chiến sĩ, ngay khi bọn họ sắp xong việc, quang não của Randall bỗng nhiên lóe lên

Hạ Mạt nhìn về phía hắn: "Là Lance?"

Randall gật đầu , ấn nút xác nhận, hình ảnh phát ra, xung quanh đều là khói thuốc súng

Còn không đợi Hạ Mạt phản ứng, chỉ nghe thấy Lance khàn cả giọng hô to: "Mau trở lại! Laurent tập kích!"

Thời gian trở lại hai phút trước.

Nơi đóng quân của Randall

Sau khi Randall, Hạ Mạt, Vu Triết rời khỏi, Lance chán đến chết ngồi ở trước thành lũy, phàn nàn với Trương Lợi: "Bọn họ thật sẽ đánh lén?"

Lực chú ý của Trương Lợi không rời khỏi màn hình giám sát một chút nào, hắn cũng không ngẩng đầu lên nói: "Chí ít có một nửa khả năng."

"Nếu như bọn họ thật sự đến tập kích thì nhất định đã có chuẩn bị, bằng vào ba người chúng ta gánh vác được?"

"Điều mà chúng ta cần làm chỉ là kéo dài thời gian mà thôi, Randall điện hạ cũng không đi xa, nhận được tín hiệu cầu cứu của chúng ta chỉ cần một hai phút là về được. Một hai phút, dù thế nào chúng ta cũng kiên trì được chứ?"

"Vậy được rồi."

"Lance điện hạ." Trương Lợi bỗng nhiên thét lên.

"Làm cái gì?"

"Vì để ngừa vạn nhất, tớ đề nghị ngài trước hết phóng xuất ra cơ giáp loại nhẹ."

"Đã biết đã biết." Lance không nhịn được khoát khoát tay, "Nếu như bọn họ dám đuổi theo bổn cung đánh, bổn cung liền lấy súng bắn bọn họ!"

"Cơ giáp X chỉ có thể sử dụng trong thời khắc mấu chốt."

"Xin hỏi lúc nào mới gọi là thời khắc mấu chốt?"

"Cái gọi là thời khắc mấu chốt chính là..."

"Hiểu, đừng nói nhiều." Lance lão đại khó chịu phóng thích cơ giáp loại nhẹ màu đỏ tím, sau đó điều khiển cơ giáp đem trái cây ở cách đó hai thước hút lấy , ném từng quả vào trong miệng.

Ai biết mới ăn hết ba quả liền nghe thấy Trương Lợi nghiêm nghị nói: "Có vật phi hành không xác định tới gần!"

Trần Khiết lập tức phóng thích cơ giáp loại nhẹ., Trương Lợi nhíu mày, "Sợ là của Laurent..."

Lời còn chưa dứt liền nghe thấy tiếng vang chói tai, ngay sau đó là tiếng xé gió, Trần Khiết phản ứng cực nhanh đẩy Lance ngã trên đất, Lance bị ném đến nỗi suýt chút nữa nhổ hết đống trái cây mới ăn ra, còn chưa đợi y ồn ào liền trông thấy mảng rừng rậm của bọn họ giờ đã biến thành một mảnh trống không! Những cây đại thụ che trời đã bị chặt đứt, chỉ còn lại những cái cọc gỗ không tới 1m!

Lance không chút nào nghi ngờ nếu như không phải Trần Khiết đẩy ngã y thì giờ này y cũng đã đầu thân hai nơi!

"Tên Laurent này điên rồi hay sao? ! Vậy mà minh mục trương đảm hạ sát thủ!" Lance nhảy dựng lên, nhìn chằm chằm cơ giáp hình người khổng lồ giữa không trung

Trương Lợi chậm rãi tới gần Lance, thấp giọng nói: "Quả thật là cơ giáp cấp 6 Phá Thiên Hào. Tranh thủ thời gian liên lạc Randall điện hạ!"

Lance đứng ở sau lưng Trần Khiết cùng Trương Lợi, hung hắng ấn nút gọi điện.

Bên trong Phá Thiên Hào, Laurent trông thấy ba người Lance phía dưới, mặc dù có chút đáng tiếc không thể một mẻ hốt gọn sáu người Randall thế nhưng cũng không sao cả, có thể chế trụ Lance cũng là một đòn đả kích rất lớn với Hoàng đảng! Chú ý tới mờ ám của Lance, gã khinh miệt cười cười, căn bản không cho đối thủ thời gian thông báo tin tức, đại đao trong tay lập tức chẻ dọc, trực tiếp cứ thế mà đánh tan ba người dưới mặt đất!

Trần Khiết bị ba chiếc cỗ cơ giáp hình người vây quanh, rơi vào khổ chiến.

Trương Lợi bị hai khung cơ giáp hình người vây quanh , cũng không có biện pháp phân thân.

Lance đã kết nối được quang não, quay đầu trông thấy Phá Thiên Hào tới gần, vội vàng nghiêng người chật vật tránh né công kích, cũng rống to với quang não: "Mau trở lại! Laurent tập kích!"

Nói xong, Lance lập tức ngắt video, dùng hết toàn lực tránh né Phá Thiên Hào.

Cơ giáp hình người mà Lance dùng là cơ giáp cấp 1, chênh lệch với cơ giáp cấp 6 Phá Thiên Hào một trời một vực, chỉ là tránh né công kích đã phải dùng hết toàn lực, càng đừng nói đến phản kích!

Bên của Lance cực kỳ nguy hiểm, Trần Khiết cùng Trương Lợi hận không thể lập tức tiến lên giúp y, nhưng lại hữu tâm vô lực! Cơ giáp hai bên cơ hồ không có khác biệt về đẳng cấp, khác nhau chỉ ở tiêu chuẩn cá nhân của người điều khiển.

Nếu như là đơn đả độc đấu thì Trần Khiết tuyệt đối nắm vững thắng lợi, nhưng mà vấn đề ở chỗ đây là một đấu nhiều, hơn nữa Trần Khiết vẫn là đối tượng bị vây công!

Cơ giáp màu đỏ tím lập tức bị lột bỏ một cánh tay, Trần Khiết gần như tròn mắt, "Trương Lợi! Lance điện hạ không kiên trì nổi!"

Trương Lợi khó khăn lắm ngăn trở công kích của đối thủ, ánh mắt xéo qua chú ý tới tình huống của Lance cắn răng nói: "Lance điện hạ! Cơ giáp X! Phản kích!"

"Mẹ nó sao cậu không nói sớm!" Cơ giáp màu đỏ tím lập tức thu nhỏ lại, chuyển hóa thành cơ giáp loại nhẹ, Lance nhanh chóng lấy súng lục từ trong nhẫn không gian ra.

Laurent thấy thế, chỉ cảm thấy thời khắc này Lance vừa buồn cười vừa thảm thương, gã dùng lưỡi dao chỉ vào Lance vẫn đứng trên mặt đất, thân đao màu đen không chỉ lớn gấp đôi Lance.

"Lance điện hạ, đem cơ giáp giao ra đây chúng tôi còn trở về gia cố thành lũy."

Móa! Lý do này tìm được cũng quá đường hoàng a? ! Mày cho rằng tao không nghĩ ra được mục đích của mày sao? ! Hai tay của Lance nắm chắc súng ngắn, ngón trỏ bóp cò, lại không nghĩ còn không đợi y bắn ra đạn, ánh mắt liền thấy một viên pháo hạt màu đỏ đang bay về phía Phá Thiên Hào

Hoàng huynh đến rồi?
« Chương TrướcChương Tiếp »